Lắp xong máy nước nóng, Thi Vân Dạng dùng thử đầu tiên, cô có cảm giác mình bắt đầu thích ứng cuộc sống như thế này, thực ra thì vận khí của cô cũng không tệ lắm, có thể gặp được Hứa Chiêu Đệ. Cô hiện tại sống đơn giản như ký sinh trùng, cái gì cũng không cần làm, quần áo có người giặt, cơm có người nấu, chủ yếu nhất là tính tình Hứa Chiêu Đệ còn cực dễ chịu. Rốt cục tắm cũng không còn lúc nóng lúc lạnh nữa, tâm tình Thi Vân Dạng hình như không tệ, cô một chút cũng không phát hiện lúc mình cười còn vang thành tiếng.
Nhà cũ hiệu quả cách âm rất kém, Hứa Chiêu Đệ ở bên ngoài liền nghe được tiếng cười của Thi Vân Dạng từ trong phòng tắm, mặc dù nàng không biết đối phương cười cái gì nhưng vẫn cảm thấy thật dễ nghe. Nàng còn phát giác, từ khi chuyển đến nhà mình đây là lần đầu tiên tâm tình Thi Vân Dạng tốt như thế, điều này làm cho Hứa Chiêu Đệ cũng không khỏi cười một cái.
Xế chiều 2 giờ rưỡi, Thi Vân Dạng liền thúc giục Hứa Chiêu Đệ đi bày sạp, mặc dù Hứa Chiêu Đệ thật thích Thi Vân Dạng cùng đi với mình nhưng nàng vẫn cảm thấy còn sớm, bất quá bản thân vẫn ngoan ngoãn thu xếp đồ đạc chuẩn bị đi.
"Gọi em trai của chị đi theo." Thi Vân Dạng nói.
"Gọi nó làm gì?" Hứa Chiêu Đệ cảm thấy mình bán trứng gà là được rồi, em trai nàng đi theo cũng có giúp được cái gì đâu.
"Đi thì biết. Em trai chị mấy tuổi rồi? Còn đi học hay đi làm?" Thi Vân Dạng hỏi.
"20 tuổi, tốt nghiệp trung cấp xong thì hay đổi việc làm, mới nhận việc gì đó mấy ngày nay." Hứa Chiêu Đệ trả lời, Thừa Tông làm gì cũng không trụ được lâu lại thích chơi game, nàng nói rất nhiều lần nhưng vẫn không nghe, nói nhiều quá lại không vui, bây giờ nàng cũng chẳng còn cách nào khác.
"Chị cứ nuôi cậu ta như vậy?" Thi Vân Dạng cau mày nói, cái này không phải thanh niên thất nghiệp ăn bám gia đình điển hình sao?
"Nó cũng 20 tuổi, quản không được." Hứa Chiêu Đệ bất đắc dĩ nói.
"Chị không nên cho cậu ta tiền, một đồng cũng không, cậu ta không có tiền tự khắc sẽ đi làm việc." Trực giác Thi Vân Dạng vẫn cho rằng Hứa Chiêu Đệ dung túng Hứa Thừa Tông, mẹ hiền quá sinh con hư, chị gái hiền cũng vậy, Hứa Chiêu Đệ đối với người ngoài như mình còn có thể dung túng như thế, đối với em trai ruột thì còn đến mức nào nữa.
"Sau khi nó tốt nghiệp xong cũng rất ít khi xin tiền tôi." Hứa Chiêu Đệ nói, Thừa Tông chơi game còn bán binh khí gì đó, cụ thể nàng cũng không hiểu rõ, mặc dù hắn thường ngày không làm gì chỉ trốn ở trong nhà nhưng cũng có tiền, có lúc còn đem tiền cho nàng bảo là để mua sắm, tuy vậy không phải ổn định, lúc có lúc không, bất quá Hứa Chiêu Đệ từ trước đến giờ cũng chẳng trông cậy vào Hứa Thừa Tông.
