Chương 114: Từ lão hồ Ly tử!

Từ lão hồ ly quan sát thấy Quyền Lợi là lão tổ tông của Quyền gia thế nhưng cũng không có chiếm được bao nhiêu tiện nghi, trong nội tâm không khỏi sốt ruột.

Nếu như lần này không thể gϊếŧ chết đoàn người Vân Khởi, như vậy chết nhất định là bọn họ.

Bọn họ đã cùng đoàn người Vân Khởi đập vỡ mặt nạ rồi, không có khả năng hoà giải.

Hắn dám thử sức chính là do có người Quyền gia hỗ trợ hắn, nhưng khi nhìn đến tình hình hiện tại, người Quyền gia tựa hồ đối với Vân Khởi cũng không có cách nào chống đỡ.

Nếu như người Quyền gia thật sự thua, bọn họ có thể ra đi, như vậy đến lúc đó, lửa giận của Vân Khởi nên làm cái gì bây giờ, chẳng phải là muốn bọn họ gánh chịu?

Cho nên Vân Khởi nhất định không thể sống, nhất định phải chết.

Từ lão hồ ly trong nội tâm lo lắng, con mắt nguy hiểm híp híp, ngoắc Cát lão đại chờ đem lỗ tai đến gần, mới hạ giọng nói:

"Làm cho các huynh đệ chuẩn bị, chúng ta muốn xuất thủ."

"Này?" Cát lão đại nhìn xem người Quyền gia ở trong sân, có chút chần chờ.

"Hừ," Từ lão hồ ly hừ lạnh một tiếng,

"Còn không mau đi, trông cậy vào người ngoài vẫn là công dã tràng, chúng ta chỉ có thể tự dựa vào chính chúng ta."

"Là, là, " Cát lão đại vội cúi đầu, không dám lại chần chờ, gấp rút đi cùng thủ hạ chuẩn bị, chờ Từ lão hồ ly ra lệnh một tiếng.

Quyền Lợi cùng Khung Phong đánh khó phân thắng bại, hai người trải qua sau khi thử dò xét sơ bộ, liền bắt đầu buông tay buông chân, một quyền đánh ra, liền có một cái hố to vài mét, một chưởng đánh ra, có thể ném người chung quanh đi xa.

"Đi đi..." Một trận tiếng bước chân đột ngột vang lên, chỉ thấy bên trong sân đột nhiên xuất hiện vô số dị năng giả tay lấy vũ khí. Có nhóm vũ khí ống phóng rốc-két, mặc dù Vân Khởi là dị năng giả, một loại vũ khí xuất ra dị năng tuy cô có thể khống chế được, nhưng dị năng giả bình thường vẫn không thể đối phó với loại vũ khí như ống phóng rốc-két vậy.

Vân Khởi nhìn lướt qua ước chừng có ngàn dị năng giả, xem đến Từ lão hồ ly đã muốn dốc hết vốn lãi rồi.

Quyền Lợi rất ít có thể gặp được đối thủ đánh ngang nhau, lần này cùng Khung Phong đánh thật sự thống khoái, nhưng khi nhìn đến đột nhiên xuất hiện nhiều người, Quyền Lợi lập tức giận dữ nhìn về phía từ lão hồ ly, hắn không nghĩ tới người này cũng dám lướt qua hắn, tự tiện hành động.

Từ lão hồ ly chạm vào ánh mắt âm ngoan của Quyền Lợi, nhịn không được cúi đầu xuống, không dám đối mặt.

"Cái kẻ ngu xuẩn này!" Quyền Lợi trong nội tâm tức giận, nhưng bây giờ đã xuất thủ, liền không thể lại rút lui, hừ lạnh một tiếng sẽ không có nói cái gì nữa.

Từ lão hồ ly gặp Quyền Lợi không nói gì, trong nội tâm vui vẻ, hét lớn một tiếng:

"Các huynh đệ, lên cho ta, gϊếŧ chết cái tiểu tiện nhân Vân Khởi này, dám cùng huynh đệ chúng ta tranh đoạt căn cứ, thực là muốn chết!"

"Muốn chết! Muốn chết! Muốn chết!"

"Gϊếŧ! Gϊếŧ! Gϊếŧ!"

"…!"

Ngàn người đồng loạt xông lên, trước dùng súng máy bắn nhanh, mấy người tới cùng Vân Khởi phần lớn dị năng cấp cao, trái tránh phải né, cũng không phải sợ những thứ súng máy này.

