Dưới lầu, bà Hác và Hác Kim Thiến mặc bộ lễ phục được thiết kế riêng của mình, trên cổ tay đeo vòng hoa cùng tông màu với lễ phục của Thành Quyết.
Cha Thành đương nhiên cũng có mặt.
Trong mắt cha Thành chứa đầy ý cười, mỉm cười nhìn đứa con trai độc tôn có dung mạo tuấn mỹ ngời ngời, thân hình cao ráo, mặc bộ lễ phục trắng tinh khôi của mình.
Hác Kim Thiến mặc một chiếc váy mỏng dài màu tím, trên mặt được trang điểm lung linh, xinh đẹp hút hồn người.
Thân cũng là một Alpha trội, đương nhiên dung mạo của cô ta không hề thua kém.
Cô ta đứng bên cạnh cha Thành, thân mật khoác tay ông, sau đó cười tủm tỉm đưa ra lời chúc phúc với anh trai mình.
“Chúc anh tân hôn mau chóng…”
Vẻ mặt của Thành Quyết vô cảm, lạnh lùng liếc Hác Kim Thiến.
Trong mắt không hề có một chút ý cười vui mừng nào.
Dưới ánh mắt lạnh lẽo của Thành Quyết, Hác Kim Thiến âm thầm nuốt ba chữ sinh quý tử vào bụng.
Hác Kim Thiến ngoan ngoãn không lên tiếng nữa.
Đoàn xe hoa đi đón chú rể Omega đã xếp hàng chờ sẵn bên ngoài.
Ở nơi này chưa từng có đám cưới nào long trọng đến như vậy, các phóng viên đến bên ngoài nhà họ Thành từ sớm, chờ đợi chụp tấm hình đoàn xe đi rước dâu, cùng với hình ảnh chủ nhân mặc lễ phục trắng tinh khôi của bữa tiệc cưới hoành tráng hôm nay, Thành Quyết.
Cùng ngày diễn ra hôn lễ, nhà họ Thành vốn đã nguy nga lộng lẫy giờ đây lại càng xa hoa hào nhoáng hơn trăm lần.
Không chỉ cha Thành, bà Hác và Hác Kim Thiến, thậm chí ngay cả quản gia cũng đặc biệt mặc lễ phục mới tinh để chào đón lễ cưới thế kỷ này.
Trang phục của nhóm người hầu cũng trang trọng hơn ngày thường nhiều.
Mà ở trong bầu không khí vô cùng long trọng này, tâm tình của Thành Quyết lại vô cớ bộc phát nóng nảy.
Hắn giống như bị một bàn tay vô hình bóp chặt cổ họng, không thể thở nổi.
Tâm tình của hắn vừa nặng nề vừa lạnh lẽo, không cảm nhận được một chút niềm vui của ngày cưới.
Bên tai là nhạc hòa tấu mừng đám cưới ồn ào chói tai, hắn sầm mặt sải đôi chân dài, bước ra khỏi sảnh chính.
Mỗi bước chân của Thành Quyết vô cùng nặng nề, trên mặt giống như bị đông lạnh thành một lớp băng mỏng.
Hôm nay rõ ràng là ngày cưới của hắn, nhưng vẻ mặt của hắn lại vô cùng lạnh nhạt, giống như đi viếng đám tang vậy.
Thấy Thành Quyết đã rời khỏi sảnh chính, bà Hác khẽ hất cằm với Hác Kim Thiên.
“Mau đi đi.” Bà Hác mỉm cười: “Đi theo anh con đón chú rể đi.”
“Con đi đây!” Hác Kim Thiến cười hi hi, sau đó vô cùng háo hức tung tăng đi theo anh mình.
Bà Hác cũng không ngạc nhiên mấy với khuôn mặt như đưa đám của Thành Quyết.
Có điều bà ta luôn tin tưởng, thời gian sẽ khiến Thành Quyết dần dần có tình cảm với Bùi Giác.
Dù sao độ pheromone xứng đôi của bọn họ là 99%.