"Tóm lại không nói đến chuyện này nữa, giờ kéo cậu ta ra đây, hôm nay cùng đi." Hôm nay Thi Vân Dạng muốn lấy lại gian hàng của Hứa Chiêu Đệ bị người khác chiếm, nhiều hơn một người thì có khí thế hơn.
"Rốt cục cô muốn làm cái gì?" Hứa Chiêu Đệ không hiểu, chẳng những nói đi sớm bày gian hàng còn muốn đem theo Hứa Thừa Tông, dàn trận lớn như vậy làm nàng có cảm giác Thi Vân Dạng đang lên kế hoạch gì đó.
"Chị nghe tôi là được, đến lúc ấy sẽ biết." Thi Vân Dạng nói thật.
Mặc dù Hứa Chiêu Đệ còn thắc mắc nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn vào phòng gọi em trai mình.
Hứa Thừa Tông đang chơi game bị cắt ngang, mặc dù bất mãn nhưng sau đó đành chấp nhận đi ra cùng Hứa Chiêu Đệ.
"Chị, sao tự nhiên kêu em đi bày gian hàng vậy?" Hứa Thừa Tông hỏi.
"Chị của cậu nuôi cậu lớn như thế, kêu cậu đi theo một ngày bộ có vấn đề à?" Thi Vân Dạng nhìn Hứa Thừa Tông có chút bất mãn.
Giọng Thi Vân Dạng làm Hứa Thừa Tông cảm thấy không thích, nhưng Thi Vân Dạng là đại mỹ nhân, mặc dù thái độ có chút bức người nhưng vẫn đẹp, nên hắn không giận nữa, chấp nhận theo các nàng ra ngoài chợ.
"Gian hàng lúc trước chị bày ở chỗ nào?" Thi Vân Dạng hỏi Hứa Chiêu Đệ.
Hứa Chiêu Đệ vừa nghe liền hiểu đối phương muốn làm gì.
"Chúng ta ở đây được rồi." Hứa Chiêu Đệ vẫn nghĩ không nên gây chuyện là tốt nhất.
"Không thể nào cứ như vậy, trước kia chị quá hiền bị người ta ức hϊếp thì thôi, hôm nay có tôi ở đây, tôi tuyệt đối không để người khác khi dễ trên đầu mình." Thi Vân Dạng ngăn cản Hứa Chiêu Đệ đang muốn đẩy xe đi.
"Cậu biết chỗ chị cậu bày bán lúc trước không?" Thi Vân Dạng hỏi Hứa Thừa Tông đang đứng ở một bên.
Hứa Thừa Tông gật đầu, chỉ một chỗ.
"Cậu đi đẩy xe đến vị trí đó." Thi Vân Dạng không chút khách khí ra lệnh cho Hứa Thừa Tông.
Hứa Thừa Tông nhìn Thi Vân Dạng chần chừ chốc lát rồi nghe lời chuẩn bị đẩy xe ra ngoài, hắn cảm thấy khí thế mỹ nhân này rất lớn, khiến hắn không tự chủ được nghe theo.
"Phương Phương, không nên." Hứa Chiêu Đệ lập tức ngăn cản em trai mình. Hứa Thừa Tông chần chờ nhìn về Hứa Chiêu Đệ, không biết nghe ai.
"Cậu còn đứng đó làm gì, nhanh đẩy đi, nơi đó vốn thuộc về chị cậu, hôm nay bổn tiểu thư muốn đoạt lại vị trí vốn thuộc về chúng ta, cậu là nam nhân, hiện tại phải nghe lời tôi, đừng như chị cậu nhát gan như vậy." Thi Vân Dạng nhịn không được thúc giục Hứa Thừa Tông.
Mỹ nữ trước mặt nhìn thế nào cũng giống biểu hiện của một người đàn ông, vì vậy Hứa Thừa Tông lựa chọn nghe theo lời Thi Vân Dạng, đẩy xe đến nơi chị hắn làm lúc trước.