Cố Cửu xoay người ngay lập tức thấy sói xám ngã trên mặt đất, toàn thân co rút dữ dội, cảm giác nó rất thống khổ. Điều làm cho Cố Cửu khϊếp sợ lại là một bộ dáng đầy máu của nó. Thân thể nó bắt đầu chậm rãi bành trướng.
Máu theo đó bắt đầu thẩm thấu ra bên ngoài, một màn này nhìn vô cùng kinh khủng. Cố Cửu vẫn đứng tại chỗ như cũ, hai mắt nhìn chằm chằm quá trình sói xám biến thân.
Cho đến khi sói xám biến thành bộ dáng một thiếu niên lõα ɭồ đứng ở trước mặt cô.
Là nữ nhân, từng gặp qua quá nhiều cảnh khó coi ở mạt thế, nhưng trước mắt lại là một thiếu niên lõα ɭồ, Cố Cửu vội vàng xoay người sang chỗ khác. Cô lấy quần áo lúc trước thuận tay mua ở siêu thị đang đặt trong không gian ra đưa cho thiếu niên rồi tiếp tục bước về phía trước.
Bây giờ sói xám biến thân thành người, điều này nói lên suy đoán của cô trước đây là chính xác. Sói xám này thông minh và nhân tính hóa như vậy, đơn giản hắn là dị năng giả biến thân.
Cố Cửu không hề lo lắng sói xám biến thân xong có thể đuổi kịp mình hay không. Bởi vì cô không để tâm, dù thiếu niên không đi cùng mình, đối với cô cũng chẳng sao cả, cũng không có bất kỳ tổn thất nào.
Thiếu niên nhìn Cố Cửu tiếp tục bước đi, hắn nhanh chóng tới chỗ để quần áo. Bởi vì chưa có thói quen bước đi nên khi nhấc chân có vài phần mất tự nhiên. Thiếu niên nhanh chóng cầm quần áo lên mặc vào, vừa mặc vừa ngước nhìn về phương hướng Cố Cửu rời đi.
Cho tới khi mặc xong quần áo, sói xám hoạt động cổ chân, nhanh chóng đuổi theo Cố Cửu.
Lộ trình đi bộ còn lại vốn không còn xa, xe đã đậu trước mặt, kế tiếp chỉ cần ngồi xe là được.
Cố Cửu nghe thấy động tĩnh phía sau, biết thiếu niên đã đuổi theo. Cô lấy chìa khóa xe mở cửa xe rồi ngồi lên ghế lái, sau lại đem ghế phụ của xe mở ra.
Thiếu niên nhìn ghế lái phụ mở ra, thật giống cảnh tượng ngày đó, sau khi đem bọn Đàm Sơn gϊếŧ chết, Cố Cửu cũng là mở cửa lái phụ ra, hắn ngồi xuống rồi bắt đầu cùng đối phương làm bạn.
Nhưng giờ hắn đã bại lộ, Cố Cửu không ném hắn xuống xe, hai mắt đều sáng lên, theo bước cô nhanh chóng hướng ghế phụ mà lên. Thiếu niên ngồi vào trong xe, Cố Cửu khởi động xe xuống núi. Đối với thân phận thiếu niên, cô không tìm tòi nghiên cứu. Vốn dĩ cô tính toán sau khi trở lại nội thành sẽ đường ai nấy đi. Vốn không phải là người liên quan đến nhau, hà tất phải dây dưa.
Còn chuyện bại lộ không gian thì sao, sau mạt thế, không gian dị năng giả không nhiều lắm nhưng cũng không phải không có, mỗi căn cứ đều sẽ có vài người.
Sau khi ngồi lên xe, thiếu niên bắt đầu khẩn trương, ngoại trừ Cố Cửu, bây giờ hắn không quen thuộc ai cả. Thật khó khăn mới thoát khỏi ma trảo, không nghĩ sẽ để bị bắt trở về, càng không muốn bị những thứ ma quỷ đó giải phẫu cơ thể.
Hiện giờ hắn đã trở thành quái vật, không biết người phụ nữ này có đuổi hắn đi không?
Trong lúc Cố Cửu im lặng, thiếu niên thì lo lắng, bọn họ rất nhanh đã về tới khách sạn.
Cố Cửu mang theo thiếu niên trở lại phòng khách sạn.
Đây là phòng xép, mấy ngày nay bọn họ một người ngủ ở phòng ngủ, một người ngủ ở phòng khách. Nghĩ tới đây, tâm tình của Cố Cửu tốt lên không ít.