Chương 2:

Trong tận thế, cái gì là quan trọng nhất?

Cho dù là dưới sự bảo vệ của anh hai, hắn cũng biết đồ ăn và súng ống là quan trọng nhất.

Đồ ăn có thể đảm bảo được sức lực con người để có thể đánh tang thi, mà súng ống có thể tấn công tang thi ở cự li xa, không sợ bị tang thi cắn hoặc bắt được. Tận thế mới bắt đầu, có hơn hai phần ba người trên thế giới biến thành tang thi, không có điện, không có nước, không có lực lượng. Qua thời gian các nhà xưởng đều bị quên lãng, đồ ăn đã ngưng sản xuất,trên thế giới trong nháy mắt đồ ăn đã bị mọi người tranh mua. Trước khi tận thế, bởi vì muốn cứu hắn nên anh hai không có chuẩn bị, chỉ một đường lẩn trốn và chậm rãi thu thập đồ ăn.

Theo như lời của sự tận thế trong truyền thuyết, vì tránh cho nhân loại diệt vong, đã có tang thi thì tất nhiên cũng sẽ có những người sở hữu dị năng. Anh hai đã thức tỉnh song hệ dị năng cường đại, lôi hệ cùng hỏa hệ. Nguyên bản, anh hai có thể hảo hảo sống sót nơi mạt thế, sống tự do tự tại, nhưng bởi vì hắn tùy hứng mà đưa ra những yêu cầu vô lý nên đã trở thành thức ăn trong miệng tang thi.

Ở kiếp này, hắn muốn anh hai không khổ sở như vậy, hắn muốn anh hai không lo việc sinh hoạt, không để cho anh hai vì thức ăn mà phiền não. Đã từng làm những người bộ hạ của anh hai khổ cực, nay hắn sẽ hảo hảo bồi thường.

Trong tận thế, có những người sở hữu dị năng không gian, không hề nghi ngờ là những người đó là những người được lợi lớn nhất trong mạt thế. Hắn cũng đã từng mơ ước mình trở thành không gian dị năng giả, chỉ là đến chết hắn vẫn là một người bình thường. Không gian dị năng giả, không gian của họ có thể lưu trữ một lượng đồ ăn rất lớn, chính phủ trưng dụng bọn họ, bọn họ giúp chính phủ thu thập đồ ăn ròi trở về căn cứ, chính phủ sẽ trả cho bọn họ một phần mười tiền lời, bọn họ sẽ không cần lo lắng về việc thiếu đồ ăn. Bởi vì không gian dị năng giả rất hiếm, nên lúc bình thường không làm nhiệm vụ, chính phủ sẽ phái người bảo vệ bọn họ. Tại tận thế, bọn họ là những người sung sướиɠ nhất.

Nếu như hắn cũng có không gian, vậy thì có thể chứa thật nhiều thức ăn rồi. Chỉ là, kiếp trước hắn chỉ là một người bình thường, không có biến dị càng không có dị năng. Đang nghĩ ngợi, Hàn Hàn phát hiện chính mình không có ở trong phòng, mà là ở tại một đồng cỏ trống trải. Hàn Hàn phóng tầm mắt nhìn vẫn là không thấy được giới hạn của bãi cỏ. Ở bên trái của hắn, có một dòng sông, nước sông thanh tịnh trong suốt, tại giữa dòng sông có một thanh tuyền, thanh tuyền trong dòng sông tràn ra đầy bọt nước. Thần kỳ chính là tuôn ra bao nhiêu nước, cũng không thấy tràn ra một giọt nước nào, nước luôn đầy một trì. Ở bên phải hắn là một mảnh đất dùng những nhánh cây là hàng rào. Đi vào bên trong xem xét, thì ra là một dược điền, bên trong là đủ loại dược liệu trân quý. Cách dược điền không xa là một mảnh đất khác trồng đầy các loại cây ăn quả.

Hàn Hàn bị một màn trước mắt làm kinh ngạc, sau đó chính là mừng như điên. Nếu như hắn đoán không sai hẳn là hắn đã mở ra không gian dị năng, thật muốn ôm lấy lão thiên gia hảo hảo hôn một cái, thật sự là ước gì được nấy.

