Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thần

Chương 19:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nụ cười trên mặt Hàn Hàn thật sáng lạn mê người, ngồi xổm xuống, ánh mắt lóe sáng nhìn không chớp mắt vào mảnh đất trồng dược liệu, cố gắng nhìn bên trong xem có linh chi ngàn năm hay không. Không phụ hi vọng, ngay lúc Hàn Hàn cho rằng trong đây không có linh chi ngàn năm định bỏ cuộc, cuối cùng tại cuối mảnh vườn đã tìm được linh chi ngàn năm giống như trong sách y đã viết, giống như cây nấm. Chỉ có điều, cái linh chi này hơi bị lớn, đen sẫm mập mạp, rất giống một cây dù màu đen.

"Hàn Hàn, cho dù em tìm được thuốc dẫn nhưng em đối với phương diện chế thuốc hoàn toàn không hiểu, em dù tìm được thuốc dẫn mà không thể chế thuốc thì được ích gì?" Tay cầm linh chi, Hàn Thiên không thể không đánh vỡ tưởng tượng của Hàn Hàn. Dù sao mọi người bọn hắn đối với dược liệu đều là dốt đặc cán mai, chớ đừng nói chi đến chế dược

"Đúng nga!" Nghe lời anh hai nói, Hàn Hàn uể oải cuối đầu xuống. Đúng vậy a, cho dù đã có thuốc dẫn thì như thế nào, anh hai nói rất đúng, bọn hắn đối với phương diện này đều không có hiểu biết, làm sao có hi vọng đây!?

"Bất quá..." Không nỡ để Hàn Hàn bộ dạng giống tang thi, ngữ điệu Hàn Thiên mang theo một sự hấp dẫn.

"Anh có biện pháp?" Lập tức Hàn Hàn đã sống lại, sùng bái nhìn Hàn Thiên. Đã biết anh hai có biện pháp mà, anh hai thông minh nhất

"Chúng ta không biết, không chắc người khác không biết. Đợi đến lúc căn cứ của chúng ta có thêm người đến tìm nơi nương tựa. Đến lúc đó chúng ta sẽ tìm trong đó người quen thuộc với dược liệu và còn có kinh nghiệm chế dược." Vuốt ve đầu Hàn Hàn, hưởng thụ ánh mắt sùng bái của Hàn Hàn nhìn mình, Hàn Thiên cảm thấy thật sung sướиɠ.

"Ừ! Vậy chuyện này giao cho anh nha" Thỏa mãn gật đầu, Hàn Hàn bỏ qua bàn tay to lớn đang vò loạn trên đầu mình.

Nói cái gì a!

Đem việc này giao cho anh hai hắn làm gì?

Đần!

Hắn còn phải quan tâm đến việc đất đai, không biết là đem đất trong không gian trộn cùng với đất bên ngoài bị nhiễm virut có thể hay không trồng được rau quả. Đây chính là đại sự a! Nghĩ đến đây, Hàn Hàn đem suy nghĩ của mình nói cho Hàn Thiên nghe. Nhìn Hàn Thiên lộ ra vẻ suy tư, Hàn Hàn ngoan ngoãn dựa sát vào trong ngực của Hàn Thiên, không nói một lời.

"Hàn Hàn, cách này của em chắc có thể thực hiện được. Thế nhưng mà chúng ta không thể thí nghiệm trên phạm vi lớn được, như vậy sẽ khiến mọi người nghi ngờ. Trước tiên chúng ta hãy tìm một căn phòng ấm một chút trong căn cứ, dù sao bây giờ thời tiết lạnh như vậy, hạt giống sống cũng không được. Ngày mai để Phong ra bên ngoài mang một ít đất về, sau đó em đem đất trong không gian trộn vào. Nếu như thành công, thì sẽ mang lại cái lợi rất lớn cho căn cứ chúng ta"

Càng nghĩ càng cảm thấy đề nghị của Hàn Hàn có thể thực hiện, Hàn Thiên không thể chờ được mà nói ra tính toán của chính mình. Nếu như thí nghiệm này của Hàn Hàn có thể thành công thì về sau căn cứ của bọn hắn không cần lo lắng vấn đề đồ ăn. Điều này đối với căn cứ là một tin tức tốt, dù sao bọn hắn đang định thu mọi người muốn đến đây ở, lương thực dù nhiều như thế nào đi nữa cũng không trụ được bao lâu. Nếu chính mình có thể gieo trồng thì quá tốt.

"Được, anh hai"

Sáng hôm sau, cửa phòng Hàn Hàn vang lên tiếng gõ, mở cửa phòng, híp mắt, Hàn Hàn nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Bạch Phong.

"Làm sao vậy?" Ngáp một cái, Hàn Hàn nghiêng đầu nghi hoặc hỏi.

"Mẹ của ta té xỉu! Tiểu Hàn ngươi mau đi xem một chút" Bạch Phong một bên lôi kéo Hàn Hàn, một bên giải thích.

