Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Tống Dư Hi, quan hệ giữa cậu và cô ấy là thế nào?” “Này, cô ấy cũng là ban F sao?”
“Thôi đi, thông đồng với Cố nam thần nhà chúng ta, thật buồn nôn!”
“Tống Dư Hi, quan hệ giữa cậu và cô ấy là thế nào a?”
Tiếng bàn tán mồm năm miệng mười vang lên, Tống Dư Hi đối mặt với những câu hỏi dồn dập kia, bị dọa không dám nói gì, biểu cảm của Tô Niên Niên bên cạnh rất bình tĩnh, nhìn Doãn Sơ Hạ cầm đầu hỏi: “Vậy cậu cảm thấy, quan hệ giữa bọn tôi là thế nào?”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Doãn Sơ Hạ hiện lên tia độc ác, hung hăng nắm chặt bàn tay trắng như phấn.
“Hừ, giờ ngay cả học sinh mới cũng phách lối như vậy rồi sao?”
“Tống Dư Hi, thức thời thì đừng làm bạn với loại người này!”
Mấy học sinh nữ nhao nhao nói, trong lòng Tô Niên Niên hiểu rõ, đây là đang ghen tị mà thôi.
Thật đúng là bực bội, biết thế không ngồi xe tên kia.
Trong lòng mắng mỏ Cố Tử Thần vài câu, Tô Niên Niên đối mặt với mấy cô gái đang giương nanh múa vuốt, tuyệt không sợ hãi.
Nói đùa, khi cô còn học ở trường cao trung cũ chính là hỗn thế tiểu ma vương, sao lại sợ một đám nữ sinh ngực to đầu nhỏ này được? À không, còn có mấy người ngực phẳng, xem ra đầu óc cũng không tốt lắm.
“Nhất định là cậu quyến rũ Cố nam thần, nếu không sao anh ấy có thể cho cậu lên xe được!” Trương Hiểu Tiệp hung hăng mắng, lập tức đạt được sự hưởng ứng của nữ sinh xung quanh.
“Đúng vậy...”
“Hừ, nhất định là như thế.”
Tô Niên Niên cau mày, nhìn sang Trương Hiểu Tiệp, hỏi vặn lại: “Cậu có chứng cứ gì? Bạn học, ngậm máu phun người cũng phải có chút hàm lượng kỹ thuật chứ, dù tôi thật sự...thật sự ở bên Cố gì Thần, thì liên quan gì đến cậu?”
Trương Hiểu Tiệp đang định nói, chạm phải ánh mắt lạnh băng của Tô Niên Niên, theo bản năng lui về sau một bước.
Trong lòng Doãn Sơ Hạ thầm mắng một tiếng, thật đúng là không có tiền đồ.
“Cố nam thần là của tất cả bọn tôi, cậu có tư cách gì mà ngấp nghé!” Doãn Sơ Hạ nói một câu, khiến cảm xúc của đám người tăng cao.
Em gái này nhất định bệnh không nhẹ... luôn mồm treo chữ Cố nam thần bên miệng, thật sự biến mình thành fan cuồng rồi? Tô Niên Niên lắc đầu: “Tôi có nói gì đâu, mà phải nói lại, a, chẳng lẽ cậu dám nói cậu không có chút huyễn tưởng nào với Cố nam thần không? Chưa biết gì đã kêu gào ầm ĩ ở đây, không phải cậu chột dạ chứ? Còn nữa, cậu nói tôi ngấp nghé? Sao tôi lại cảm thấy ngược lại người có ý đồ với Cố nam thần chính là cậu đấy.”
Bình thường Tô Niên Niên hơi thô lỗ, nhưng bàn về việc cãi nhau bức ép, tuyệt đối được tính là nhanh mồm nhanh miệng. Chỉ dăm ba câu đã khiến Doãn Sơ Hạ không nói lại được, hơn nữa còn thành công di chuyển tiêu điểm của mọi người.
Mấy nữ sinh liếc nhìn Doãn Sơ Hạ, bọn họ là bạn học học chung hai năm, ai cũng biết Doãn Sơ Hạ là người thích Cố Tử Thần nhất.
Ánh mắt mọi người nhìn Doãn Sơ Hạ trở nên vi diệu.
Các cô thích Cố Tử Thần không sai, nhưng không ngốc đến nỗi để mặc người ta điều khiển!
“Cái đó, Tiểu Mỹ, hôm nay chúng ta ngồi chung bàn đi!”
“Được được, đúng rồi, hôm nay mình còn thấy Dạ Tinh Vũ lớp A, thật là siêu đẹp trai, chậc chậc...”
Các nữ sinh tụ tập dần tản ra, Doãn Sơ Hạ không dám tin, rõ ràng là Tô Niên Niên sai, mà mình tự nhiên bị cô lập, mà mọi người lại có biểu cảm cười trên nỗi đua của người khác?
Doãn Sơ Hạ đang muốn phát tác, lại bị một giọng nói ngăn lại.