Chương 16: Tai họa ngầm

Điều Hoa Thiên không nói chính là anh ta phát hiện Dạ Kiêu không hài lòng với mình, dù không rõ ràng nhưng đó không phải là điều anh ta muốn.

Thế lực của Dạ Kiêu sau này sẽ trở thành chủ chốt ở tận thế, nếu có thể trở thành cánh tay đắc lực của Dạ Kiêu, anh ta sẽ có một sân khấu lớn hơn và thực lực sẽ càng mạnh hơn.

Người ta nói rằng: “Thức tỉnh nắm quyền thiên hạ, say khướt nằm trên đùi mỹ nhân”. Là một kẻ thua cuộc và chưa từng đạt được thành công lớn ở kiếp trước, khát vọng vươn lên của anh ta vô cùng mạnh.

Vì vậy, thực chất anh ta chỉ muốn Dạ Kiêu nhớ đến mình chứ không phải cả đội. Đây cũng là nguyên nhân anh ta không muốn thay thế vị trí của Phong Tử, bởi vì sân khấu quá nhỏ, anh ta không còn thiển cận như kiếp trước nữa.

Nếu như đã không thích vậy thì anh ta sẽ làm cho sự chán ghét càng nhiều. Tốt nhất là khơi dậy sự sợ hãi và nghi ngờ của Dạ Kiêu, để có thể thu hút được sự chú ý của Dạ Kiêu nhiều hơn, từ đó càng có nhiều cơ hội để được Dạ Kiêu công nhận và ủng hộ.

~~~

Kỷ Nhiêu nhìn Lâm Hách hỏi: "Anh không yên tâm về người đó à?"

Lâm Hách liếc nhìn cô, cười khẽ nói: "Không phải, chỉ là không thoải mái khi nhìn thấy anh ta. Anh không thích giao tiếp với người quá thông minh và cơ trí."

"Anh nói dối, anh không thích người ta đẹp trai đúng không?" Kỷ Nhiêu đã vô tình thêm dầu vào lửa cho Hoa Thiên.

Hoa Thiên, người đang xử lý chuyện cá nhân với đồng đội, không hề biết rằng mình vừa bị bôi đen, haiz... Anh ta còn cả một chặng đường dài phải đi.

Lâm Hách nghe Kỷ Nhiêu khen người đàn ông khác đẹp trai trước mặt mình, giận đến nghiến răng: "Chờ xem tối nay anh sẽ thu thập em như thế nào" Anh vừa lái xe, vừa đe dọa Kỷ Nhiêu.

Kỷ Nhiêu cười ngặt nghẽo, dù sao mục đích của cô đã đạt được, còn về buổi tối: "Vẫn chưa biết rõ ai sẽ thu thập ai" nên cô không hề coi trọng lời nói của anh.

~~~

Hai người thuận lợi về đến Tây Sơn khi mặt trời bắt đầu xuống núi.

Vừa đến biệt thự, Lão Hắc đã đến gặp Lâm Hách để bàn về việc phân định cảnh sát quân sự đối phó với tang thi.

Về cơ bản, nhiều nơi đã bị vứt bỏ, đó không phải là điều đã nói trước đây khi người dân được huy động. Lão Hắc không biết phải làm như thế nào nên tới hỏi ý kiến của anh.

Kỷ Nhiêu không có hứng thú nghe hai người trò chuyện nên đã lên lầu trước. Dù sao thì mọi chuyện cũng chỉ như vậy, tang thi sẽ càng ngày càng khó đối phó và sau này sẽ càng có nhiều thứ bị vứt bỏ hơn.

Vì để tiết kiệm nước nên cô chỉ dùng khăn ướt lau chùi một chút.

Thời gian gần đây không có trăng và sao nên chỉ trong chốc lát thì trời đã tối hoàn toàn. Theo như kinh nghiệm trước đây, phải qua một tuần nữa mới trở lại những ngày có trăng sao.

Kỷ Nhiêu lấy ra một ít thức ăn và những thứ cần dùng vào ban đêm cho Lâm Hách từ trong không gian. Sau khi chuẩn bị xong, cô nằm xuống giường nhắm mắt lại, bắt đầu sử dụng tinh thần lực để dò xét toàn bộ pháo đài và khu vực xung quanh.

Hiện giờ đã bước vào tận thế, tốt nhất vẫn nên cẩn thận.

Bên trong pháo đài, ngoại trừ những người trực ban và canh gác, hầu hết họ đều ở tại khu vực của mình để luyện tập cách điều khiển dị năng.

Kỷ Nhiêu nhìn xung quanh và chú ý đến chín người mới đến. Cô khá ấn tượng với họ. Dường như họ vừa trở về từ một nhiệm vụ cách đây không lâu. Cô không nhìn thấy cô gái có thái độ thù địch với mình ở nơi này.

Lúc này, Vu Vi để có được cuộc sống tốt đẹp và an toàn hơn đã “lăn giường” với người bạn cũ của anh trai mình. Bởi vì khi Kỷ Nhiêu dò xét đến những cảnh tượng bắt mắt, cô chỉ lướt qua mà không nhìn kỹ, nên đã không phát hiện ra cô ấy.

Anh trai của Vu Vi, Vu Quá lúc còn sống là bạn cùng phòng với Nhϊếp Tiểu Huy.

