- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Mất
- Chương 46: H
Mất
Chương 46: H
Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ chỉ liếʍ loạn chứ không biết phương pháp là gì nhưng dù vậy, thân thể của cô vẫn rất có cảm giác, cũng không biết là do quá lâu chưa làm hay do vẫn muốn cho Hứa Chiêu Đệ một chút mặt mũi.
Kì thực Hứa Chiêu Đệ rất khó hiểu, bản thân cũng là nữ nhân lại hướng đến nữ nhân là Phương Phương làm chuyện như vậy, hình như không đúng lắm. Bất quá nhìn đầu ngực Thi Vân Dạng bị mình liếʍ mυ"ŧ càng ngày cứng rắn, bánh bao kia đầy đặn lại trắng mịn khiến người ta rất muốn ăn, đặc biệt nàng cảm thấy ngực Phương Phương rất thơm, lần nữa Hứa Chiêu Đệ đã hiểu tại sao Phương Phương thích dùng nước hoa đắt tiền. Nếu như cái bánh bao lớn này có thể ăn được, Hứa Chiêu Đệ rất muốn cắn một cái. Và nếu không tính đến chuyện xấu hổ thì nàng cũng thấy bản thân không bài xích chuyện này, đặc biệt là nàng còn phát hiện dáng vẻ Phương Phương bây giờ hình như rất thoải mái, cảm thấy có chút thú vị, thì ra mình cũng có thể mang đến cảm giác như vậy cho Phương Phương, và thì ra người khác khi ân ái đều phản ứng khoa trương hơn nàng.
Sau khi nhận biết mình có thể mang đến kɧoáı ©ảʍ cho Thi Vân Dạng, Hứa Chiêu Đệ càng nôn nóng muốn thử, trí nhớ buổi sáng cho nàng biết, cảm giác ở ngực cũng không phải là mãnh liệt nhất, điểm mẫn cảm nhất của cơ thể nằm ở chỗ khác.
Một tay Hứa Chiêu Đệ xoa nắn nơi đầy đặn của Thi Vân Dạng, một tay lần xuống dưới, từ cái bụng bằng phẳng vuốt ve đi xuống, nàng cũng không trực tiếp sờ đến chỗ tư mật của Thi Vân Dạng, nàng nghĩ nếu mình làm như thế thì rất xấu hổ, vì vậy liền tùy tâm sở dục, tay nàng trượt từ bắp đùi đến phía sau cặp mông căn tròn. Thường ngày thấy Thi Vân Dạng tùy tiện mặc một cái quần bó sát người nhưng mông vẫn hết sức căng tròn, đến mức thỉnh thoảng khiến nàng có du͙© vọиɠ muốn vỗ một cái thật vang. Dù vậy ý niệm này cũng chỉ lâu lâu mới lóe lên, mà bây giờ tư thế nằm của Thi Vân Dạng không dễ để nàng có thể sờ được cái mông hoàn chỉnh.
Dĩ nhiên Thi Vân Dạng biết những chuyện Hứa Chiêu Đệ làm đối với mình đều là nhai lại, đơn giản giống như học sinh tiểu học. Nhưng động tác muốn sờ mông mình, Thi Vân Dạng nhớ buổi sáng bản thân chưa hề làm qua, dù sao mông của người kia cũng không đủ lớn, không có gì thú vị để sờ. Thi Vân Dạng nghĩ đến mông của mình to tròn, nội tâm có chút đắc ý, cô cũng biết Hứa Chiêu Đệ không thể nhịn nổi vóc người ma quỷ này của mình. Càng vui vẻ hơn chính là, Hứa Chiêu Đệ lại tự học cái mới sao? Nghĩ như vậy, Thi Vân Dạng càng lúc càng thêm mong đợi. Bất quá cô rất nhanh phát hiện, không thể ôm hy vọng quá lớn với Hứa Chiêu Đệ, người này không có bản lĩnh 'vô sự tự thông', chưa học chưa thể thực hành được.
Tay Hứa Chiêu Đệ không sờ tới được cái mông của Thi Vân Dạng thì rút lui trở về giữa đùi, đi dọc theo qυầи ɭóŧ lướt xuống, chạm đến một mảng ướŧ áŧ, nàng nghĩ Phương Phương quả nhiên mong đợi mình làm như vậy. Nàng đưa tay từ từ cởϊ qυầи lót Thi Vân Dạng xuống, trượt vào chân tâm, nàng phát hiện bên trong rất ướt, so với mình lúc sáng còn ướt hơn rất nhiều, nàng thử đưa tay vuốt ve dò xét, rất nhanh ngón tay nàng cũng bị dính ướt.