Liền ngay cả hoả tiễn, cũng bị Vân Khởi dùng dị năng hủy diệt.

Nhưng mà người của Từ lão hồ ly quá nhiều, căn bản gϊếŧ đều gϊếŧ không xong.

"Vân Khởi, đi chết đi!" Từ lão hồ ly một chưởng đánh ra, từ phía sau đánh lén Vân Khởi.

Vân Khởi là tinh thần dị năng giả, làm sao có thể không có phát giác Từ lão hồ ly muốn đánh lén cô cơ chứ?

Vân Khởi âm thầm cười lạnh, một đoàn thiên hỏa bỗng nhiên ngưng tụ ở hai tay, cùng Từ lão hồ ly hai tay đυ.ng phải nhau.

"A!"

Nhiệt độ thiên hỏa nóng bỏng, khiến cho Từ lão hồ ly nhịn không được phát ra tiếng gào thét thống khổ. Chờ thiên hỏa bị dập tắt, Từ lão hồ ly hai tay đã sắp bị đốt thành than rồi.

"Gϊếŧ…gϊếŧ cô ta, gϊếŧ cô ta cho ta!"

Từ lão hồ ly hổn hển hướng thủ hạ kêu to.

Vân Khởi ở trong ngàn người như cá gặp nước, một quyền một chưởng cũng có thể đả thương một người, chung quanh cô đã bị đánh ra thành một khoảng trống.

Quyền Quý gặp Vân Khởi lợi hại như thế, nhịn không được phi thân đi tới bên cạnh Vân Khởi, cùng Vân Khởi đánh. Vân Khởi mặc dù mang không nhiều người lắm, mặc dù dị năng so với đám người Từ lão hồ ly cao hơn không ít, nhưng mà không chịu nổi người của Từ lão hồ ly quá nhiều.

Đám người Cao Lôi bị người Từ lão hồ ly vây quanh, từng khúc lùi lại, Từ lão hồ ly mắt thấy người của mình chiếm thế thượng phong, rất là đắc ý, hôm nay điểm khổ này tính cái gì, chỉ cần hôm nay có thể gϊếŧ Vân Khởi, kia cũng đáng!

Ngay tại thời điểm Từ lão hồ ly đắc ý, đột nhiên nghe được có người kêu to:

"Đại ca, đại ca, các huynh đệ không chống nổi,"

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên, toàn thân máu tươi, lảo đảo từ bên ngoài xông tới, ở phía sau hắn, chỉ thấy một đám người đuổi sát theo, đúng là hội viên công hội.

Những người này được bố trí xung quanh, quan sát thấy người Từ lão hồ ly có dị thường, liền gϊếŧ tiến vào.

Đám người Vân Khởi nhìn thấy người tới là phe mình, lập tức sĩ khí đại chấn, khi ra tay càng thêm hung ác, mà người Từ lão hồ ly lại là mất đi sĩ khí lúc trước, trở nên sợ hãi rụt rè.

Vân Khởi người dẫn đầu, khí thế rất mạnh, liên tục đem Quyền Quý gắt gao đè nặng, mắt thấy Quyền Quý tiếp qua không lâu sẽ phải thua.

Mà Từ lão hồ ly đang dẫn đầu này, lại là bị Vân Khởi dọa sợ, đứng ở phía sau lưng mọi người chỉ huy, chỉ là thủ hạ của hắn bị nhân viên công hội đả kích liên tiếp bại lui!

Ngay cả Cát lão đại cũng bị Từ lão hồ ly đá đi ra ngoài, bị Vân Khởi một chưởng đánh cho hộc máu, liền co lại ở sau lưng, không dám xuống đánh lần nữa.

Vân Khởi đám người càng đánh càng hăng, Quyền Quý rốt cục ngăn cản không nổi, bị Vân Khởi đánh cho một quyền, đánh hộc máu ngã xuống đất không dậy nổi.

Quyền Lợi nhịn không được phân tâm nhìn thoáng qua Quyền Quý ngã xuống đất không dậy nổi, bị Khung Phong nắm lấy cơ hội, một chưởng đem Quyền Qợi đánh lùi lại vài bước, sắc mặt đỏ lên, phun ra một ngụm máu tươi.

Quyền Lợi đến cùng cũng đã lớn tuổi, lệnh cho người Quyền gia đỡ Quyền Quý dậy, liền lui.

