Chương 22: Kế hoạch của Trì Anh Ninh

Ánh nắng ấm áp chiếu lên cơ thể của Kỷ Nhiêu và Lâm Hách, như thể họ được bao phủ bởi một lớp ánh sáng vàng. Thân thể hai người dính chặt vào nhau không hay biết gì và vẫn ngủ say sưa.

Đối với một số người, hạnh phúc vô cùng phức tạp, phức tạp đến mức không thể hình dung và diễn tả bằng lời. Hoặc với một số người hạnh phúc đơn giản đến nỗi cho dù nhiều hơn nữa cũng không cần thiết.

Khả năng giữ cho nó đơn giản khó hình dung hơn phức tạp.

Trong thế giới tận thế này, có thể nói Kỷ Nhiêu và Lâm Hách thật may mắn khi hai người có thể tìm được hạnh phúc giản dị và hiếm có cùng lúc với nhau.

~~~~~~

Liễu gia hiện tại đang rối ren, vẫn cần thời gian để gây dựng lại.

Trì gia thì không bị ảnh hưởng nhiều. Mặc dù Kinh Đô hỗn loạn nhưng hầu hết mọi người đều trong tình trạng mất đoàn kết và không gây ra nhiều mối đe dọa cho Trì gia.

Trì Anh Ninh mặc áo khoác trắng vội vàng bước về phía trước. Cô đang ở tầng hai dưới lòng đất. Tuy Trì gia không thành lập pháo đài nhưng họ đã thành lập căn cứ từ nhiều năm trước, vì chủ yếu họ kinh doanh dược phẩm và trang sức.

Trong những năm qua, họ vẫn tiếp tục mở rộng hoạt động ngầm và vận hành nó một cách cẩn thận. Chủ yếu là lừa dối người khác làm những việc mà pháp luật không cho phép.

Thật không ngờ, nó thực sự đã giúp cho họ mở rộng quyền lực trong những ngày tận thế.

Dưới lòng đất có năm tầng, tất cả đều được xây dựng ở phía dưới căn cứ của Trì gia. Không chỉ có viện nghiên cứu sinh hóa, phòng thí nghiệm nghiên cứu y học, phòng giải phẫu và tái tạo con người; Mà còn có một số hạng mục lớn về phóng xạ, virus và chủng loại máu. Bộ thiết bị hoàn chỉnh được trang bị bên trong có thể so với Viện nghiên cứu khoa học quốc gia.

Bây giờ ngày tận thế đã đến, họ có thêm một hạng mục nghiên cứu về virus tang thi.

Khi tận thế đến, mọi người đều bận rộn tiêu diệt và đốt cháy tang thi, thì Trì gia bận rộn nuôi nhốt tang thi để phục vụ cho mục đích thí nghiệm và nghiên cứu virus của mình.

Thậm chí họ còn có một ý tưởng táo bạo là khi thời cơ đến, sẽ tiến hành nghiên cứu và phát triển dị năng của các dị năng giả và của bản thân.

Ngày tận thế có thể là thảm họa đối với một số người nhưng cũng có thể là cơ hội cho những người khác.

Trì gia đã bắt đầu chuẩn bị từ trước tận thế, họ muốn có mùa xuân của riêng mình.

~~~

Trì Anh Ninh đang học ngành y, sau khi tỉnh dậy sau giấc ngủ say, cô đã thức tỉnh dị năng hệ cảm giác. Đây là một loại dị năng mà Kỷ Nhiêu cũng chưa biết và chưa từng nghe nói đến.

Tên của dị năng này là do Trì Anh Ninh đặt. Dị năng này dùng xúc giác để cảm nhận các thành phần của vạn vật, từ đó biết được các chức năng, tác dụng, thành phần, tâm trạng và suy nghĩ của những vật đó.

Đây là một năng lực tương tự như thần giao cách cảm, nhưng nó thực dụng hơn thần giao cách cảm vì chỉ cần tiếp xúc vật lý với vật thể muốn cảm nhận là được.

Tình cờ là Trì Anh Ninh đang học ngành y nên cô có thể đến gần mọi người với lý do chữa bệnh và đạt được mục đích của mình.

Cô nhanh chóng đến một căn phòng bí mật. Bên trong là phòng nghiên cứu chuyên dụng riêng của cô, không ai có thể vào nếu không có dấu vân tay và tròng mắt của cô.

Cô đến đây để lấy bản sao tóc của Lâm Hách mà cô đã sưu tầm từ nhiều năm trước.

Vừa rồi cô đang nghiên cứu dị năng trong phòng thí nghiệm và nhận ra mình có thể phát hiện mã gen trên tóc người thông qua dị năng. Cô rất phấn khích và cảm thấy mình có thể lợi dụng điều này để biết thêm nhiều thông tin về Lâm Hách.

Tuy nhiên, cô đã quên rằng Lâm Hách bây giờ là một con người mới đã thức tỉnh dị năng. Tóc trên tay cô là có được từ mấy năm trước, còn tóc của Lâm Hách bây giờ đã chuyển sang màu xanh nước biển do thức tỉnh dị năng, không còn giống nhau nữa.

Trì Anh Ninh vẫn không hay biết và vô cùng phấn khích bước vào căn phòng bí mật, sau khi quét dấu vân tay và tròng đen bằng tia hồng ngoại. Bên trong là một không gian rộng hơn 100 mét vuông, nó tuy nhỏ nhưng có đầy đủ những trang thiết bị cần thiết, ngoài ra còn có một chiếc ghế sofa để nghỉ ngơi.