Bên ngoài nhà họ Thành, nhóm phóng viên đã giơ cao ‘súng ống’, cũng chính là máy chụp hình chĩa thẳng về phía cổng lớn, bọn họ đều nín thở chờ đợi.
Tại khoảnh khắc Thành Quyết đạp cửa đi ra khỏi nhà họ Thành, nhóm phóng viên lập tức bấm nháy đèn flash lia lịa.
Trong nhất thời, ngoài cổng vang lên tiếng máy chụp tách tách liên tục.
Đi đôi với tiếng chụp hình và đèn flash, cảnh tượng bên ngoài nhà họ Thành náo nhiệt đến mức khiến người ta phải chậc lưỡi cảm thán.
Thành Quyết rời khỏi nhà họ Thành, sau đó mặt không cảm xúc ngồi lên chiếc xe dẫn đầu của đoàn xe hoa.
Hác Kim Thiến vốn định vào ngồi chung với anh mình, nhưng cả người Thành Quyết lại tỏa ra hơi lạnh thấu xương cấm người lại gần, cô ta vô thức quẹo ngồi lên chiếc xe thứ hai, hoàn toàn từ bỏ ý định ngồi chung xe với Thành Quyết.
Sau khi Thành Quyết và Hác Kim Thiến lên xe, đội ngũ rước dâu của nhà họ Bùi đến chờ sẵn ở nhà họ Thành cũng lục tục nối đuôi nhau lên xe.
Sau khi tất cả mọi người lên xe đông đủ, một dãy dài đoàn xế hộp sang trọng cao cấp khiến người ta nhìn phải hít hà rốt cuộc khởi động, phà khói cuồn cuộn thẳng tiến đến nhà họ Bùi.
Khi thân xe rung lên vì động cơ, trái tim của Thành Quyết bỗng run lên, hắn lập tức bụm chặt ngực, không hiểu sao tim của mình lại đập loạn xạ như vậy, giống như có thứ gì đó đã rời bỏ hắn mà đi, khiến đáy lòng hắn trở nên vắng vẻ, không thể chạm tới.
…
Vì đạt được nhiệt độ và KPI, nhóm truyền thông vừa chụp được bức ảnh mặc lễ phục của Thành Quyết là lập tức đăng tải lên mạng.
Trong khoảng thời gian này, độ hot và độ thảo luận về ‘đám cưới thế kỷ’ của hai nhà Thành Bùi vốn đã cao chót vót, sau khi truyền thông đăng tải một loạt ảnh Thành Quyết mặc lễ phục cưới, bỗng chốc nhiệt độ trên mạng tăng cao vùn vụt, chạm đến ngưỡng trước đây chưa từng có.
[xxxx: Má ơi đẹp trai bá cháy!!!]
[xxxx: Nhan sắc của Alpha trội quả nhiên không phải thứ mà Alpha thường có thể sánh bằng…]
[xxxx: Trừi ưi quả nhan sắc này… Đúng là chỉ có Omega trội mới xứng đôi!]
[xxxx: Nói thừa, đám Omega bình thường như chúng ta đừng hòng mơ tưởng, còn Beta á hả, sợ rằng kiếp sau cũng không thể.]
[xxxx: Bọn họ thật xứng đôi…]
[xxxx: Hâm mộ quá đi, đây chính là người chiến thắng nhân sinh đó sao?]
[xxxx: Nếu có thể tận mắt chứng kiến buổi hôn lễ thì hay biết mấy!!!]
[xxxx: Đừng mơ mộng nữa, chỉ có giới thượng lưu quyền quý mới có thiệp mời.]
[xxxx: Mé, một Alpha trội, một Omega trội, độ xứng đôi lại là 99%, còn có gì đáng kinh ngạc hơn không?]
[xxxx: Hai người họ sinh ra là để dành cho nhau…]
…
Nhà họ Bùi.
Tất cả mọi người đều cho là vậy, Thành Quyết và Bùi Giác là đôi uyên ương được ông trời tác hợp.
