Chương 28

"Phương Phương, tới ăn cơm trưa." Hứa Chiêu Đệ gõ cửa phòng Hứa Thừa Tông một cái thông báo cho Thi Vân Dạng.

Cũng may Thi Vân Dạng đeo headphone xem video nên loại âm thanh ân ân a a đó không bị truyền ra ngoài. Nghe được tiếng của Hứa Chiêu Đệ, cô có chút bối rối tắt video đi, trong lòng cảm giác chột dạ cùng khẩn trương, sau đó cô lại nghĩ bản thân khẩn trương cái gì, mình cũng là một người trưởng thành, có nhu cầu sinh lý bình thường, những chuyện vậy là đương nhiên không phải sao? Kể cả bị Hứa Chiêu Đệ nhìn thấy mình xem phim xxx đi chăng nữa cũng không có gì không được, nghĩ thế, Thi Vân Dạng liền khôi phục trấn định.

Thi Vân Dạng tắt máy vi tính của Hứa Thừa Tông xong cảm giác qυầи ɭóŧ ướt, không thoải mái lắm liền về phòng thay đổi qυầи ɭóŧ khác.

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy hơi kỳ lạ, Phương Phương rời khỏi phòng Hứa Thừa Tông xong, sao lại trở về phòng mình, thức ăn cũng làm xong rồi, không ăn còn quay về phòng làm cái gì đây?

Đang lúc Hứa Chiêu Đệ suy nghĩ thì Thi Vân Dạng bước ra, trong tay cầm qυầи ɭóŧ đi đến ban công. Hứa Chiêu Đệ tưởng rằng Thi Vân Dạng đèn đỏ, làm bẩn qυầи ɭóŧ nên mới đi thay.

Thi Vân Dạng đem qυầи ɭóŧ ném vào máy giặt xong, sau đó rửa tay, trở về phòng khách chuẩn bị ăn cơm.

Hứa Chiêu Đệ nấu ăn không tệ lắm, Thi Vân Dạng vừa ăn cơm Hứa Chiêu Đệ làm vừa quan sát dáng người của đối phương, thật sự kém xa mình, phải biết là ngoại hình của cô muốn ngực có ngực, muốn chân có chân, muốn mông có mông, muốn eo có eo. Vóc người Hứa Chiêu Đệ hơi gầy, ngực không lớn như mình, chân không dài như mình, mông không cong như mình, cũng chỉ có mỗi eo là thon hơn mình một chút, ngực còn không thấy, thậm chí còn kém hơn nữ diễn viên AV kia. Cũng may còn không tệ đến mức không có chỗ nào cứu được, tổng thể coi như cân đối, chỉ hơi gầy luôn cảm giác ăn không đủ dinh dưỡng.

Mọi ngày Thi Vân Dạng cũng thường xuyên nhìn nàng chằm chằm, nhưng hôm nay Hứa Chiêu Đệ rõ ràng có cảm giác Thi Vân Dạng quan sát từ đầu tới chân, làm Hứa Chiêu Đệ rất không được tự nhiên, dù sao thì khi một người không nói không rằng nhìn mình chằm chằm, người bình thường ai chẳng nghĩ là mình có phải quái lạ chỗ nào hay không.

"Cô đang nhìn tôi sao?" Hứa Chiêu Đệ hỏi.

"Chị có cái gì tốt để nhìn, nhìn chị còn không bằng tôi tự soi gương, tôi cảm thấy tự nhìn mình còn có thể đạt cao triều." Thi Vân Dạng độc lưỡi nói, chết cũng không thừa nhận mình nhìn Hứa Chiêu Đệ chằm chằm.

Hứa Chiêu Đệ liền yên lặng ăn cơm không nói gì nữa, nàng phát hiện Phương Phương nói chuyện rất độc miệng lại không kiêng kỵ ai.

Thi Vân Dạng nhìn Hứa Chiêu Đệ đột nhiên nghĩ đến, Hứa Chiêu Đệ không phải là hiền bình thường, ở trình độ nào đó có thể xem như là cực kỳ hiền, nữ nhân này hình như không để ý đến bất cứ chuyện gì. Nhưng mà đối với cô, không thèm để ý, không so đo thì khác gì xem thường?

"Hứa Chiêu Đệ!" Thi Vân Dạng gọi thẳng tên Hứa Chiêu Đệ.

"Hả?" Hứa Chiêu Đệ có chút không hiểu nhìn về phía đối phương.

"Sau này chị nói chuyện với tôi, đừng chỉ nói một nửa rồi tự động im lặng, bất kể tôi nói cái gì, chị cũng phải có phản ứng." Thi Vân Dạng ngang ngược nói, cô không thích mình bị xem thường.

