---
Vào ngày này, Lục Tân thực sự đã có thêm những hiểu biết.
Hắn đứng nguyên ở chỗ cũ, tầm chưa đầy nửa tiếng đồng hồ sau thì có tiếng ầm ầm của động cơ xe truyền đến. Sau đó từng chiếc xe tải lớn lần lượt chạy vào khu nhà xưởng hoang tàn này. Một số thì lắp đặt thiết bị chiếu sáng tạm thời, một số thì chở theo những cái máy bơm nước. Sau đó thì từng nhóm người mặc đồ bảo hộ bước ra khỏi xe rồi nhanh chóng lắp đặt máy bơm nước và đường ống thì được nối vào trong hồ.
Cùng lúc đó, ở phía bên kia, đã có nhân viên từ bảy tám đội nhóm nhỏ bắt đầu dùng xẻng đào hố và mở kênh dẫn nước….
Rõ ràng là họ đã tính toán để dẫn nước từ trong hồ đến một vùng đất trũng khác gần đó.
Ngoài ra còn có xe quân sự từ xa chạy tới, lần lượt đậu thành một hàng ngang, lính được vũ trang đầy đủ dùng xe làm nơi trú ẩn, phong tỏa toàn bộ khu vực này. Một khu nhà máy cũ vốn bị bỏ hoang từ lâu, chỉ trong chốc lát bỗng trở nên vô cùng náo nhiệt.
“Tạch tạch tạch...”
Hàng chục máy bơm nước cùng lúc hoạt động, mực nước trong cái hồ nhỏ nhanh chóng giảm xuống.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lục Tân và Tần Nhiên không khỏi nuốt nước bọt: “Thật lợi hại!”
“Xử lý các sự cố ô nhiễm tinh thần vốn là một công việc cực kỳ nguy hiểm. Hơn nữa nếu không xử lý tốt thì không những gây nguy hiểm cho bản thân mà còn có thể gây ra những tai họa khôn lường. Vì vậy trong công việc này, chúng ta phải luôn tuân thủ hai nguyên tắc!”
Trần Tinh bình tĩnh nói với Lục Tân ở trên kênh trò chuyện: “Thứ nhất, nếu có thể dùng vật lực để giải quyết thì dùng vật lực để giải quyết!”
“Thứ hai, nếu có thể dùng hỏa lực để hủy diệt, thì dùng hỏa lực để hủy diệt!”
“...”
Một hồi lâu sau khi nghe xong những lời này, Lục Tân mới đáp lại với giọng đầy cảm thán: “Sức mạnh của tập thể...”
“Cũng hòm hòm rồi, đội chi viện có thể rút lui, đội điều tra bắt đầu làm việc, sẵn sàng dùng hỏa lực để hủy diệt bất cứ lúc nào!”
Khi mực nước giảm xuống hơn một nửa, Trần Tinh đã đưa ra mệnh lệnh lần nữa.
Tất cả nhân viên chi viện lập tức lùi ra xa, thậm chí không điều khiển xe, một số còn không cầm xẻng.
Toàn bộ khu vực lập tức chỉ còn lại mấy người gồm Lục Tân và Tần Nhiên, ba nhân viên của đội điều tra, và em gái hắn.
Điểm khác biệt là đằng xa có thêm từng dãy những hàng rào vũ trang, cùng những ánh mắt tò mò và cảnh giác.
“Sau khi nước trong hồ cạn hết, mấy người các ngươi hãy bắt đầu tiến hành điều tra!”
Trần Tinh nói trong tai nghe: “Đến nay vẫn chưa có cách nào xác định được chính xác nguồn ô nhiễm này là có mức lây nhiễm cao hay mức lây nhiễm thấp.”
“Dù theo dữ liệu hiện có, khả năng của mức lây nhiễm thấp vẫn lớn hơn. Tuy nhiên, loại sự cố kỳ lạ này thường hay có một số thay đổi đột ngột rất khó lý giải, không thể không thận trọng. Nếu mức ô nhiễm thấp thì không sao, nhưng khi gặp các nguồn ô nhiễm có mức ô nhiễm cao, chúng ta cử quá nhiều người đến gần như vậy, trái lại còn vô tình cung cấp thêm nguồn tiếp nhận ô nhiễm và gây ra thảm họa lớn hơn nữa!”
Nghe xong những lời vừa rồi của cô ta, Lục Tân đột nhiên hiểu ra.
