Vòng xoáy không màu đang xoay tròn trong tay Lâm Hách, nếu không phải Kỷ Nhiêu ở quá gần và cấp độ ban đầu của dị năng vẫn còn thấp, thì cô cảm thấy mình không thể nhìn rõ được hình dạng của nó.
Nếu dị năng này ngày càng phát triển và mang tính hung hãn, thì sau này chắc chắn có thể dùng nó âm thầm làm chuyện xấu mà không bị ai phát hiện.
Đó là loại dị năng gì? Kỷ Nhiêu cảm thấy sự tò mò của cô như sắp bùng nổ.
Lâm Hách cũng không biết dị năng thứ tư này dùng để làm gì. Anh đại khái đã đoán ra ba cái đầu tiên. Vì vậy, nếu muốn biết và hiểu rõ thì phải tìm vật dẫn để thử trực tiếp.
Dị năng cắn nuốt của Kỷ Nhiêu, lần đầu tiên được thử nghiệm trên móc treo quần áo của khách sạn. Tâm của vòng xoáy hướng về phía nó và đã nuốt chửng gần hết làm cho cô rất là kinh ngạc.
Bởi vì tên của dị năng cắn nuốt do cô đặt ra, nên đến khi cô tự nổ tung cũng chưa từng nghe ai nói có dị năng cắn nuốt giống như cô.
Cô lấy một quả táo ném vào vòng xoáy không màu trong tay Lâm Hách, quả táo liền biến thành nước.
Tình hình là như thế nào?
Hai người nhìn nhau rất lâu và vẫn trong tâm trạng bối rối.
Lâm Hách thu hồi dị năng, dùng ngón tay quẹt một ít nước táo trên mặt đất đưa lên trước mũi ngửi và dùng lưỡi liếʍ thử.
"Nước ép táo?" Lâm Hách nghi hoặc nhìn Kỷ Nhiêu, không xác định nói.
Kỷ Nhiêu sửng sốt. Sau khi nhận ra mình đang làm gì, cô lập tức kéo anh lao vào trong biệt thự.
Cô tìm bốn cái ly, quả táo, quả cam, nhẫn vàng và một miếng thịt sống. Bây giờ thử trước bốn loại này để xem chúng có thể biến thành gì.
Đầu tiên là quả táo. Bởi vì Lâm Hách còn chưa khống chế được phương hướng và lực lượng, nên cô trực tiếp cầm quả táo ngay phía trên cái ly, chờ đến khi vòng xoáy trong tay Lâm Hách hình thành liền ném vào. Khi vòng xoáy tiếp xúc với quả táo lập tức biến thành nước không màu theo lực đạo bắn vào trong ly, mặc dù phần lớn nước rơi rải rác trên mặt đất.
Kỷ Nhiêu cầm cái ly lên, ngửi mùi táo bên trong và nhấp một miếng rồi đưa cho Lâm Hách.
Chép miệng nhấm nháp, nó có hương vị rất chân thật, đó là nước ép táo không màu và trong suốt đã được loại bỏ cặn.
"Nó dễ sử dụng hơn máy ép trái cây" Kỷ Nhiêu cạn lời nhìn Lâm Hách hỏi.
Lâm Hách cầm cái ly cũng uống một miếng "Quả nhiên!"
Anh cũng nói không nên lời. Chẳng qua là, anh đã thức tỉnh rất nhiều dị năng, tuy loại này có hơi nữ tính nhưng cũng không quá tiếc nuối.
Hơn nữa, chức năng của nó vẫn cần được khám phá.
Kế đến là quả cam, có hiệu quả giống như quả táo, là chất lỏng không màu.
Cuối cùng, lần lượt là nhẫn vàng và thịt sống, tuy rằng cũng đạt được hiệu quả tương tự nhưng họ không dám nếm thử.
Có thể thấy, năng lượng của vòng xoáy không màu không chỉ dùng để ép nước trái cây mà còn có thể chiết xuất và thanh lọc, giống như một cái máy lọc và là một thiết bị lọc siêu cấp.
Hai người giàu trí tưởng tượng đã nghĩ đến rất nhiều khả năng.
Bởi vì dị năng vừa có được nên không thể sử dụng liên tục quá lâu. Bây giờ đã biết cách sử dụng và biết có bao nhiêu loại, nên hai người đã từ bỏ ý định tiếp tục nghiên cứu.
Sức mạnh dâng trào trong tâm hạch của Lâm Hách gần như cạn kiệt, mặc dù vẫn chưa đủ vui nhưng anh đã vô cùng mệt mỏi.
Việc sử dụng nhiều dị năng và liên tục khiến cho anh cảm thấy rất buồn ngủ và rất muốn ngủ. Giống như sự mệt mỏi vì tinh thần cố gắng quá sức.
~~~~~~
Thế giới lúc này đã bước sang một chương mới.
Đột biến đã phá hủy thế giới và bây giờ nó đang được sắp xếp lại.
Xã hội pháp lý đã sụp đổ, thời đại thông tin đã trở thành quá khứ.
Một thế giới không có điện đang đến.
Lúc này, tin tức từ nhà cổ không thể truyền đến được nữa mà chỉ có thể truyền qua người hoặc sóng radio. AQ trong tay sẽ trở thành phế liệu nếu vượt quá một khoảng cách nhất định.