Từ lão hồ ly không nghĩ tới người Quyền gia lại như vậy, dĩ nhiên cũng làm như vậy liền lui, người Quyền gia đi rồi, vậy hắn phải làm sao bây giờ a?

Nhìn xem thủ hạ của mình bị đám người Vân Khởi đánh ngã xuống đất không dậy nổi, Từ lão hồ ly luống cuống, nhịn không được hét lớn một tiếng

"Ngừng! Không cần đánh! Không cần đánh!"

Người Từ lão hồ ly rối rít dừng tay, nghi hoặc nhìn lão đại của mình.

Thủ hạ Vân Khởi cũng không nhịn được nhìn thoáng qua Vân Khởi, Vân Khởi ý bảo mọi người tạm dừng, nàng ngược lại muốn nhìn một chút xem Từ lão hồ ly này muốn nói gì?

Từ lão hồ ly nhìn xem Vân Khởi, miễn cưỡng thay thành một bộ khuôn mặt tươi cười

"Vân hội trưởng, chúng ta này là hiểu lầm a, đều là hiểu lầm."

"Hiểu lầm?" Vân Khởi giễu cợt, Từ lão hồ ly này chẳng lẽ coi Vân Khởi cô là cái kẻ ngu hay sao?

"Đúng vậy, chúng ta trước đều là hiểu lầm, trước kia đều là người Quyền gia lệnh cho ta làm" Từ lão hồ ly một bộ dáng ủy khuất bất đắc dĩ

"

Người Quyền gia lợi hại như vậy, ta cũng là không có cách nào a!"

Nhìn xem dáng vẻ chúng ta vô tội của Từ lão hồ ly, Vân Khởi tức giận nói:

"Cát lão đại căn bản là người của ngươi, ngươi lợi dụng Cát lão đại dẫn ta tới nơi này, không phải là muốn cấu kết với người Quyền gia gϊếŧ ta, hiện tại người Quyền gia đi rồi, ngươi như thế nào lại nói những chuyện này đều là hiểu lầm, ngươi chẳng lẽ đầu óc hồ đồ đi?"

Từ lão hồ ly bị Vân Khởi nói sắc mặt đỏ lên, hận không thể gϊếŧ chết Vân Khởi, nhưng vì tương lai của mình, đơn giản chỉ cần chịu đựng giận dữ nói:

"Kia đều là hiểu lầm, ta cho phép công hội tiến vào thành phố Z, còn có thể đem thành nam cấp cho công hội, hy vọng Vân hội trưởng, chuyện này cứ định như vậy đi."

Từ lão hồ ly ngược lại tính toán tốt lắm, hôm nay chỉ cần Vân Khởi thắng, gϊếŧ hắn cùng Cát lão đại, như vậy toàn bộ căn cứ đều là của Vân Khởi, ở đâu còn cần Từ lão hồ ly hắn đồng ý.

Còn có thành nam là khu dân nghèo của căn cứ, phòng thủ cũng là yếu nhất, đem thành nam cấp cho công hội, Từ lão hồ ly thật sự là có cảm tưởng a.

"Ngươi cho là ta sẽ đồng ý sao?" Vân Khởi bình tĩnh nhìn từ lão hồ ly

"Ta muốn là cả căn cứ, căn cứ có ta sẽ không có ngươi!"

Vân Khởi nói chém đinh chặt sắt, không có chút nào thương lượng.

Từ lão hồ ly nghe xong, trong nội tâm lập tức kinh hãi, hổn hển đối với

thủ hạ nói:

"Lên, gϊếŧ cho ta!"

Từ lão hồ ly nhìn ra được, Vân Khởi quyết tâm muốn gϊếŧ hắn, muốn đoạt căn cứ của hắn. Nếu đã là như vậy, vậy thì chiến đi, không phải là ngươi chết thì chính là ta vong!

Nhân viên công hội đều là tử trung đối với Vân Khởi, mặc kệ Vân Khởi nói cái gì cũng đều tìm được sự ủng hộ, hơn nữa mọi người đi theo đến đây chủ yếu là cao cấp dị năng giả.

Mà Từ lão hồ ly cùng Cát lão đại bên này mặc dù người so với Vân Khởi nhiều hơn, nhưng mà bọn họ cao thấp không đều, dị năng giả cao cấp cũng không có bao nhiêu.

