Nhìn đến những viên đá phía sau, Cố Cửu trong lòng đoán rằng không có ngọc thạch nào trong những viên đá này, cho nên hoa sen mới ngừng hập thụ chúng.
Cô nhìn lại đài sen một lần nữa, nhưng lại thấy được một cảnh tượng kinh ngạc trước mặt.
Chỉ thấy những cánh sen bắt đầu rụng, rơi xuống nước từng cánh một.
Sau khi hoa sen rụng hết, đài sen nho nhỏ đã lộ ra ngoài.
Đài sen nho nhỏ nhanh chóng lớn lên và trưởng thành trong chớp mắt.
Cố Cửu nhìn chằm chằm cảnh này không chớp mắt.
Cô đưa tay chạm vào đài sen kia, muốn vuốt ve một chút.
Tuy nhiên, khi vừa chạm vào đài sen, đài sen đã trưởng thành liền rơi vào tay cô ngay lập tức.
Diện tích của đài sen lớn hơn lòng bàn tay của Cố Cửu, cô nâng đài sen vừa bắt được lên trước mắt.
Nhìn lại hoa sen, nó không còn động đậy, không hoạt bát như trước.
Hoa sen trong nước bất động, tựa như rơi vào trạng thái ngủ yên.
Cố Cửu đứng lên với đài sen trong tay.
Trong đài sen này có hạt sen, có thể ăn được cũng có thể dùng để làm thuốc.
Trong lòng Cố Cửu có suy đoán, cô lập tức hành động, bắt đầu bóc vỏ đài sen.
Lúc trước chỉ vừa ngửi thấy hương thơm của hoa sen dã có sự thay đổi như vậy.
Nếu lúc này cô ăn hạt sen trong đài sen, liệu cô có nhanh chóng tăng dị năng giống như hập thu tinh hạch của tang thi hay không?
Động tác trong tay của Cố Cửu rất nhanh, trong nháy mắt đã lấy ra hạt sen.
Nhìn những hạt sen trong suốt như pha lê, Cố Cửu không chút do dự mà đưa thẳng vào miệng.
Những hạt sen bình thường tim sen cũng có vị đắng, nhưng hạt sen mà Cố Cửu cho vào miệng không hề có chút đắng nào, thậm chí còn rất ngọt.
Cô nuốt hạt sen vào bụng, hoàn toàn không lo lắng về di chứng hay bất cứ điều gì.
Bây giờ cô đã không bất kỳ sợ hãi nào a.
Hơn nữa, cô luôn cảm thấy bất cứ thứ gì trong không gian điều không có hại đối với mình.
Kể từ khi có được không gian này, cô đã cảm thấy nó được định sẵn là của mình.
Sau khi Cố Cửu nuốt hạt sen, cô lập tức cảm thấy trong người có một cảm giác khác lạ.
Lực lượng trong cơ thể đang dần tăng lên, thậm chí còn không ngừng lưu chuyển.
Đồng thời, cô cũng ngửi thấy một mùi lạ.
Cúi đầu nhìn xuống liền thấy vỏ của quả màu đỏ đã bài trừ ra ngoài một số chất màu đen có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Đây chính là nguồn góc của mùi lạ mà cô vừa ngửi thấy.
Đây có phải là vai trò của hạt sen để loại bỏ các tạp chất ra khỏi cơ thể.
Nhưng vào lúc này, Cố Cửu không có thời gian suy nghĩ về điều đó.
Khắp người cô có mùi hăng, quần áo đều có những vết bẩn đó.
Cố Cửu nhanh chóng cởi bỏ quần áo, xuống sông tắm rửa sạch sẽ.
Nếu cô biết ăn hạt sen có phản ứng như vậy, cô nhất định sẽ trở về khách sạn mới ăn.
Đáng tiếc cho dù có nhiều tiền hơn nữa cũng không mua được một cái nếu như a.
Sông không sâu, chỉ đến thắt lưng của Cố Cửu.
Khi vừa xuống nước, Cố Cửu thấy nước sống rất trong.
Dưới đáy sông không có bùn, bên dưới có mấy tảng đá mền, bước lên rất thoải mái.
Cố Cửu đang ngâm mình trong nước, cô không biết sự hỗn loạn bên ngoài không gian.
Không bao lâu sau khi Cố Cửu bước vào không gian, Tiểu Thất đang đứng cách thùng xe không xa đột nhiên cảm nhận được một tia nguy hiểm.
Nguy hiểm đến mức hơi thở của cậu ấy bị giam cầm, dường như cậu đang bị một thứ gì đó nguy hiểm nhắm vào.
Bởi vì trước đó Cố Cửu đã nói cậu không được đến gần chiếc xe, cậu chỉ đành giả định một tư thế phòng thủ, nhìn xung quanh một cách cảnh giác.
Không hề có ý tứ đến gần chiếc xe.
Cậu không biết rằng có một đôi mắt xanh cách cậu không xa, đang nhìn chăm chú vào cậu.