Chương 18

Chỉ là trước khi trở về, cô cần phải tiêu hết toàn bộ số tiền!

Không thể còn thừa nhiều tiền như thế này mà không tiêu được.

Hàn Thanh Hạ tìm một nơi không có người nhìn thấy, thu hai con dê con vào trong không gian, sau đó lái xe rời khỏi chợ nông sản.

Trên đường đi gặp một cửa hàng nông cụ, cô mua hết tất cả những dụng cụ nông nghiệp thường được sử dụng, ngoài ra còn mua hai mươi chiếc xẻng.

Nhiều người không biết rằng xẻng là một trong những nông cụ có sức chiến đấu hiệu quả nhất trong số những vũ khí lạnh.

Trong thời đại chiến tranh, những gia đình không có vũ khí đều sử dụng xẻng để bảo vệ mình.

Nếu nhặt được một chiếc xẻng trong một trận chiến ở nông thôn thì đó không phải là chuyện đùa đâu!

Trong số các vũ khí quân dụng hiện tại, xẻng quân sự với chức năng hữu hiệu cũng được trực tiếp cải tiến từ nguyên mẫu của chiếc xẻng nông cụ.

Nhất là trong thời kỳ mạt thế, các vũ khí nóng không hữu dụng bằng vũ khí lạnh.

Hàn Thanh Hạ tích trữ một đống xẻng, cũng đủ để trang bị vũ khí thời kỳ này!

Ngoài ra còn có gậy bóng chày, sức tấn công của vũ khí này cũng tương đối khả quan!



Hàn Thanh Hạ bước vào một cửa hàng dụng cụ thể thao lớn.

Sau khi mua mấy cây gậy bóng chày loại tốt nhất, rắn chắc nhất, cô nhân tiện mua thêm một loạt trang thiết bị thám hiểm.

Ví dụ như đèn pin, mũ bảo hiểm, áo giáo, đồ bảo hộ, lều trại, quần áo bảo hộ, bộ đồ tấn công…

Tất cả các trang thiết bị ngoài trời đều được mua sắm.

Những thứ này tổng cộng tiêu tốn hơn hai mươi ngàn tệ.

Ngoài ra trong cửa hàng còn có các phụ kiện liên quan đến hộp cấp cứu khẩn cấp như nhíp, kìm, băng cầm máu, nhiệt kế, … Điều này nhắc nhở Hàn Thanh Hạ còn phải đến tiệm thuốc một chuyến.

Sau khi rời khỏi cửa hàng trang thiết bị bên ngoài, cô đi đến hiệu thuốc bổ sung một loạt những loại thuốc thông thường như thuốc trị cảm, thuốc cầm máu, thuốc hạ sốt, vitamin, băng vải, cồn, cồn i- ốt, v.v…

Ngoài ra, Hàn Thanh Hạ hoàn toàn không có hứng thú đến những loại thuốc kê đơn nào khác.

Bởi vì thực sự không có tác dụng gì cả.

Cô đã từng lăn lộ suốt hơn mười năm ở trong thời kỳ mạt thế, việc phải uống đủ loại thuốc mỗi ngày đã giúp cô sàng lọc dễ dàng.

Những loại thuốc cấp cứu này chỉ cần tích trữ một chút là được, thậm chí không cần nhiều.

Sức khoẻ không tốt ở trong thời kỳ mạt thế chính là nguồn gốc của mọi tai hoạ.



Sau khi ra khỏi hiệu thuốc, đã là năm sáu giờ tối.

Ánh đèn neon của thành phố sáng rực.

Lúc này, Hàn Thanh Hạ đã trang bị đầy đủ tất cả mọi thứ cần phải chuẩn bị.

Thức ăn, đồ uống, chỗ ở và nhu yếu phẩm hàng ngày đều đã được đảm bảo, có thể bổ sung thêm một loạt nhu yếu phẩm hàng ngày nâng cấp.

Bây giờ cô còn thừa 1,57 triệu tệ.

Đi mua sắm một chút thôi!

Lãng phí thôi! Nhìn thấy cái gì thì bổ sung cái đó!

Trước thời kỳ mạt thế, hãy thưởng thức một bữa ăn ngon miệng trong thế giới phồn hoa này một lần nữa.

Đầu tiên, Hàn Thanh Hạ thưởng thức một bữa ăn trong khách sạn Michelin mà trước kia cô không dám bước vào ăn.

Cô gọi một bàn đồ ăn xa hoa, bao gồm canh nấm, sườn non sốt tỏi, cá tuyết bạc chiên, gà da giòn, tôm nấu tỏi và tất cả những thứ trước đây không thể ăn nổi đều thưởng thức một lần.

Sau khi được thưởng thức món thịt bò bít tết phi lê và tôm nấu tỏi không tồi, Hàn Thanh Hạ trực tiếp yêu cầu đầu bếp chuẩn bị thêm mười phần đóng gói mang về nhà.