Chương 3: Trọng sinh ngày tận thế

Mọi người hướng về phía thành phố Thiểm Thành xuất phát.

Ở trên đường đi, miễn cưỡng tìm được một chiếc xe bán tải, quả thực rất thuận tiện lại an toàn.

Để có thể đạt được mục đích, Mục Uyển Oánh đã đi vòng quanh căn cứ Vĩnh Đông, nơi đó lúc trước làm nhiệm vụ bà có trộm giấu đi một ít vật tư. Trong số đó, có một ít xăng.

Hiện tại xăng là vật tư khan hiếm, lúc trước Mục Uyển Oánh lấy xăng để đổi vật tư, những mà hiện tại chỉ lấy để cho mình dùng.

Xăng không nhiều lắm, cho nên cố gắng đi đến những chỗ như trạm xăng dầu, chuẩn bị đi thử vận may.

Trên xe bán tải, cô cùng người phụ nữ thay nhau lái xe, một người lái xe, một người khác thì nghỉ ngơi. Buổi tối là thời điểm không thể lên đường, bởi vì tiếng ô tô gầm rú cộng thêm ánh đèn, đều có khả năng kí©h thí©ɧ tang thi gần đó, làm cho bọn họ tụ tập đông đúc.

Hơn nữa, vào ban đêm tầm nhìn bị cản trở, nếu lúc ấy gặp phải tang thi, thì thật sự thảm họa.

Cho nên buổi tối một người gác đêm, người kia thì nghỉ ngơi.

Đến phiên cô nghỉ ngơi, cô luôn gặp phải ác mộng, mơ thấy đều là những chuyện xảy ra trước đây.

Tận thế bùng nổ, sau khi chứng kiến hết thảy những thứ đáng sợ ghê tởm đó, cô giật mình chạy ra bên ngoài, cũng không biết bản thân đi nơi nào.

Cô cùng đám người thân thích nhà họ Diệp kia không có cảm tình gì, cũng hoàn toàn không cho rằng thời điểm này bọn họ sẽ giúp đỡ. Đến nỗi Tống Tư Dần và Diệp Tuân, từ nhỏ cô đã đem Tống Tư Dần coi là đối thủ cạnh tranh, đề phòng lại cảnh giác, vẫn luôn không đến gần.

Mà đối với Diệp Tuân, đứa con ngoài giá thú, từ nhỏ cô đã vô cùng chán ghét.

Cuối cùng, cô quyết định vẫn là về trước nhà họ Diệp một chuyến.

Nhưng mà, chờ sau khi trở về, cô mới phát hiện nơi đó là một địa ngục khác.

Cô thấy những người quen thuộc trước đây cắn xé nhau, toàn bộ cơ thể cô đều đang run rẩy.

Sau đó, tinh thần cô căng chặt đi đến bên kho hàng chuyển một ít đồ ăn, liền vội vàng lái xe rời đi nơi này, đi đến một nơi mà cô lén lút mua cơ hồ không người nào biết chỗ này.

Ở đó, cô dành một tháng đằng sau cánh cửa đóng kín.

Trong vài ngày đầu tiên, cô dựa vào thiết bị internet tương đối hoàn thiện của mình để tìm hiểu thế giới bên ngoài.

Virus zombie bùng phát mạnh mẽ, đồng loại của chính mình trở thành kẻ thù lớn nhất, cùng lúc đó, nhóm người dị năng đầu tiên bắt đầu tỉnh thức.

Cô ở mạt thế giai đoạn trước không có thức tỉnh bất kỳ loại dị năng nào, mà chỉ có thể dựa vào khả năng cơ thể của mình, đi ra ngoài không gặp được tang thi còn tốt, nếu như là gặp được, cơ bản cô chỉ có thể nhận lấy một kết cục.

Nhưng mà, chờ đến cuối cùng khi trong nhà không còn bất cứ đồ ăn nào, đói khát vẫn là bắt buộc cô đi ra ngoài.