Nhϊếp Tiểu Huy là đội trưởng của một tiểu đội ở đây. Anh ta cực kỳ xấu, mũi rộng, mặt vuông và nói chuyện lớn tiếng. Anh ta có dị năng thuộc loại tốc độ, không mạnh lắm, nhưng chiến thắng của anh ta đã bù đắp cho những khuyết điểm của mình. Anh ta từng nổi tiếng với sức mạnh như một khẩu súng thần công nhỏ, là một vị tướng gan dạ dưới quyền của Lâm Hách.

Bởi vì xấu xí nên anh ta chưa bao giờ tìm được bạn gái và vẫn luôn cô đơn một mình.

Vu Vi vốn là một người đẹp, từ khi anh trai cô qua đời, cô phải giả vờ yếu đuối và buồn bã. Người đẹp như bông hoa nhỏ màu trắng đã nhào vào lòng Nhϊếp Tiểu Huy với đôi mắt đẫm lệ, khiến anh ta choáng váng. Hai người vừa mới cọ xát và ôm nhau, thì đã “tình trong như đã mặt ngoài còn e” cuộn vào với nhau.

Vu Vi vốn dĩ đến đây để nhận di vật của anh trai và cô đã giữ Nhϊếp Tiểu Huy lại với lý do hỏi thăm về cuộc sống trước đây của anh mình. Kết quả là anh ta không thể chịu đựng được sự tán tỉnh của cô, và rồi “không cần di chuyển đồ đạc nữa, trực tiếp ở lại đây.”

Cũng nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu của Vu Vi, nếu không thì viên đạn nhỏ mạnh mẽ của anh ta có thể thật sự gϊếŧ chết cô. Những đau đớn và hạnh phúc này đã bù đắp cho vẻ ngoài của bạn học Nhϊếp.

~~~

Tinh thần lực của Kỷ Nhiêu dò xét đến gần ga tàu điện ngầm thì không thể tiếp tục được nữa, khoảng cách ước tính về cơ bản có thể đạt đến đường kính 5km.

Cô cảm thấy khá hài lòng. Phải biết rằng, chỉ cần đến cấp mười thì tinh thần lực sẽ bắt đầu có những biến đổi kinh ngạc. Khoảng cách đường kính bao phủ cũng sẽ tăng lên về mặt hình học.

Giới hạn của ngày hôm nay sẽ là điểm khởi đầu trong tương lai.

Sau khi thu hồi tinh thần lực, cơn buồn ngủ đã bao trùm lấy cô. Việc thăm dò một vòng lớn đã làm tâm hạch của cô tiêu hao rất nhiều năng lượng. Trong khi dùng tinh thần lực, Kỷ Nhiêu cũng phát hiện Lâm Hách và Lão Hắc ở dưới lầu còn phải nói chuyện một lúc nữa mới xong.

Cô vùi mình trong chăn, thở dài thoải mái và từ từ chìm vào giấc ngủ. Đã lâu rồi cô không được ngủ ngon.

~~~

Khi Lâm Hách lên lầu thì Kỷ Nhiêu đã ngủ say. Anh véo cái mũi nhỏ của cô, rồi cầm chiếc đồng hồ phát sáng ở đầu giường đi đến chỗ cô để đồ ăn cho anh. Bánh mì, xúc xích và cháo đóng hộp.

Tuy họ có thu thập thức ăn nhưng cũng không dám sử dụng nhiều, họ lưu lại những thức ăn này để sử dụng khi cần thiết. Bây giờ, mọi người đều ăn phần ăn dinh dưỡng đã chuẩn bị từ trước, chờ đến sau này hoặc khi đã chuẩn bị đủ thức ăn thì mới bàn đến việc cải thiện bữa ăn.

Khi dị năng đạt đến cấp độ như Kỷ Nhiêu, một dị năng giả hệ lôi hoặc hệ hỏa về cơ bản có thể cung cấp một lượng nhỏ năng lượng sử dụng.

Lâm Hách vừa ăn vừa suy nghĩ, tâm lý của anh vẫn điều chỉnh rất tốt. Cho dù trước kia anh không ăn được những món ngon, thì cũng không cảm thấy thấy tiếc nuối.

~~~

Việc trao đổi thông tin vừa rồi với Lão Hắc khiến cho Lâm Hách cảm thấy rất cấp bách. Việc rút lui và từ bỏ của cảnh sát quân sự đã giáng một đòn nặng nề vào một số người dân bình thường đã hết lòng tin vào họ.

Tình hình ở đây không nghiêm trọng như ở làng đại học, nhưng sự hoảng loạn của con người và bữa tiệc đẫm máu của tang thi đã bắt đầu.

Quá trình tang thi hóa đang ngày càng gia tăng. Nếu không nhanh chóng tập hợp những người chưa trở thành tang thi và tập trung sức mạnh lại, thì sự tăng trưởng mạnh mẽ của tang thi sẽ biến Kinh Đô thành một thành phố chết.

Bởi vì, tổng dân số của Kinh Đô đã lên tới 30 triệu người.

Hơn nữa, Lâm Hách có thể tưởng tượng ra những thành phố khác, có lẽ không tốt bằng Kinh Đô.

Một khi đất nước hơn 2 tỷ người đều làm theo ý riêng của mình, thì sự phân hóa lực lượng tang thi sẽ khiến dân số tang thi tăng lên gấp mấy lần mỗi ngày, như vậy làm sao họ có thể tồn tại được ? ! !