Chương 33: Trên đường đi gặp

Giải quyết xong người biến dị bò sát, Cố Ngọc lại diệt trừ đi những thứ có khả năng nguy hiểm khác trong công ty, sau đó tùy ý cầm túi, đem tất cả thiết bị di động bị khoá ở trong kho đều mang đi, tính luôn cả pin cùng sạc dự phòng.

Có thể dùng thêm một đoạn thời gian thì cứ tận lực dùng, hơn nữa Lâm Hâm còn nói với bọn họ cái mạng lưới này bao trùm mười bảy tỉnh thị, đồng nghiệp ra khỏi những tỉnh trên chỉ cần mang theo chúng cũng có thể kết nối về được, chỉ là xa nhất như ở Tân Cương hoặc Tây Tạng còn chưa thử qua cũng không biết có thể kết nối tới đó được không.

Nhưng điều kiện đầu tiên vẫn là máy trạm vẫn luôn bảo đảm vận hành trong đó, điểm này Cố Ngọc thế nhưng không lo lắng, máy trạm đều có nguồn điện dự phòng khi khẩn cấp, hơn nữa virus tang thi cũng mới bùng nổ hai ba ngày, hẳn vẫn có thể kéo dài một đoạn thời gian.

“Đi!” Cố Ngọc đem miệng vết thương Cố Cẩn đơn giản băng bó một chút, kéo hắn chạy.

Huyết nhục người biến dị bò sát đối với những thú biến dị rất có lực hấp dẫn, nơi này huyết tinh đầy đất, chỉ sợ chốc lát sau liền có thể đem những thú biến dị từ trên xuống dưới hấp dẫn lại đây.

“Ngồi thang máy!” Cố Ngọc trong lúc xuống thang lầu đã gặp phải mấy thứ đánh bất ngờ, vừa nghe được thang máy lầu 26 vang lên, cô liền kéo Cố Cẩn lách vào trong thang máy, phía sau mèo biến dị đuổi theo một trảo liền đánh vào trên cửa thang máy, đầu đập vào chết ngất.

Thang máy tuy rằng có chút không ổn định, nhưng nếu để thú biến dị đuổi theo như vậy, thật sự sẽ đánh không hết còn khiến mình mệt chết.

Cố Ngọc cho dù là người làm bằng sắt cũng cần có thời gian nghỉ ngơi.

“Tỷ, cánh tay ta đau quá.” Cố Cẩn nhìn nhìn băng vải thấm đầy máu ướt nhẹp, băng vải là do Cố Ngọc tùy tay xé xuống băng bó cánh tay cho hắn, chính là cái này cũng ngăn không được đau đớn a.

“Ngươi đem viên tinh hạch kia ăn bổ sung năng lượng đi.” Cố Ngọc ý bảo Cố Cẩn, tinh hạch không chỉ có có thể tăng lên thực lực và bổ sung năng lượng, cũng đối với miệng vết thương có tác dụng đẩy mạnh phục hồi như cũ, bằng không ở mạt thế dưới tình huống đồ ăn cùng dược phẩm đều cực độ khuyết thiếu, hơi bị thương hay sinh bệnh một chút cũng có thể mất nửa cái mạng.

Cố Cẩn đem viên tinh thạch lúc trước từ trên mèo biến dị có được nhéo trong lòng bàn tay, ngó trái ngó phải đều cảm thấy đau lòng “…… Ta luyến tiếc.”

“Vậy ngươi liền chịu đau đi.” Cố Ngọc quay đầu liếc mắt nhìn Cố Cẩn một cái, lại nghiêng thân nhắm mắt dưỡng thần, không hề dâng lên một chút đồng tình đau lòng nào, bộ dáng kia của Cố Cẩn cũng chính là bị thương ngoài da, đau một chút tự nhiên cũng sẽ chậm rãi khép lại, chỉ tốn chút thời gian dài ngắn mà thôi.

Còn có nửa tiếng là đến thời gian bọn họ ước định, nếu chạy về hẳn còn kịp.

“Ta đây vẫn nên ăn đi.” Cố Cẩn méo miệng, lại dặn dò Cố Ngọc, “Tỷ, về sau còn có tinh hạch phải giữ lại cho ta a!” Dứt lời liền ngửa đầu đem tinh hạch ném vào trong miệng.

Nguyên bản Cố Cẩn còn có chút sợ, này tinh hạch cứng bang bang, muốn cắn như thế nào hay trực tiếp nuốt xuống? Lại không nghĩ rằng sau khi vào miệng, tinh hạch liền tự động hoá thành một cổ cam tuyền chảy vào trong cổ họng.

Loại cảm giác này không biết phải hình dung như thế nào, vừa lạnh vừa ngọt, còn khiến người ta lưu luyến vô cùng.

Cố Cẩn chỉ cảm thấy có một cổ lực lượng kỳ lạ nhanh chóng chạy khắp người, miệng vết thương dữ tợn trên cánh tay hắn thế nhưng bắt đầu mọc ra thịt non, chậm rãi khép lại kết vảy.

“Này…… thật là quá thần kỳ.” Cố Cẩn nhìn nhìn cánh tay mình, tuy rằng quần áo đều bị trảo rách dơ bẩn hề hề, nhưng thịt non mọc ra rất trắng nõn non mịn, nhìn giống như ban đầu không khác nhau nhiều lắm.

Cố Ngọc quét mắt nhìn Cố Cẩn không nói gì, lần này lực lượng tinh hạch là dùng để khép miệng vết thương, mà không khôi phục năng lượng Cố Cẩn đã dùng, càng không thể đạt tới tác dụng thăng cấp, xem ra bọn họ càng phải tận lực thu thập tinh hạch mới được, đây là năng lượng bổ sung, cũng là thứ cần thiết bảo mệnh.