Không chỉ người khác nghĩ như vậy.
Ngay cả Bùi Giác cũng nghĩ như thế.
Trong khoảnh khắc cậu ta biết được độ pheromone xứng đôi của mình với Thành Quyết là 99%, cậu ta liền nhận định anh Thành sẽ là bạn đời của mình, vận mệnh đã sắp đặt trước sau gì cũng sẽ là của cậu ta.
Bùi Giác đã dậy từ sớm và mặc lễ phục vào, hiện đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách kiên nhẫn chờ.
Cậu ta vô cùng mong đợi.
Trái tim của cậu ta như nai con nhảy nhót lung tung, khẩn trương siết chặt nắm tay.
Đối diện Bùi Giác là Bùi Thiểu Khuynh, trên người cũng mặc lễ phục sang trọng, nhếch mép cười nhạt nhìn đứa em trai ngu ngốc của mình, không nói gì.
Đợi một lúc lâu sau, đoàn xe hoa rước dâu từ từ xuất hiện bên ngoài cổng nhà họ Bùi.
Thấy đoàn xe rước dâu đến, người hầu canh giữ bên ngoài nhanh chóng chạy vào thông báo.
Bên trong nhà họ Bùi, nghe thấy thông báo của người hầu, Bùi Giác kích động nhảy cẫng khỏi ghế sofa.
“Anh Thành tới!”
Một bên, cha Bùi nghe vậy mỉm cười nhắc nhở.
“Có phải nên đổi cách xưng hô rồi không?”
Bùi Giác hơi sửng sốt, sau đó mới phản ứng lại.
Cậu ta không nhịn được đỏ bừng cả mặt.
Đoàn xe đón dâu đến nơi, Thành Quyết vô cảm đẩy cửa xe bước xuống.
Ở trước cổng chính của nhà họ Bùi, Omega mềm mại mặc một thân lễ phục trắng tinh khôi đang kích động vẫy tay với Thành Quyết.
Nhìn hành động của Bùi Giác, Thành Quyết không hiểu sao cảm thấy trong lòng nóng nảy.
Không chỉ có nóng nảy, mà còn có cả bất an.
Hắn đang bất an chuyện gì?
Hắn không biết, càng không hiểu.
Mang theo tâm trạng nóng này lẫn bất an khó hiểu, Thành Quyết lạnh lùng đi tới trước mặt Bùi Giác.
Nhìn Thành Quyết, hoặc nói là chồng của mình cũng mặc bộ lễ phục cùng sắc trắng tinh khôi, hai tai Bùi Giác đỏ bừng, vô cùng mắc cỡ cúi đầu xuống.
…
Bên kia.
Trong tiếng nhạc eo éo của đoàn kèn đám tang, có mấy người đàn ông mặc tây trang đưa tới một lãng hoa lớn.
Kiều Thượng Ngu im lặng ngẩng đầu nhìn những người đang đi tới.
Dì Từ không khỏi lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.
Dì Từ không hiểu nói: “Xin hỏi các anh là…”
Chỉ thấy một người trong đó nhìn Kiều Thượng Ngu.
Người đàn ông mặc tây trang từ tốn nói: “Đây là chút lòng thành của bà chủ.”
“Bà chủ?” Dì Từ càng thấy khó hiểu hơn.
Kiều Thượng Ngu lập tức nhận ra.
Cậu thản nhiên nói một tiếng cảm ơn.
Nhưng người đàn ông mặc tây trang vẫn chưa nói xong.
Chỉ nghe hắn tiếp tục nói: “Còn nữa… Bà chủ hy vọng cậu Kiều có thể giữ đúng lời hứa mà cậu đã hứa với bà chủ.”
Kiều Thượng Ngu vô cảm đáp lại: “Bảo bà ấy cứ việc yên tâm.”
Người đàn ông mặc tây trang nhận được câu trả lời hài lòng, yên tĩnh xoay người rời đi.
===Hết chương 25===
Chương sau chính thức kết hôn.