Vì Thi Vân Dạng cưỡng chế nên Hứa Chiêu Đệ không thể không ngồi xổm giống đối phương, tập được một lúc nhưng lại không ngừng bị Thi Vân Dạng sửa cho đúng tư thế, mới phát hiện được cái gọi là tập thể dục cũng không nhẹ hơn lao động là bao nhiêu, mới đó đã đổ một ít mồ hôi. Nàng thấy Thi Vân Dạng liên tục thay đổi tư thế, tập luyện thật sự nghiêm túc, bộ dáng cũng rất chuyên nghiệp. Một người nghiêm túc bất luận là làm chuyện gì, trên người đều sẽ tản ra loại mị lực đặc biệt, giờ phút này Hứa Chiêu Đệ nhìn về phía biểu tình nghiêm túc của Thi Vân Dạng, nội tâm nàng có chút xúc động không nói rõ được, vì thế nhanh chóng thu hồi tầm mắt, hơi thất thần tiếp tục động tác.
"Mông không phải như vậy." Thi Vân Dạng phát hiện Hứa Chiêu Đệ không có năng lực vận động lắm, độ linh hoạt và mềm dẻo đều không có bất quá năng lượng lại dư nhiều, chắc là do thường xuyên lao động chân tay nên sức lực phải có. Vì điều chỉnh tư thế cho Hứa Chiêu Đệ nên tay Thi Vân Dạng trực tiếp chạm vào mông người kia. Khoảnh khắc đó cô liền nghĩ, tuy rằng không cong mềm như mình nhưng độ đàn hồi lại không tệ lắm, có chút thích thích.
Hứa Chiêu Đệ cảm giác được tay Thi Vân Dạng trực tiếp dán lên mông nàng, cơ thể liền có chút cứng ngắc mất tự nhiên. Từ lúc tập động tác này, Thi Vân Dạng luôn điều chỉnh tư thế cho nàng, tất nhiên không thể thiếu chuyện đυ.ng chạm chân tay. Tuy cả hai thường xuyên tiếp xúc thân thể, như lúc Thi Vân Dạng ôm nàng ngủ, nhưng mà những lúc đó nàng chỉ hơi cảm giác kỳ lạ, đương nhiên loại kỳ lạ kia không giống loại kỳ lạ này. Nhìn Thi Vân Dạng thân mật tiếp xúc mình với biểu tình rất tự nhiên, nàng liền cho rằng bản thân nghĩ hơi nhiều.
Thi Vân Dạng nhìn đồng hồ, cô biết mình đã lâu không tập thể dục, không nên tập quá lâu liền tỏ ý kết thúc. Thấy Thi Vân Dạng muốn đi nghỉ, Hứa Chiêu Đệ liền thở phào nhẹ nhõm một hơi, nàng cảm thấy tập còn khó hơn làm bánh rán.
Thi Vân Dạng cho Hứa Chiêu Đệ tắm trước bởi vì thời tiết gần đây lạnh hơn, liền muốn cho Hứa Chiêu Đệ làm ấm giường trước, chờ Hứa Chiêu Đệ làm ấm giường xong, mình đi vào, như thế sẽ rất thoải mái.
Quả nhiên chờ lúc Thi Vân Dạng đi ra, Hứa Chiêu Đệ đã nằm trong chăn.