Mặc dù tổng thể là rất thoải mái nhưng Thi Vân Dạng vẫn có cảm giác không trên không dưới, cô nghĩ chắc có lẽ vì Hứa Chiêu Đệ là tân thủ, đều sao chép mọi chuyện từ lúc sáng mình dạy, ngay cả lộ trình phía sau không cần suy nghĩ cũng biết, nên cô cảm thấy không đủ kí©ɧ ŧìиɧ. Hiện tại Thi Vân Dạng lại hối hận khi nói yêu đương với Hứa Chiêu Đệ, loại thể nghiệm này quả thực là có chút quái dị không nói được thành lời.
Thi Vân Dạng vẫn còn đang buồn bực vì bất mãn thì Hứa Chiêu Đệ đã mở hai chân cô ra. Hứa Chiêu Đệ không quá chắc chắn 'nơi sờ vào sẽ rất thoải mái' nằm ở chỗ nào, nên theo bản năng muốn nhìn một chút. Nơi này của bản thân cũng chưa bao giờ nhìn kỹ, cho nên lúc nhìn thấy, Hứa Chiêu Đệ cũng không biết phải làm thế nào, nhưng lại không dời đi tầm mắt, nàng cũng không hiểu vì mình tò mò hay còn vì nguyên nhân nào khác.
Vừa nãy Thi Vân Dạng còn cảm giác cơ thể mình thiếu hụt kí©ɧ ŧìиɧ, thì giờ đây nhận thấy tầm mắt nóng rực của Hứa Chiêu Đệ, cảm giác thân thể lại tiết ra khát vọng, càng ngày càng nóng, thật giống như nhảy vào lửa ngục, cô biết mình muốn, thậm chí càng muốn nhiều hơn.
"Chị có thể dùng lưỡi…" Thi Vân Dạng tất nhiên biết đợi Hứa Chiêu Đệ làm chuyện mình muốn căn bản là không thể nào, cho nên chỉ có thể tự mình mở miệng, chỉ là lúc nói ra, Thi Vân Dạng không khỏi có cảm giác xấu hổ. Đều do Hứa Chiêu Đệ không tốt, lúc sáng được mình dạy thì lại đi ngủ mất, nếu không hiện tại cũng sẽ không khiến cho cô hộc máu như vậy, cô dám chắc Hứa Chiêu Đệ đến tuổi này cũng chưa từng xem một bộ phim xxx nào.
Hứa Chiêu Đệ có chút mờ mịt nhìn về phía Thi Vân Dạng, trong khoảng thời gian ngắn không hiểu dùng lưỡi là làm cái gì, nhưng thấy Thi Vân Dạng nói xong mặt mũi đỏ bừng, dáng vẻ cực kỳ xấu hổ, nàng thấy thật kỳ lạ, Phương Phương cũng biết xấu hổ sao?!
Thi Vân Dạng nhìn vẻ mặt ngây ngốc của người kia, cô biết Hứa Chiêu Đệ không có một chút đen tối nào. Cho nên nói, với xử nữ thì chuyện đáng ghét nhất chính là cái gì cũng không hiểu, thân thể dù có bị đại hỏa thiêu rồi cũng bị dập tắt.
"Dùng đầu lưỡi liếʍ…" Thi Vân Dạng nói xong, cảm giác mặt mình cũng sắp cháy luôn rồi, mặc dù cô không nhớ những chuyện quá khứ nhưng tưởng tượng lúc mình bị phá thân cũng không quẫn bách như bây giờ, mắc cỡ đến chết người.
Hứa Chiêu Đệ nhìn mặt Thi Vân Dạng đỏ bừng vì xấu hổ, không khỏi cảm thấy lúc này Phương Phương rất khả ái.
Ban đầu Hứa Chiêu Đệ vốn có phản ứng cự tuyệt nhưng thấy Thi Vân Dạng đỏ mặt, nàng lại có cảm giác nếu mình không thỏa mãn Phương Phương hình như là không tốt lắm, vì vậy Hứa Chiêu Đệ vẫn đem đầu vùi vào giữa hai chân người kia. Nơi đó chẳng những không có mùi khác lạ mà còn có mùi nước hoa, Hứa Chiêu Đệ đang suy nghĩ, có phải Phương Phương sáng sớm đã muốn làm chuyện này nên xịt cả nước hoa lên nơi đó, bất quá Hứa Chiêu Đệ cảm thấy cũng không quá khó khăn để tiếp nhận.
___________________________________
Đại Đại (Phóng viên): Phỏng vấn Thi đại tiểu thư một chút, lần đầu tiên với Chiêu Đệ thoải mái không?
Thi Vân Dạng: Hung hăng khinh miệt tác giả, tại sao viết những người khác đều là vô sự tự thông, thiên phú dị bẩm, mà cho tôi lại là một cái đầu gỗ đây? Thuận tiện khinh miệt thêm Hứa Chiêu Đệ một cái nữa.
Đại Đại: Chiêu Đệ, cô có lời gì muốn nói?
Hứa Chiêu Đệ: Tôi là một thẳng nữ, từng bước bị bẻ cong còn phải biến thành công, tôi dễ dàng lắm sao?!
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Mất
- Chương 46: H