Hàn Hàn cảm thấy đầu mình xử lý thông tin chưa kịp, Lăng di té xỉu!? Theo lý thuyết, Lăng di vượt qua luồng virut thứ nhất sẽ không xuất hiện tình trạng này, bây giờ là chuyện gì xảy ra!? Còn chưa kịp nghĩ xong, Hàn Hàn đã bị Bạch Phong kéo đến phòng của Lăng di. Không hề ngoài ý muốn, tất cả mọi người đều tập trung ở đấy.

"Lăng di té xỉu lúc nào?" Nhìn Lăng di, khuôn mặt Hàn Hàn nghiêm túc hỏi.. Lăng di rõ ràng là bị lây virut nhưng mà Lăng di đã vượt qua được, chuyện gì xảy ra!?

"Buổi sáng hôm nay, mẹ ta vốn đang chuẩn bị làm điểm tâm, nào biết được đi tới cửa bỗng dưng té xỉu" Bạch Phong ngồi trên giường, mặt mũi tràn đầy lo lắng không che giấu được. Từ nhỏ hắn đã không biết cha hắn là ai, mỗi lần hỏi tới cha, trên mặt mẹ của hắn tràn đầy đau thương. Cho nên không muốn mẹ bị thương tâm nên hắn không hỏi nữa. Là mẹ một tay nuôi hắn lớn, nhiều năm đều là mẹ cùng hắn sống nương tựa lẫn nhau, mẹ hắn luôn là động lực cho hắn.

"Ngày hôm qua Lăng di có đi ra ngoài biệt thự không?" Ánh mắt hàn Hàn xuyên thấu ra ngoài cửa sổ, nhìn bông tuyết trắng bay đầy trời.

"Có, ngày hôm qua lúc sửa chữa biệt thự, mẹ có đi ra ngoài" Hai tay run rẩy cho thấy lúc này Bạch Phong đang sợ hãi.

"Nếu như ta không đoán sai, trong bông tuyết có lẽ có virut, Lăng di hẳn là không cẩn thận bị lây rồi" Ở kiếp trước, sau khi tận thế bắt đầu không lâu, tuyết cũng bắt đầu rơi. Trận tuyết này làm cho tang thi bắt đầu tiến hóa. Thế nhưng lúc tuyết rơi không giống với hiện tại. Ở kiếp này, tuyết rơi sớm hơn, chẳng lẽ là tại hắn ư!?

"Mẹ ta sẽ như thế nào?" Âm thanh trầm thấp vang lên trong căn phòng im lặng lại đặc biệt rõ ràng, trong thanh âm có thể nghe ra được bi thống.

"Sóng virut lần này cùng với luồng virut thứ nhất không giống nhau. Dù sao Lăng di không có hiện tượng phát sốt, điều này biểu hiện Lăng di không có nguy hiểm đến tính mạng. Trận tuyết rơi này có lẽ là thượng đế cho nhân loại cơ hội thứ hai, nếu như có thể vượt qua sẽ thức tỉnh dị năng. Nếu như không thức tỉnh dị năng, cũng chỉ có thể là một người bình thường cho nên ngươi không cần lo lắng." Âm thanh của Hàn Hàn nhu hòa ẩn trong đó là an ủi, mang cho Bạch Phong sự mừng rỡ.

"Tiểu Hàn, cái này có thật không?" Bạch Phong lập tức như đang từ địa ngục lên thiên đường, ánh mắt không dám tin nhìn Hàn Hàn, trong ánh mắt mang theo trông mong.

"Ân, ngươi yên tâm đi" Một câu nói đơn giản mà để Bạch Phong như được ăn một viên thuốc an thần.

An ủi Bạch Phong xong, Hàn Hàn quay trở lại phòng của mình, ngồi lẳng lặng trên giường. Giống như hắn đã nói với Bạch Phong, trận tuyết này làm cho tang thi tiến hóa, nhưng làm sao lại không phải là cơ hội cho nhân loại? Trận tuyết này mang virut không giống với lần trước, trận tuyết này làm người chóng mặt hôn mê xong sẽ xuất hiện dị năng lại không khiến người biến thành tang thi nhưng chỉ là cơ hội thức tỉnh dị năng không cao thôi. Hắn có thể lợi dụng cơ hội này làm cho mọi người thức tỉnh dị năng không? Hắn sẽ đem nước trong không gian pha loãng sau đó đem cho mọi người uống, tối đa chỉ là tiêu chảy và thanh trừ một số độc tố bên trong cơ thể khiến cho thân thể cường tráng hơn. Có lẽ như vậy không là đã đủ rồi, chỉ cần cơ thể cường tráng sẽ không dễ bị ngất xỉu, mặc dù té xỉu cũng có tỷ lệ thức tỉnh dị năng rất lớn. Có lẽ trận tuyết này mang lại cơ hội lớn cho bọn hắn.

===♥♥♥===
« Chương TrướcChương Tiếp »