Thi Vân Dạng kêu Hứa Chiêu Đệ sấy tóc cho mình, trên thực tế trong chuyện sinh hoạt hằng ngày, Hứa Chiêu Đệ cơ bản đều đáp ứng hết những yêu cầu nhỏ nhặt của đối phương. Tuy rằng bò ra khỏi chăn sẽ lạnh nhưng Hứa Chiêu Đệ vẫn ngoan ngoãn dậy giúp Thi Vân Dạng sấy tóc. Ngửi được mùi hương trên thân thể người kia, Hứa Chiêu Đệ thầm nghĩ, một lọ nước hoa hơn 1 ngàn tệ đúng là rất thơm, cũng đáng đồng tiền. Có lẽ mỗi ngày đều bị Thi Vân Dạng ôm ngủ nên nàng cảm thấy trên người mình lây mùi nước hoa của Phương Phương. Nàng thất thần suy nghĩ, nếu đem thịt đi bán thì chắc chắn thịt của Phương Phương quý hơn nàng rất nhiều, nữ nhân này sống cũng quá xa xỉ, không ủy khuất bản thân dù chỉ một chút, giống như thịt bò thượng hạng Nhật Bản, dưỡng đến đặc biệt có phẩm chất, thơm đến mức người ta dùng khói để huân hương, làm Hứa Chiêu Đệ đặc biệt muốn cắn một cái, nhai thử xem có phải thịt rất thơm hay không, không chừng còn đặc biệt dẻo dai nữa.
Thi Vân Dạng được Hứa Chiêu Đệ sắm sửa đầy đủ hết, mỗi ngày tiện nghi lại thêm một chút, nước hoa cũng vậy, một chai hơn 1 ngàn tệ, đắt đến mức da thịt Hứa Chiêu Đệ đều phát đau nhưng vẫn mua. Mỗi tháng nàng phục vụ trên người Thi Vân Dạng hết phân nửa số tiền, còn có những đồ dùng sinh hoạt hằng ngày Thi Vân Dạng tiêu phí, nàng cũng phải dùng theo, những thứ đó bình thường Hứa Chiêu Đệ chẳng dám mua. Nàng cảm thấy mình đang nuôi một bà nội, không, bà nội cũng không tiêu nhiều như vậy. Vì tiềm thức Hứa Chiêu Đệ cho rằng sớm muộn Thi Vân Dạng sẽ rời khỏi đây, các khoản chi này sẽ không kéo dài nên rất dung túng Thi Vân Dạng. Đôi lúc Hứa Chiêu Đệ cũng sẽ nghĩ, chờ Thi Vân Dạng rời đi, hẳn nàng có thể thoải mái đốt pháo ăn mừng? Kỳ thật có thể nói, ngoài em trai ra, hiện tại Thi Vân Dạng là người thân thiết nhất với nàng, tuy rằng Phương Phương khuyết điểm nhiều không đếm được nhưng ở chung lâu cũng không đến mức khó tiếp thu như trước nữa.
Thi Vân Dạng được người kia đối xử rất tốt và dung túng, đặc biệt phù hợp với thói ích kỷ của cô, lại thêm tính tình chiếm dụng bá đạo như vậy, đột nhiên xuất hiện người có ý đồ với Hứa Chiêu Đệ, Thi Vân Dạng làm sao có thể không khẩn trương. Vạn nhất Hứa Chiêu Đệ đối xử tốt với người khác sẽ không còn tốt với mình nữa, trước giờ cô chưa từng phải nhường đồ tốt cho ai. Giờ phút này hưởng thụ sự phục vụ của Hứa Chiêu Đệ, trong đầu Thi Vân Dạng đột nhiên hiện lên một ý niệm, cô cảm giác đối phương rốt cuộc vẫn là người có khả năng, ở chung đã hai ba tháng, Hứa Chiêu Đệ luôn làm cô thấy rất thoải mái. Hứa Chiêu Đệ nghe lời, hiền dịu, lại giỏi giang, Thi Vân Dạng đột nhiên rất muốn chiếm cho riêng mình, như vậy ai cũng không thể đoạt đi được.
Có những ý niệm một khi nảy mầm sẽ lập tức cắm rễ trong đầu, giờ phút này Thi Vân Dạng càng nghĩ càng cảm thấy đúng, dù sao mấy ngày hôm trước cô còn muốn động tình với Hứa Chiêu Đệ, tuy rằng rất khó chịu vì bị đối phương từ chối, nhưng người kia là gái thẳng thì phản ứng như vậy cũng có thể giải thích được, mà bẻ cong gái thẳng đâu khó khăn lắm, trên đời này mọi chuyện đều có thể xảy ra.