Bên sân tập thể dục, Cố Tử Thần, Trần Nguyên với Dạ Tinh Vũ ba người tựa như tạo thành một phong cảnh đẹp mắt, dẫn tới nữ sinh qua lại ở đó thét lên không thôi.
Nhưng mà bọn họ toàn bộ đều nhìn về phía hai người ôm nhau cách đó không xa
Trần Nguyên đỉnh đầu bay oán niệm hắc khí, "Thằng kia là ai..." ngay cả em gái của anh cũng dám ôm!
"Không biết, là học sinh mới sinh sao..." Dạ Tinh Vũ há to miệng.
Cố Tử Thần không nói chuyện, chỉ là sắc mặt ngày càng lạnh, toàn thân tản ra hơi lạnh thấu xương.
Tô Niên Niên căn bản không có chú ý tới bọn họ, vẻ mặt vui sướиɠ, "Đường Dư, cậu đến đây khi nào vậy?, Vì sao không nói cho tớ biết!"
Đường Dư vuốt vuốt tóc của nàng, thấp giọng trả lời, "hôm nay."
Tô Niên Niên hai mắt tỏa sáng, "cậu cũng chuyển trường tới đây sao? Tốt quá!"
Hai người không coi ai ra gì nói chuyện phiếm mà bắt đầu..., Tô Niên Niên đôi mắt sáng rực, Đường Dư nhếch cười, hơn nữa hai người chiều cao chêch lệch, nhìn về phía trên cảnh đẹp ý vui.
Đang nhìn đến bàn tay Đường Dư đặt trên bả vai Tô Niên Niên, Trần Nguyên thật sự nhịn không nổi nữa, đi nhanh hướng hai người đi tới.
Kéo tay Đường Dư ra, từ trước đến nay ôn hòa Trần Nguyên cũng mang theo vài phần tức giận, "Ban ngày ban mặt đừng đối với em gái tôi động thủ động cước, nơi này là trường học!"
Đường Dư trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, Tô Niên Niên kéo ra khóe miệng, cùng Đường Dư giới thiệu, "Đây là anh trai của tớ, Trần Nguyên."
Đường Dư hiểu rõ gật đầu, vươn tay, " Chào anh."
Tranh này phong không đúng! Trần Nguyên mở to hai mắt nhìn, khi nào ngươi tốt! Ngươi tốt than bùn ah! (khúc này mình không hiểu cho lắm nha! nên mình để nguyên văn luôn, không sửa). Vừa sờ soạng em gái tôi hiện tại còn muốn bắt tay lấy lòng tôi hả? Quỷ mới tiếp nhận!
Hắn trầm mặt, bỏ qua nữa Đường Dư duỗi ra tay.
Tô Niên Niên ý thức được hai người xấu hổ, cười hì hì muốn đi ôm Đường Dư bả vai, kết quả phát hiện chiều cao không đủ, đành phải vỗ lưng của cậu ta tượng trưng vài cái, thuận tiện đem tay cậu ta kéo về.
"Anh, em giới thiệu cho anh một chút, đây là hảo huynh đệ của em, Đường Dư! Trước kia cùng em là học sinh Thần Giang Cao Trung, hai đứa em quan hệ rất rất thân thiết, thân tới nỗi cùng mặc cùng loại quần vậy đấy!"
Nghe nói như thế, Trần Nguyên sắc mặt càng thêm đen rồi.
Còn mặc quần cặp?
Anh ta vô ý liếc mắt nhìn quần áo của Đường Dư, thật vừa đúng lúc,quần áo Đường Dư là đồ thể thao màu xám, áo khoác xanh trắng giao nhau, cùng đồng phục Tô Niên Niên mà nói, quả thực dù là đồ cặp.
Trần Nguyên cơ hồ muốn phun ra hai lượng lão huyết rồi, vừa có được em gái đáng yêu dễ thương lại cứ như vậy bị thằng này cướp chạy?
Không được, anh ta là người đầu tiên phản đối.
Nghĩa chính ngôn từ đem Tô Niên Niên kéo về ra, "Lập tức thì phải vào lớp, ngày khác lại ôn chuyện, em cần phải về lớp đó." Nói xong đem Tô Niên Niên đẩy đến bên người Tống Dư Hi, lộ ra cặp cái ấm áp dáng tươi cười, "Bạn học này, làm phiền em dẫn em ấy về lớp nha, nhất định phải đưa trở về lớp!!"
Chống lại gương mặt ôn nhu tươi cười như gió xuân của anh ta hắn như gió xuân đánh thẳng vào mặt, Tống Dư Hi thoáng cái đỏ mặt, lôi kéo Tô Niên Niên đi về lớp.
Tô Niên Niên thống khổ vùng vẫy cả buổi, lòng chua xót hướng Đường Dư trách móc, "tớ học lớp F, Đường Dư, ngươi phải nhớ kỹ ah! tớ là lớp F... Lớp F... F..."
Thanh âm càng ngày càng nhỏ, hai người tiến vào dãy lầu, Trần Nguyên mới xoay người, nhìn thẳng Đường Dư.
Chẳng biết lúc nào, Cố Tử Thần với Dạ Tinh Vũ cũng đi tới bên cạnh cậu ta.
Dạ Tinh Vũ cảnh giác nhìn hắn, Cố Tử Thần vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng lại có chút nheo lại nữa mắt phượng.
Đường Dư tự nhiên cũng ý thức được bọn họ không có ý tốt.
"Mới tới hay sao?" Dạ Tinh Vũ túm túm mà hỏi.