Vì vậy hiện nay, về cơ bản rơi vào quan niệm cổ xưa “làm việc lúc mặt trời mọc và nghỉ ngơi khi mặt trời lặn”. Thời đại không có điện chỉ có thể ngủ sớm và tạo em bé.
Mặc dù có một lượng lớn máy phát điện được dự trữ, nhưng chúng tiêu hao quá nhiều nhiên liệu.
Sau khi nghỉ ngơi một giờ, Lâm Hách cảm thấy toàn bộ cơ thể mình tràn đầy sức sống trở lại, mặc dù nguồn năng lượng trong tâm hạch anh vẫn chưa hồi phục được bao nhiêu.
Lão Hắc cũng đưa ra số liệu thống kê sơ bộ.
Số anh em có dị năng chiếm 1/4 tổng số người sống sót, một tỷ lệ tương đối cao. Sự phân bố các loại dị năng về cơ bản giống với những gì Kỷ Nhiêu biết, không có dị năng mới như Lâm Hách.
Dị năng tấn công chiếm đa số, trong đó phần lớn là hệ hỏa và hệ kim.
Còn dị năng phụ trợ thì tương đối ít, đặc biệt là hệ thủy chỉ có năm người.
Việc lập bảng liệt kê các loại dị năng rất có ích cho việc tuyển dụng đối với đội ngũ sau này. Nhìn vào số liệu, ngay cả song hệ dị năng cũng không có, chứ đừng nói đến bốn hệ dị năng như Lâm Hách. Không biết có phải là do có người giấu giếm hay là do không báo hay không.
Lâm Hách đã thảo luận các chi tiết cụ thể với Lão Hắc, xem khi nào có thể bắt đầu dọn dẹp tang thi xung quanh và thu thập tin tức. Hai người suy nghĩ một chút rồi chia anh em thành mười đội, ngoại trừ những người ở lại trực.
Bốn người có dị năng dẫn theo mười sáu người không có dị năng.
Họ từng là những tinh anh đều có ý chí kiên cường, giàu lòng hy sinh và quyết đoán trong việc gϊếŧ chóc. Hai trăm người này có nhiệm vụ tiêu diệt tang thi xung quanh, đồng thời thu thập và cung cấp tin tức.
Thật ra, sự phối hợp trong chiến đấu, việc sử dụng thành thạo và nâng cấp dị năng mới là điều quan trọng nhất.
Tinh hạch trong não tang thi có lợi cho việc nâng cấp dị năng.
Tất nhiên, việc sử dụng nhiều lần các dị năng trong chiến đấu cũng có thể làm cho sức mạnh tâm hạch của dị năng tăng lên và cũng có thể nâng cấp dị năng.
Đây là những kinh nghiệm mà Kỷ Nhiêu không có chia sẻ với toàn thế giới, chỉ có những dị năng giả trong quân đội riêng của Lâm Hách và Lâm Trác mới biết được.
~~~
Khi Lâm Hách và Lão Hắc thảo luận xong, anh quay lại tìm Kỷ Nhiêu thì cô đã ngủ đến không biết gì.
Sau khi tiến vào tận thế, cơ thể cô mới có cảm giác như cá gặp nước, dường như cơ thể có dị năng đã tìm được mảnh đất thuộc về nó, vô cùng thoải mái. Vì vậy, đây là giấc ngủ ngon nhất mà cô có được sau khi sống lại.
Lâm Hách cũng không buồn ngủ. Anh ôm cô vào lòng như để bù đắp sự tiếc nuối của mình khi ngủ say. Đồng thời, anh vừa cảm nhận sự mềm mại trong vòng tay vừa suy nghĩ về cách sử dụng dị năng của mình.
Kết nối với tâm hạch và liên tục thay đổi dị năng trong tay. Việc thay đổi liên tục hình dạng dị năng theo suy nghĩ của mình rất là khó.
Từ trái tim, anh nhanh chóng thay đổi hình dạng dị năng và nó bị tiêu hao với tốc độ cực lớn, nhưng anh vẫn không từ bỏ cho đến khi dùng hết dị năng và tinh thần trở nên mệt mỏi.
Một ngày trôi qua thật nhanh. Sau khi lấy lại sự chú ý, anh mới phát hiện trời đã tối hoàn toàn.
Toàn bộ khu nhà ở lưng chừng núi không có ánh sáng, màn đêm tối tăm như những ngày ngủ say.
Thật ra thời gian vẫn còn sớm, nhưng sau khi tận thế đến thời gian ban ngày đã rút ngắn đi hai tiếng, hiện giờ chưa đến năm giờ nhưng trời đã tối hoàn toàn.
Đến khi bụng đói cồn cào anh mới nhận ra rằng mình cả ngày chưa ăn gì.
Anh nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Kỷ Nhiêu một cách đáng thương, bực bội lẩm bẩm: "Quên đi, cùng vợ đói vậy. Đợi cô ấy dậy rồi ăn".
Đầu óc mệt mỏi và cơ thể đói khát khiến cho anh ngủ thϊếp ở bên cạnh Kỷ Nhiêu.
"Trong mơ có người đẹp, có bít tết, còn có tàu hũ nóng hổi~"