Cô tìm thấy một tủ đông chứa một số lượng lớn các sản phẩm thí nghiệm lấy từ cơ thể con người, bao gồm cả tóc của Lâm Hách. Bởi vì Lâm Hách luôn để đầu đinh, nên cô phải tốn rất nhiều công sức mới thu thập được những sợi tóc này trên đầu anh.

Trì Anh Ninh dùng cây kẹp nhỏ kẹp sợi tóc vào lòng bàn tay. Sau khi làm dịu nhịp tim đập nhanh do phấn khích và bước chân vội vàng vừa rồi, cô đã bình tĩnh lại và bắt đầu sử dụng năng lượng tâm hạch lên sợi tóc.

Khi năng lượng tâm hạch xuyên vào sợi tóc nhỏ, cô cảm nhận được nhóm máu của Lâm Hách, số thứ tự DNA, vị trí của đột biến gen và các khả năng khác nhau, tiết điểm khi đột biến ...

Cô trở nên hào hứng hơn khi càng cảm nhận càng biết được nhiều thứ. Cô cảm thấy nếu mình có thể nắm bắt được điều gì đó, thì mọi thứ thuộc về Lâm Hách sẽ hiện ra trước mắt của cô. Mặc dù chỉ là dạng mã di truyền không thể đạt được mục đích giao tiếp giữa các linh hồn, nhưng Trì Anh Ninh cảm thấy mình hiểu Lâm Hách hơn chính Lâm Hách.

Cuối cùng, khi tâm trạng ổn định và bình tĩnh lại, cô chợt nhận ra sợi tóc này không thể cảm nhận được dị năng của Lâm Hách là gì. Vì vừa rồi cô sử dụng tóc của dị năng giả khác đã tìm ra được thuộc tính và cách sử dụng dị năng của người đó.

Điều này rất rõ ràng, thông tin được truyền tải từ mã gen của dị năng giả và người thường sẽ có sự khác biệt rất lớn.

Sau khi phản ứng lại, Trì Anh Ninh bực bội gõ đầu của mình bởi vì cô đã làm việc vô ích. Cô dựa vào sofa và suy nghĩ thật lâu.

Hiện giờ càng không có khả năng đến gần Lâm Hách hơn, trước tận thế đã không có nhiều cơ hội huống chi là sau tận thế. Lúc trước, cô phải tốn rất nhiều công sức để chiêu mộ người giúp việc ở nhà cổ Lâm gia mới lấy được mấy sợi tóc của Lâm Hách. Sau đó, cô có việc cần liên hệ lại với người đó nhưng đã không tìm thấy nữa.

Tìm được mã gen của Lâm Hách, tạo ra tϊиɧ ŧяùиɠ nhân tạo và sinh ra đứa con của Lâm Hách là điều mà cô luôn mỉm cười mỗi khi tỉnh dậy sau giấc mơ.

Bây giờ sợi tóc trên tay cô vẫn có thể có tác dụng, chỉ cần cô sử dụng tốt dị năng của mình thì có thể lấy được thứ mình muốn. Nhưng kế hoạch của cô không thể bắt đầu vào lúc này, mà phải đợi đến khi cô và Lâm Hách gạo nấu thành cơm thì mới có thể sử dụng thủ đoạn này.

Nếu không, ngay cả sau khi sinh em bé, cho dù xét nghiệm ADN là đúng, nhưng Lâm Hách chưa từng ngủ với cô thì không ai tin đứa bé này là con của anh.

Vì vậy, cô vẫn phải chờ đợi cơ hội.

Hơn nữa, bây giờ khẳng định Lâm Hách cũng là dị năng giả. Sử dụng mã gen dị năng chắc chắn sẽ mạnh hơn mã gen trước tận thế rất nhiều.

Sau khi suy tính một số việc trong đầu, Trì Anh Ninh đã biết hướng nghiên cứu trong tương lai như thế nào.

Đầu tiên phải thử trích xuất mã gen của dị năng giả và xem có thể nuôi dưỡng được bao nhiêu cơ quan nhân tạo, dịch cơ thể và những thứ tương tự.

Đồng thời, kiểm chứng bằng một lượng lớn cơ thể sống để thử nghiệm cho đến khi đạt được kết quả an toàn và hoàn hảo nhất, sau đó sử dụng nó cho chính mình.

Đến lúc đó, tìm cơ hội tiếp cận với Lâm Hách mới là an toàn và thích hợp nhất.

Thở dài nhẹ nhõm, Trì Anh Ninh đã lấy lại được sự tự tin vốn có khi đến đây. Bước chân cô vẫn vội vã nhưng trạng thái tổng thể đã bình tĩnh và điềm tĩnh hơn.

Cô rời khỏi căn phòng bí mật một cách lưu loát và phấn chấn vì sự nghiệp vĩ đại của mình.

Nếu cô biết sợi tóc trên tay cô không phải của Lâm Hách, mà khi đó chỉ là trò đùa của Lâm Trác, không biết liệu cô có còn bình tĩnh và tự tin như vậy không.

Nếu Lâm Trác biết Trì Anh Ninh muốn lấy tóc của Lâm Hách để sinh ra thế hệ tiếp theo cho Lâm gia và buộc Lâm Hách phải cưới cô, thì Lâm Trác sẽ chỉ "ha hả" cười và cho cô một biểu tình khinh thường: “Lâm Hách nhà tôi, chỉ có tôi mới có thể tính kế hắn, các người là cái thá gì.”