Đinh!!!

Thang máy mở, nghênh đón là một người biến dị vừa lúc tiến vào, Cố Cẩn cùng Cố Ngọc phản ứng thực mau, đồng thời hướng về phía bên cạnh cửa thang máy nhảy ra, chờ khi người biến dị phục hồi tinh thần lại, cửa thang máy đã đóng lại.

Cố Cẩn nhẹ nhàng thở ra, “Đi trở về sao?”

“Đi thôi, nếu vận khí tốt nói không chừng nhóm Trịnh Gia đã trở lại.” Cố Ngọc gật gật đầu, hai người dọc theo con đường từng đi qua, tận lực tránh đi những chỗ thú biến dị cùng người biến dị đang tụ tập, chạy nhanh trở về.

“Tiểu tỷ tỷ, uy tiểu tỷ tỷ!” Thời điểm Cố Ngọc bọn họ đi qua một cái khách sạn, trên lầu có người gọi cô vài tiếng, Cố Ngọc bước chân hơi ngừng, ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy sau bức màn che trên lầu 3 lộ ra một gương mặt tròn tròn mập mạp, đối diện với cô phát ra nhiệt tình lại thân thiện tươi cười.

Cố Ngọc hơi hơi ngưng mi, thái độ của cô không phải do ngoại hình hay hoàn cảnh hiện tại của người này, mà là là do cô nhìn thấy trên đỉnh đầu hắn tản ra vòng sáng màu xanh lục, màu sắc thực thuần túy, nói như thế nào nhỉ? Màu xanh lục này, giống như cỏ xanh tươi mơn mởn của mùa xuân, lại giống như cỏ đầu hạ trên núi rừng nồng đậm tươi tốt, tươi mới ướŧ áŧ. =))) *(Có cái màu xanh lá cây mà miêu tả mắc mợt hà)

“Làm sao vậy?” Cố Cẩn thấy Cố Ngọc dừng lại bước chân cũng theo ánh mắt cô nhìn qua. Một tên béo thôi, không có gì lạ cả, tin chắc trong thành thị người trốn tránh có rất nhiều, cũng có thể toàn bộ đều bị gϊếŧ. Nhưng này đó không cùng bọn họ có quan hệ gì, người vẫn là nên tự cứu mình, mọi chuyện không thể dựa vào người khác, bọn họ cũng không phải Bồ Tát, lại không thể phổ độ chúng sinh.

“…… Không có việc gì.” Cố Ngọc nhấc chân muốn đi, tên mập mạp lầu 3 nóng nảy, vội vàng từ sau bức màn vòng ra ngoài, tay phải vung lên, có một bóng sáng màu đỏ hướng chỗ cô bắn lại.

Cố Ngọc lông mày vừa nhấc, hắc kiếm ở không trung chợt lóe lên, lập tức liền đem bóng sáng màu đỏ kia chém thành hai nửa.

Có nước sốt chua ngọt dừng ở trên mặt, trên môi cô, Cố Ngọc đầu lưỡi quét qua, tức khắc cảm thấy kinh ngạc, này rõ ràng chính là hương vị quả Thánh Nữ*(Là cái quả gì vậy? Đang mạt thế đừng nhảy tu tiên nha tg.)

щ(゜ロ゜щ)

Cúi đầu vừa nhìn, bị cô một kiếm chém thành hai nửa còn không phải là một viên Thánh Nữ quả nho nhỏ sao?

“Ngươi con mẹ nó lấy trái cây làm vũ khí?” Cố Cẩn khóe miệng trừu trừu, nhịn không được ngẩng đầu cùng mập mạp lầu 3 đối mắt, hắn có phải không nên đánh giá cao chỉ số thông minh người thường?

“Không…… ta biến ra được trái cây, trừ bỏ Thánh Nữ quả, còn có quả nho…… Chỉ cần có hạt giống ta đều có thể biến……” Mập mạp tựa hồ vội vàng muốn giải thích cái gì, ánh mắt Cố Ngọc đột nhiên sáng lên, xách cổ áo Cố Cẩn, xoay người liền quẹo vào cửa lớn khách sạn.

Tình cảnh trong khách sạn cũng không khá hơn so với những toà nhà thương mại bên kia, tùy tiện đều có thể nhìn thấy vết máu, tay chân đứt đoạn thế nhưng lại không có, chỉ là phòng tầng thứ nhất tất cả đều đóng chặt, nhìn không thấy dấu hiệu người sống sót, có lẽ có người tránh ở trong phòng.

“Tỷ, ngươi không phải thật sự muốn đi cứu cái tên mập mạp kia chứ?” Cố Cẩn không rõ cách làm Cố Ngọc, bọn họ đều không có nhiều thời gian không phải sao, trước mắt Cố Ngọc còn có tâm tình đi cứu một tên mập mạp không chút liên quan?

“Hắn là dị năng giả cấp 2 hệ thực vật.” Cố Ngọc liếc mắt nhìn Cố Cẩn một cái, thực vật hệ cấp 2 đã có thể biến ra các loại rau dưa cùng trái cây, năng lực tên mập mạp so với Quách Triệt còn mạnh hơn.

“Oa, trâu bò như vậy sao, ta thế nhưng lại nhìn không ra a.” Cố Cẩn ở nơi đó nói thầm một câu, bất quá những chuyện phát sinh trên người Cố Ngọc vốn dĩ rất huyền diệu, hắn nhiều lần muốn hỏi đều bị chặn lại. Sợ gặp phải đáp án mà hắn không muốn biết, nếu Cố Ngọc nguyện ý nói, một ngày nào đó sẽ nói cho hắn.