Cố Cửu liếc nhìn những thây ma bên ngoài xe, sau đó nhanh chóng lùi xe lại.
Những thây ma không ăn thịt người cách đó không xa nghe thấy động tĩnh liền đi tới bên này.
Thấy vậy, Cố Cửu đã đưa ra quyết định.
Rõ ràng con đường này không còn đi được nữa, giờ bị thây ma chặn đường, cô chỉ có thể đi một con đường khác.
Khi Cố Cửu đang lùi xe, thây ma trước kia đập cửa kính xe vẫn đuổi theo chiếc xe.
Ngay cả những thay ma cách đó không xa cũng không dừng lại.
Sau khi Cố Cửu lùi xe, cô nhanh chóng bẻ lái quay đầu xe lại.
Mà những thây ma trước đó đã tiếp cận thân xe một lần nữa.
Cố Cửu nhìn thây ma với nụ cười khıêυ khí©h trên khóe miệng.
Cô ấn cửa sổ xuống.
Đưa tay ra khỏi cửa sổ ô tô.
Đôi bàn tay trắng như ngọc đã bóc cháy khi đưa tay ra khỏi cửa kính xe.
Ngọn lửa trên tay cô di chuyển về phía những thây ma.
“Rầm…”
Ngọn lửa rời khỏi tay của Cố Cửu từ từ mở rộng cho đến khi nó bay đến cơ thể của con thây ma.
Khi ngọn lửa chạm vào thay ma, chúng quét qua toàn thân, phát ra tiếng gầm thảm thiết vì đau đớn.
Cố Cửu nhìn cảnh này với một nụ cười trên khóe môi.
Đây là lần thứ hai cô gϊếŧ thây ma bằng dị năng của mình sau khi sống lại.
Giờ đây, cô dường như đã tìm lại được cảm giác những ngày cô sống trong bầy thây ma làm việc chăm chỉ ở kiếp trước.
Cô thật sự nhớ những ngày đó a.
Nếu không phải vì ở khách sạn còn có hai người đang đợi cô về.
Lúc này đây, Cố Cửu đã muốn xuống xe tiêu diệt từng thây ma chặn đường một.
Nhưng cô đã không làm vậy, cô nhìn thấy những thây ma bên ngoài xe bị bao phủ bởi ngọn lửa, trong nháy mắt đã biến thành tro tàn, cô đóng cửa kính xe lại.
Tiểu Thất đang ngồi ở ghế sau, thấy Cố Cửu dễ dàng đối phó với thây ma, lo lắng trong mắt cũng chậm rãi thối lui.
Cố Cửu phớt lờ lũ thây ma đang đuổi theo mình, nhấn ga rời khỏi chốn thị phi này.
Những người sống sót xung quanh nhìn thấy hành động của Cố Cửu, ánh mắt họ tràn ngập ánh sáng kinh ngạc.
Nó giống như nhìn thấy hy vọng.
Những người không bị thấy ma bắt sống nhanh chóng chạy về phía chiếc Hummer đang đậu bên đường.
Đương nhiên Cố Cửu nhìn thấy ánh mắt đầy hy vọng của những người đó.
Cũng nhìn thấy hành động của bọn họ.
Nhưng cô vẫn không dừng lại.
Chiếc Hummer được cải tạo lại nhanh chóng rời đi, chỉ để lại khí thải trong không khí.
Những tiếng la hét sau lưng và tiếng gầm rú của lũ thây ma từ từ biến mất.
Cố Cửu không có trái tim của thánh mẫu.
Mạt thế đã lặng lẽ tới, những người này nên học cách sống sót trong hoàn cảnh tuyệt vọng.
Cô có thể cứu một người, nhưng có thể cứu được hàn vạn, thậm chí hàng trăm triệu con người sao?
Không, cô không có khả năng đó, cô có thể tự mình hiểu lấy điều đó a.
Kiếp trước, cô thân là một nữ nhân yếu đuối, cô cũng từng bước từng bước vượt qua.
Tiểu Thất nhìn đám người bị bỏ lại sau xe, bóng dáng càng ngày càng xa, cậu quay đầu lại.
Thời điểm Tiểu Thất quay đầu lại, Cố Cửu liền mở miệng: “Cậu đồng tình với họ sao?”
Lúc trước cô rất chú ý tới Tiểu Thất, đương nhiên cô nhìn thấy động tác của cậu.
Nhìn vẻ mặt vô cảm của Tiểu Thất lúc này, Cố Cửu cảm thấy có chút hài lòng, nhưng cô không thể không tìm một câu trả lời.
Nếu cô không có suy nghĩ trước đó, cô sẽ không quan tâm đến suy nghĩ cùng hành vi của Tiểu Thất.
Khi Tiểu Thất nghe những lời của Cố Cửu, cậu ấy lắc đầu không chút do dự.
Cậu sợ Cố Cửu đang ngồi trên ghế lái không nhìn thấy động tác của mình nên nói: “Không đồng tình, em chỉ là không hiểu tại sao những thây ma đó lại biến dị.”
( Sory m.n vì thời gian qua tui bận quá không lên chương mới được, sắp tới tui sẽ cố gắng lên chương đều hơn, mong mọi người ủng hộ cho tui nhìu hơn nha.
À mà tui thay tang thi thành thây ma nha m.n, vì thấy độc thuận hơn ý ^-^ )