Mặc dù nhiều người, nhưng vẫn bị người Vân Khởi đánh tè ra quần!

Từ lão hồ ly gặp người mình càng ngày càng ít đi, biết mình xong rồi.

Từ lão hồ ly nhìn xem Cát lão đại nằm ở một bên giả chết, bĩu môi khinh thường, bước chân lại ở lặng lẽ lui về phía sau.

Chỉ cần hắn không chết, hết thảy liền còn có thể.

Nếu đã Vân Khởi chiếm lĩnh thành phố Z, như vậy hắn liền tìm một chỗ khác làm lại, chỉ cần hắn vẫn còn sống, còn có thể lại bắt đầu lại từ đầu!

Từ lão đại thừa dịp không có người chú ý hắn, thật nhanh chạy đến một cái ga ra, từ bên trong mở ra một chiếc xe việt dã cải trang tốt, liền muốn chạy trốn.

Vân Khởi liên tục dùng tinh thần lực quan sát Từ lão đại, gặp Từ lão đại thế nhưng bỏ qua thủ hạ của mình, muốn chạy trốn.

Vân Khởi rất xem thường loại người như vậy, nếu như Từ lão đại có thể cùng thủ hạ của mình đồng sinh cộng tử, liền tính cuối cùng thua, vậy hắn cũng đáng giá được người tôn kính.

Nhưng mà bây giờ từ lão hồ ly lại bỏ lại thủ hạ của mình, tùy ý thủ hạ chết đi, chính mình mau chóng muốn chạy trốn, cái này làm cho Vân Khởi khinh thường.

Vân Khởi một chưởng đánh bay người ngăn trở ở trước mặt mình, tung người nhảy lên, liền bay đến trên mặt xe việt dã.

Từ lão hồ ly

đang lái xe chạy trốn, đột nhiên nghe đến trên mui xe một trận vang lên, sắc mặt lập tức đại biến, không chút lựa chọn một chưởng liền đánh đi lên.

Vân Khởi thân thể bay lên không trung, một đoàn thiên hỏa hung hăng hướng tới xe đánh xuống.

"Oanh!"

Xe ở thời điểm thiên hỏa tiếp xúc trong chớp mắt kia, liền nổ tung, mà Từ lão hồ ly ở bên trong xe ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, liền bị tạc đến cặn bã đều không thừa.

"Dừng lại! Tất cả dừng lại!" Vân Khởi đứng ở giữa không trung, hướng người trên mặt đất hét lớn hai tiếng.

Tất cả mọi người nhìn xem Vân Khởi ở giữa không trung, Từ lão hồ ly trước muốn chạy trốn, cũng không phải là không có người chú ý tới, đổi lấy là thương tâm cùng tuyệt vọng của mọi người.

"Từ lão hồ ly đã chết rồi!" Vân Khởi nói thẳng:

"Các ngươi là thủ hạ của hắn, vì hắn vào sinh ra tử, nhưng hắn lại muốn bỏ lại các ngươi chạy trốn."

Vân Khởi trắng ra, làm cho thủ hạ của Từ lão hồ ly nhịn không được cúi đầu xuống, trên mặt bi thương khiến cho người ta nhìn mà thấy khó chịu.

"Nếu Từ lão hồ ly đã chết rồi, các ngươi đi thôi, ta sẽ không làm khó các ngươi, nếu như các ngươi muốn đến báo thù, ta cũng không sợ, ta chỉ cho các ngươi một cơ hội này," Từ lão hồ ly chết rồi, người đáng chết cũng đã chết, những người này không liên hệ. Vân Khởi muốn là cả căn cứ, không có Từ lão hồ ly, những người này chính là ruồi bọ, đối với nàng không có uy hϊếp.

Lại nói Từ lão hồ ly dựng thân bất chính, bỏ trốn bỏ lại những thủ hạ này, nghĩ đến cũng đả thương tâm của những người này, chắc hẳn, những người này cũng không sẽ vì từ lão hồ ly mà đi báo thù.

Quả nhiên, Vân Khởi nói vừa dứt, liền có không ít người xoay người bỏ đi, có người lại mờ mịt nhìn xung quanh một chút.

Sau khi mạt thế tiến đến bọn họ liền đi theo Từ lão hồ ly, hiện tại Từ lão hồ ly chết rồi, như vậy bọn họ nên đi đâu về đâu?