"Ừm." Hứa Chiêu Đệ trả lời, nàng cảm thấy Phương Phương đôi khi chính là không có chuyện gì cũng muốn quậy, bất quá đối với chuyện Thi Vân Dạng đòi hỏi, Hứa Chiêu Đệ ngoài mặt đều thuận theo.

"Có phải lúc nào chị cũng không nổi giận hay không?" Thi Vân Dạng tò mò hỏi.

"Không phải, con người làm sao có thể không nổi giận được." Chẳng qua là phần lớn thời điểm nàng không muốn so đo, nhưng nếu trong lòng không kiềm chế được cũng sẽ nổi giận, bất quá là rất ít khi mà thôi.

"Tôi cũng thật tò mò, chị tức giận sẽ là dạng gì." Thi Vân Dạng thuận miệng nói.

"Cũng đã rất nhiều năm rồi chưa tức giận." Hứa Chiêu Đệ thản nhiên.

Lặp lại trình tự 4, 5h chiều ra chợ bán hàng như cũ, đến 10 giờ rưỡi thì thu dọn về nhà, cuộc sống mỗi ngày đều giống nhau. Nhưng đối với Thi Vân Dạng mà nói đã có chút thay đổi, chính là từ buổi trưa xem mấy cái video đó, trong đầu thỉnh thoảng sẽ hiện ra hình ảnh trong video, bất quá bị Thi Vân Dạng mạnh mẽ thay đổi lực chú ý.

Buổi tối tắm xong, Thi Vân Dạng nằm ở trong chăn chờ người kia. Chờ Hứa Chiêu Đệ hoàn thành sổ sách, bò lên giường, Thi Vân Dạng cực kỳ tự nhiên ôm Hứa Chiêu Đệ vào trong ngực, ngửi mùi trên người đối phương một cái, kể từ lúc bản thân đổi sữa tắm mùi thuốc của Hứa Chiêu Đệ thành sữa tắm hương hoa xong, cô cảm thấy mùi trên người Hứa Chiêu Đệ càng dễ ngửi.

Mặc dù Hứa Chiêu Đệ đã dần hình thành thói quen bị Thi Vân Dạng ôm vào trong ngực, nhưng vẫn rất không quen bị Thi Vân Dạng hít hà gần cổ, có lúc nhột còn có lúc tê dại, làm mỗi lần Thi Vân Dạng ngửi ngửi cổ mình, theo bản năng muốn tránh ra.

Hôm nay Thi Vân Dạng ngửi mùi hương trên người Hứa Chiêu Đệ, trong đầu không khống chế được hiện lên hình ảnh trong video kia, hai thân thể trắng nõn quấn quít cùng một chỗ.

Thi Vân Dạng mất trí nhớ hai ba tháng qua, cũng thanh tâm quả dục suốt thời gian này, hôm nay xem video giống như mở ra chốt khóa du͙© vọиɠ của cô, hiện tại còn ôm nữ nhân trong ngực, cách thân thể của nàng gần như vậy, trên người còn có mùi thơm như vậy, mềm mại ấm áp như vậy, tất cả những điều này dễ dàng làm Thi Vân Dạng có ý nghĩ kỳ quái.

Thật ra thì hôm nay Thi Vân Dạng xem rất nhiều phim xxx, chỉ có video nữ-nữ đầu tiên là cô xem hết, còn lại đều là nam nữ cô chỉ xem một chút liền thoát ra, cho đến lúc Hứa Chiêu Đệ gọi mình, cô cũng đã xem hết 5,6 cái video.

Thi Vân Dạng tự thấy mình là một người ở đẳng cấp cao, lúc bất mãn cũng sẽ phát tình, nhưng giờ lại muốn phát tình với một nữ nhân, mà lại là nữ nhân bình thường, chẳng lẽ đói bụng quá nên cái gì cũng ăn được sao? Giờ phút này Thi Vân Dạng cũng thấy bản thân có vấn đề, mặc dù mất trí nhớ nhưng cô cảm thấy đối với thẩm mỹ của mình, yêu cầu với bạn giường hẳn là phải rất cao mới đúng.

"Hứa Chiêu Đệ, bình thường chị có du͙© vọиɠ không?" Thi Vân Dạng hỏi người đang nằm trong ngực mình, dù sao Hứa Chiêu Đệ cũng đã 32 tuổi, nữ nhân ở tuổi này cũng đã già dặn, coi như là xử nữ chắc cũng phải có du͙© vọиɠ chứ?!

"Cái gì?" Hứa Chiêu Đệ trong khoảng thời gian ngắn liền không hiểu Thi Vân Dạng đang muốn nói tới cái gì.