Chương 45 : Thiếu chủ

Ông nội Quân thấy cháu trai mình tự trách, cũng không thể nói cho anh biết rằng người được vận mệnh lựa chọn đã được tìm thấy.

Ông sợ Bắc Mặc hoàn toàn không thể chấp nhận được người được định mệnh lựa chọn nhưng chưa từng gặp mặt, cho nên đã giấu nhẹm đi.

Nhưng hiện giờ cháu trai vẫn chưa trở về, tuy rằng lão gia tử có lo lắng cũng không thể nào thay đổi được vận mệnh.

Bây giờ người định mệnh của Bắc Mặc, người được định mệnh của gia tộc Quân gia đã xuất hiện ở đó, ông cũng không thể nào cưỡng chế ép buộc cháu trai mình quay trở lại được.

Huống hồ Quân Bắc Mặc không chỉ là cháu trai của ông, mà còn là người bảo vệ cho Quân gia.

Hiện giờ không liên lạc được với Quân Bắc Mặc, nhưng ông ấy tin tưởng vào khả năng của đối phương.

Ông tin tưởng lâng này Quân Bắc Mặc sẽ tìm kiếm được người rất quan trọng đối với Quân gia.

Quân gia bọn họ bây giờ chỉ có thể chờ đợi.

Ông nội Quân nhìn vẻ mặt lo lắng của Quân Nghị Long và Quân Bắc Thần, cầm quải trượng trong tay đánh lên mặt đất phát ra âm thanh.

Giọng nói thanh thúy khuyến cho hai người ngồi trên ghế sô pha đổ dồn sự chú ý vào ông.

Ông nội Quân nhìn hai người bọn họ rồi bình tĩnh nói: "Trước hết hãy gạt chuyện của Bắc Mặc sang một bên, chúng ta phải tin tưởng vào khả năng của nó, hiện tại kinh thành đang hỗn loạn, các thế lực bắt đầu chia bè kết phái, hẳn là gia tộc Quân gia chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàn, không thể để người bên ngoài xâm lược".

Quân Nghị Long và Quân Bắc Thần nghe đợi lời này, khuôn mặt học cũng trở nên nghiêm túc.

Họ đương nhiên hiểu rõ tình hình hiện tại, mặc dù thế lực của gia tộc Quân gia bọn họ rất mạnh. Nhưng họ không phải là gia tộc duy nhất ở thủ đô này.

Nếu các thế lực khác cùng nhau hợp tác chống lại nhà vua của bọn họ, mặc dù học có thể chống trả vào thời điểm đó, nhưng khó có thể đảm bảo họ sẻ không gϊếŧ một nghìn kẻ thù lại tổn hại mất tám trăm nhân lực của chính mình.

Tiếp theo, trong phòng khách rộng lớn truyền ra giọng nói của ba thế hệ Quân gia sắp xếp an bài thế lực.

* * *

Trong khi đó, những người mà họ lo lắng đều ở rất xa thành phố A.

Quân Bắc Mặc quay lại công ty chi nhánh Quân thị để tìm tung tích của chiếc nhẫn cùng với những thuộc hạ thân tính của mình.

Kết quả? Tự nhiên không có kết quả.

Quân Bắc Mặc biết tầm quan trọng của chiếc nhẫn đối với Quân gia bọn họ, anh ấy đã tìm kiếm bằng tất cả những khả năng mình có thể, cũng phái tất cả những người tài giỏi chỉ để tìm chiếc nhẫn bị rơi ở đâu đó.

Những vẫn là không có tin tức gì.

Đến khi cảm thấy những người xung quanh bắt đầu biến đổi, mọi người trở nên điên cuồng, Quân Bắc Mặc mới phát hiện có chuyện gì đó không thích hợp.

Anh ấy liên lạc với gia đình của mình biết được thủ đô bây giờ đang rất hỗn loạn.

Cho nên anh ấy vọn vàng đem theo thủ hạ của mình hướng thủ đô mà chạy.

Nhưng anh ấy không ngờ mình lại bị mắc kẹt lại thành phố A.

Thời điểm này cơ thể anh ấy lại xuất hiện vấn đề.

Trong một khu rưng núi heo lánh của thành phố A, ba thanh niên có khuôn mặt tuấn tú đang đứng

Ba người bọn họ lúc này đang vay quanh một chiếc xe địa hình, vẻ mặt nghiêm túc.

Đôi mắt họ nhìn chăm chú vào con sói trắng như tuyết đang nằm bên trong xe.

Nó yếu ớt ngồi phịch xuống ghế, người đàn ông có vẻ ngoài dịu dàng ấm áp với đôi mắt vàng mím môi khi nhìn thấy con sói trắng ở trên ghế.

Một lúc lâu sau, cậu ta nhìn về phía hai người đàn ông giống hệt nhau.

"Hiện tại chúng ta chỉ có thể ở đây một tuần".

Tư Vân và Tư Ngọc đứng một bên nhìn về phía con sói trắng trên ghế xe, nghe xong lời của Mộ Tư Nhiên, hai người nhìn nhau.

Trong mắt hai người đều mang theo lo lắng.

Vẻ mặt của Tư Vân rất bình tĩnh, cậu ta nhẹ nhàng gật đầu trước lời nói của Mộ Tư Vân.

Mà Tư Ngọc với khuôn mặt băng sơn vạn năm không đổi kia căn bản không nhìn ra được cái gì, cũng gật đầu giống như anh trai của mình.

Lúc này họ không thể hỏi ý kiến của thiếu gia.

Rốt cuộc đừng nhìn thiếu gia lúc này vẫn còn mở mắt, anh ấy đã hoàn toàn không có ý thức, cùng với bọn họ giao tiếp cũng không được.

Cả ba cùng đưa mắt nhìn con sói trắng trong xe.

Đó chính là vị thiếu gia mà ba người bọn họ muốn cùng nhau canh giữ và bảo vệ.