Chương 25: Sói xám (3)

Cố Cửu hướng nòng súng tới trước mặt sói xám. Đúng vậy, cô nhận ra đây không phải là một con chó to, mà là một con sói xám.

Từ lúc nãy khi cô bắt xe taxi, tới khi về đến biệt thự, con sói này vẫn luôn đi theo cô. Thậm chí ngồi chung trên một chiếc xe.

Đối với loại hành vi nhân tính hóa này của con sói, cô càng thêm cảnh giác cao độ.

Trong ba năm mạt thế kia, cô đã từng nghe nói qua có một số ít dị năng giả có khả năng biến thân.

Dị năng giả biến thân quá mức hi hữu, so với dị năng hệ chữa trị còn hiếm hơn nên rất nhiều người vẫn chưa được gặp qua.

Hiện giờ tang thi đã bắt đầu xuất hiện, Cố Cửu không thể không hoài nghi về việc dị năng giả xuất hiện ở đây.

Sói xám nhìn nữ nhân trước mặt, chậm rãi cúi đầu. Còn Cố Cửu vẫn nhìn chằm chằm vào con sói. Cô nhìn ra được động tác cúi đầu này là một loại ý tứ nhượng bộ. Nhưng mà cô vẫn không thể thả lỏng, rốt cuộc sói vẫn là loại động vật trời sinh giảo hoạt gian trá.

Có lẽ nhìn ra được Cố Cửu vẫn đề phòng mình,, sói xám cong hạ cơ thể, đem miệng vết thương lộ ra trước mắt nàng. Động tác này nghĩa là đem nhược điểm của nó bại lộ ra. Cố Cửu nhìn thấy vết thương máu thịt lẫn lộn, có chút buông nhẹ nòng súng.

Ánh mắt sáng u ám của sói xám nhìn thấy màn này, nhẹ nhõm thở dài một hơi. Rốt cuộc nó chống đỡ không nổi nữa ngã trên mặt đất, hai mắt lục quang chậm rãi nhắm lại.

Có lẽ nó biết Cố Cửu sẽ không có ý định gϊếŧ nó nữa, cũng sẽ không ném nó ra đường mặc kệ cho nên bây giờ mới thả lỏng ngã quỵ hôn mê.

Cố Cửu nhìn thấy con sói ngã bất tỉnh nhân sự, không kiềm được duỗi tay ấn ấn huyệt thái dương.

Chậc… con sói này thật sự rất thông minh. Lúc nãy thì lén đi theo cô về tới nhà, giờ thì bày ra bộ dáng cầu cứu, nào giống một con sói? Càng nhìn càng thấy giống con người hơn.

Nhưng không phải là không có khả năng này. Cố Cửu chậm rãi đi tới chỗ con sói nằm, nhìn một cục to dài nằm trên mặt đất, cô không có cách nào đưa con sói bảy tám chục cân này vào trong biệt thự. Nếu đã thức tỉnh dị năng thì chuyện này dễ như trở bàn tay. Mà hiện giờ cô chỉ là một cô gái tay không tấc sắt – một nữ nhân yếu đuối a.

Mà thôi, nói tay không tấc sắt nghe hơi khoa trương. Nữ nhân yếu đuối đó là ai? Dù sao cũng không phải mình. Ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng vung đôi tay ngay chỗ sói xám nằm, trên mặt đất đã không thấy hình bóng con sói nữa.

Lại nhìn đến vết máu trên mặt đất, Cố Cửu nhíu mày. Trước khi con sói xuất hiện, còn có những người điên cuồng tìm kiếm xung quanh đó, chắc chắn hai việc này có liên quan tới nhau. Cô rất sợ chọc tới phiền toái, dù sao những người đó nhìn là biết không phải hạng người tốt đẹp gì,

Mặc kệ như thế nào, cô đã muốn giúp đỡ sói xám thì bây giờ phải suy nghĩ cách giải quyết.

Đi thẳng vào phòng tắm trong biệt thự, Cố Cửu đem con sói thả ra từ trong không gian. Ở dưới ánh đèn sáng ngời, Cố Cửu thấy rõ miệng vết thương của nó.

Miệng vết thương to như hai nắm tay, mặt ngoài đã thối rữa. Nhìn thấy một màn này Cố Cửu không chút nào sợ hãi, cô không phải nữ nhân bình thường mà đã vật lộn ba năm ở mạt thế. Miệng vết thương của sói xám đã bị cảm nhiễm.

Hiện tại cô cần phải đem chỗ thịt bị thối rữa này khoét đi, nếu không vết thương sẽ càng thêm nghiêm trọng.

Cố Cửu để sói xám vào bồn tắm, sau đó lấy hòm thuốc từ không gian ra. Đây đều là những thứ cô đã thu thập dự định sau này có thể dùng. Không nghĩ đến lần đầu sử dụng là vì cứu sói xám.

Lấy dao phẫu thuật sắt mỏng hướng miệng vết thương mà khoét, động tác thành thục nhanh chóng không chút run rẩy.