Kiếp trước rõ ràng hắn là một người bình thường, vậy thì tại sao hắn lại có dị năng? Không đúng, hắn nhớ rõ trước lúc hắn bị tang thi gặm, hắn chứng khiến cái bớt trước ngực đã hút mất máu của chảy ra của hắn. Cố gắng muốn nhì rõ nhưng lại bị tang thi lôi kéo chìm vào bóng tối.

Chẳng lẽ!?

Cái bớt của hắn là không gian ư!?

Bởi vì hút máu của hắn nên mới mở ra!?

Giống như trong truyền thuyết lấy máu nhận chủ sao!?

Thế nhưng mà, hiện tại hắn muốn đi ra ngoài thì làm như thế nào? Hắn còn chưa có gặp được anh hai, chưa nói cho anh hai biết tận thế sắp xảy ra, còn chưa bắt đầu thu thập vật tư.

"Đi ra ngoài?"

Ân? Không có phản ứng! Không thể thực hiện được!

"Thiên linh linh, địa linh linh, không gian mau hiển linh"

Ân? Có phản ứng hay không! Vẫn không thể thực hiện được!

"Chết tiệt! Ngươi mau thả ta ra ngoài!"

Ân? Ra rồi!

Khóe miệng mất tự nhiên co quắp một phát, cái không gian này làm sao vậy? Nói chuyện nhẹ nhàng không nghe, cần phải để hắn nói lời thô tục mới chịu. Ở trong phòng, Hàn Hàn ngồi xếp bằng ở trên giường. Chưa từng ăn qua thịt heo thì cũng từng thấy heo chạy qua. Đời trước tuy hắn là người bình thường không có dị năng không gian nhưng hắn cũng biết trong không gian không có dòng sông cùng đất đai như vậy, nó giống như một cái hộp, yên tĩnh không có gì cả, chỉ có chăng là hộp lớn với hộp nhỏ mà thôi. Vì cái gì không gian của hắn không giống với bọn họ!?

Nghĩ mãi không rõ, Hàn Hàn dứt khoát không nghĩ nữa.Tuy không rõ không gian bất đồng biểu thị cho cái gì, bất quá Hàn Hàn không phiền não, dù sao có không gian đối với hắn là buôn bán có lời. Huống chi không gian còn có thể gieo trồng cũng chỉ có tốt không có xấu. Hắn có thể tại không gian trồng rất nhiều hoa quả, rau củ, đương nhiên còn có cả lúa nước!

Lại nói, Hàn Hàn có năng lực thừa nhận vô cùng mạnh (Hàn Hàn: nói nhảm, ngây người tại tận thế hết một năm có thể không mạnh sao?) nghĩ một lát không ra liền dứt khoát không nghĩ nữa cho rồi!

Tại tận thế, đất bị nhiễm virus vô cùng nghiêm trọng, dù có gieo trồng thì chúng cũng không thể sống được. Hoa quả cùng rau củ, những thứ trước tận thế có thể tùy ý lấy nay nó đã trở thành vật xa xỉ. Từ khi tận thế bắt đầu đến lúc chết, hắn không thể nếm qua loại hoa quả nào.

Ở kiếp này, hắn sẽ gieo trồng thật nhiều loại hoa quả, dù hắn và anh hai không ăn hết cũng có thể lấy nó làm giao dịch cùng người khác. Sau khi tận thế bắt đầu thì tiền sớm trở thành đống giấy vụn, mọi người chỉ đồng ý dùng vật đổi vật, hoặc dùng Hoàng Kim giao dịch. Hiện tại hắn đã có không gian của chính mình, không cần lo lắng về vấn đề vật tư. Trong không gian còn có dòng sông, hắn sẽ dùng một khoảng dùng để nuôi tôm cá, đúng rồi, còn có cua nữa. Hắn nhớ anh hai thích ăn cua nhất, là cua đế vương. Hắn còn muốn mua thật nhiều đồ để trữ trong này. Một mảnh đất hắn sẽ dùng để trồng các loại cây và cả lúa nước nữa, quý giá nhất vẫn là mảnh đất trồng dược liệu kia.