Hàng người vũ trang ở bên ngoài không chỉ là đang cảnh giới những con quái vật tinh thần có thể tồn tại dưới đáy hồ này.
Mà đồng thời, cũng đang cảnh giác với hắn và các thành viên trong đội điều tra.
Nếu hắn và các thành viên của đội điều tra bị nhiễm bệnh, họ cũng sẽ bắn chết hắn không chút thương tiếc.
“Bây giờ ta đã hiểu tại sao họ lại trả thù lao cao đến vậy...”
Hắn thì thầm.
Trần Tinh thông qua kênh nói chuyện nghe thấy những lời này, cô ta bỗng nhiên bật cười: “Thái độ làm việc của ngươi rất tốt, ta sẽ xin thưởng thêm cho ngươi!”
Tâm trạng của Lục Tân lập tức tốt lên rất nhiều.
Chẳng mấy chốc, nước trong hồ đã được hút đi gần hết. Dưới ánh đèn nhàn nhạt, có thể nhìn thấy bùn dưới đáy hồ, và những vũng nước nhỏ rải rác, còn có rất nhiều tôm cá đang ra sức giãy giụa trong lớp bùn dưới ánh đèn.
“Được rồi!”
Nhân viên đội điều tra đội mũ bảo hiểm lên, sau đó nhìn Lục Tân bằng ánh mắt dò hỏi.
“Ta không cần!”
Lục Tân xua tay.
Trước đây Trần Tinh đã từng nói với hắn rằng, một trong những lợi thế của những dị nhân tinh thần chính là họ không dễ bị nhiễm bệnh. Không chỉ có mỗi nguyên nhân này, mà còn có một nguyên nhân khác chính là, có vẻ như hắn có thể nhìn thấy bản thể của những con quái vật tinh thần đó. Vì vậy nếu hắn đội mũ bảo hiểm, tầm nhìn của hắn rất dễ bị cản trở, khiến hắn không thể nhìn rõ những con quái vật đó để có thể tránh được đòn tấn công của bọn chúng.
Đương nhiên, hắn có cân nhắc của mình, nhưng hành vi này lọt vào mắt của đội điều tra, lại càng trở nên bí ẩn.
“Đây là người biến dị sao?”
Họ nghĩ thầm trong lòng.
Dù là thành viên của đội điều tra, họ cũng biết đến sự tồn tại của một số người có siêu năng lực ở thành phố Thanh Cảng, nhưng đây là lần đầu tiên đôi bên có sự hợp tác.
Cách đây rất lâu, đặc biệt là trước khi những dị nhân tinh thần được phát hiện và chiêu mộ.
Việc điều tra các sự cố về nguồn ô nhiễm tinh thần hầu hết đều phải đánh đổi bằng mạng sống của họ….
Sau khi đặt máy theo dõi và cầm súng lên, Lục Tân cùng một vài thành viên trong đội điều tra chậm rãi đi xuống đáy hồ đầy bùn.
Máy theo dõi màu bạc dưới ánh đèn liên tục phát ra ánh sáng màu xanh lục khiến cho người ta yên tâm.
Họ thăm dò về phía trước từng chút một, dường như đang tiến dần lên, nhưng trong mắt Lục Tân, em gái hắn đang chạy trên đám bùn lầy, tốc độ của con bé rất nhanh, hết chạy tới chỗ này xem thử rồi lại chạy sang chỗ kia xem thử. Dưới ánh trăng, thân thể nhỏ bé của nó tạo thành một cái bóng mơ hồ nhàn nhạt. Những nơi mà con bé đi qua, dù là bùn nhão đến đâu, không để lại chút dấu vết nào.
Cuối cùng, con bé dường như đã xác định được điều gì đó, nó đột nhiên dừng lại, giơ bàn tay nhỏ của mình lên và chỉ vào một nơi nào đó ở giữa hồ.
Lục Tân giả vờ như không nhìn thấy con bé, nhưng hắn lại cố tình dẫn các thành viên của đội điều tra đến giữa hồ.
Từ xa, họ đã nhìn thấy một vũng nước nhỏ ở giữa đáy hồ.
Lúc này con bé chỉ cách vũng nước đó chừng bảy mét. Nó đang chỉ tay.
Lục Tân và các nhân viên đội điều tra từ từ đến gần chỗ này. Sau đó, đèn trên máy theo dõi đột nhiên chuyển sang màu đỏ.
Cùng lúc đó, có một giọng nói vô cùng yếu ớt vang lên: “Tần Nhiên, ngươi đã hại chết ta...”