Tại tận thế, có thể lấy để cứu được mạng người, dược phẩm cũng rất trân quý chỉ là sau đồ ăn thôi. Hiện tại đã có thể trồng được dược liệu, sau này có bị gì cũng không sợ không có dược phẩm. Bất quá, hắn không biết gieo trồng dược liệu, xem ra phải mua ít sách về nghiên cứu. Còn có những cái cây kia, nó đã kết quả, vừa rồi sốt ruột đi ra hắn không có nhìn rõ.

Nghĩ đến đó, Hàn Hàn lại đi vào không gian, lần này ngược lại rất thuận lợi. Trong nội tâm niệm "ta muốn đi vào!", sau đó đã thấy hắn vào được không gian.

"Ta muốn đi ra" lập tức hắn thấy mình ở trong phòng. Hàn Hàn bình tĩnh gật đầu, xem ra chính mình đã nắm giữ được phương pháp sử dụng không gian rồi.

Đi vào không gian, Hàn Hàn đi đến dưới tàng cây, quả nhiên những cái cây kia đã mọc đầy quả, nguyên một đám quả vừa to vừa tròn, không biết vị như thế nào? Hàn Hàn thò tay hái một quả, không lau cũng không rửa qua trực tiếp cắn xuống một miếng

"A! Rất ngọt... Ăn rất ngon" ăn hết miếng thứ nhất, không nhịn được cắn miếng thứ hai, thứ ba,...

Không thể tưởng tượng được quả trong không gian ăn ngon như vậy, làm cho người ta không dừng lại được, thật sự là mỹ vị! Bất quá nhiều quả như vậy, hắn làm như thế nào để hái xuống bây giờ? Nếu chờ hắn hái xuống hết thì chắc tận thế cũng tới rồi. Nghĩ vậy, Hàn Hàn ra khỏi không gian, ngồi trước máy tính bắt đầu tìm tòi những tiểu thuyết nói về không gia tùy thân xem nhân vật chính trong đó làm thế nào. Ân? Quyển sách này có, nhìn xem! Tinh thần lực? Cảm nhận được, sờ không được? Hàn Hàn quyết định thử xem.

Nói làm liền làm, Hàn Hàn đứng dậy lại đi vào không gian, dùng một ít thần lực làm rung chuyển cái cây làm tất cả trái rụng xuống

"Ân, nguyên lai trong tiểu thuyết ghi thật chính xác, tinh thần lực thật sự có thể di động mọi vật".

Nhìn trái cây trên mặt đất, Hàn Hàn thỏa mãn nói. Lập tức lại nghĩ tới, mới hái được mấy trái hắn đã mệt mỏi muốn đứng không nổi nữa. Xem ra hắn còn rất kém a, về sau phải siêng năng luyện tập tinh thần lực rồi, hái trái cây trong không gian này là phương thức tập luyện đúng đắn nhất.

Cầm lấy một quả, Hàn Hàn vừa ăn vừa đi đến mảnh đất trồng dược liệu phía trước, dược liệu bên trong đều là những dược liệu quý hiếm. Ngươi hỏi Hàn Hàn làm sao biết được? Xin thưa, cho dù không hiểu thuốc Đông y nhưng cũng biết trước mặt hắn có nhân sâm, hà thủ ô còn có linh chi, .... Mùi thuốc không ngừng thoát ra làm con người cảm thấy sảng khoái. Hàn Hàn hưng phấn nhìn đống dược liệu, xem ra ông trời đối với hắn không tệ. Để cho hắn trọng sinh, lại còn cho hắn một không gian tốt như vậy.

Cũng không biết những thứ trong không gian là ai làm. Bất quá không có việc gì, dù sao hiện tại, chủ nhân của không gian là hắn là được rồi. Hắn nhất định sẽ giữ kín bí mật này, ngoại trừ anh hai hoặc những người hắn thật tin tưởng, thì bất kỳ ai hắn cũng sẽ không nói. Hắn không muốn bị người khác xem là biến dị, càng không muốn bị các nhà khoa học mang đi giải phẫu. Hắn hiểu được nhân lọai đối với thứ mình không biết rất sợ hãi, hắn càng hiểu được nhân loại có nhiều thói hư tật xấu.

Cảm thụ được không gian thật chân thực, Hàn Hàn thỏa mãn hít một hơi, chạy về phía dòng sông bên cạnh.

===♥♥♥===