Chương 10: Đào đi, anh không còn cơ hội nữa đâu

Tần Thiển kiểm tra lại các xe, tỏ vẻ cực kỳ hài lòng.

Mười chiếc xe RV* hạng nặng đã được trang trí và nâng cấp hoàn chỉnh.

(*) Xe RV (Recreational Vehicle) là loại phương tiện được thiết kế như một ngôi nhà di động, thường được sử dụng cho các chuyến du lịch dài ngày hoặc cắm trại. RV có thể được trang bị đầy đủ tiện nghi như giường ngủ, bếp, nhà vệ sinh, và các khu vực sinh hoạt khác.

Chúng có thể chịu được nhiệt độ lên đến hàng chục độ C và cả nhiệt độ âm hàng chục độ C. Thân xe là kính chống va đập, chống nổ, cùng với hệ thống tuần hoàn không khí và pin năng lượng mặt trời. Nó chịu được gió mạnh, mưa đá, vừa yên tĩnh lại vừa an toàn.

20 xe địa hình hạng nặng và 50 chiếc xe máy địa hình.

Tất cả đều được độ lại vừa bền vừa chắc chắn. Các loại phụ kiện cũng chất thành đống như một ngọn núi nhỏ.

Nhân tiện, cô cũng đã mua rất nhiều máy phát điện khác nhau, bao gồm cả động cơ diesel, gió và xăng.

Mỗi loại vài trăm cái.

Chất lượng trên các nền tảng trực tuyến không đồng đều, vẫn là A Kiều đáng tin cậy hơn, toàn bộ thiết bị mà anh ấy kiếm được đều là thiết bị quân dụng.

Sau khi thu hết những thứ này vào không gian, Tần Thiển lại một lần nữa lên đường.

Lần này cô đi vòng quanh các làng mạc ở vùng ngoại ô thành phố, mua rất nhiều con non của các loài động vật.

Heo con, bê con, cừu con, thỏ con, cùng với giống: gà, vịt, ngỗng, bồ câu, và chim cút.

Thậm chí cô còn mua được giống cua, nòng nọc, và 20 loại giống cá nước ngọt.

Cây giống của các loại cây ăn quả như táo, lê, nho, và chanh dây cũng được thu mua.

Sau khi cho tất cả vào không gian, những ngày tiếp theo cô đều ở nhà để sắp xếp cho đám con non này.

Bê con trong môi trường mới cứ chạy nhảy loạn xạ, may mà chuồng bò đã được Tần Thiển cố định bằng xi măng nên không bị đổ.

Còn đám heo thì có vẻ vô tư lự, vừa vào chuồng là bắt đầu ăn ngấu nghiến, vui vẻ không thể tả.

Hàng trăm con giống gia cầm cùng lúc kêu inh ỏi, khiến Tần Thiển nhức cả đầu.

Cô vò đầu, bực bội hét lớn, "Im lặng!!"

Ngay lập tức, tất cả động vật đều ngừng lại, ngoan ngoãn nằm xuống, từng đôi mắt nhỏ xíu nhìn chằm chằm vào cô.

.....

Lúc này, Tần Thiển tập trung cao độ, cô dường như có thể cảm nhận được rằng chúng đang sợ hãi cô.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tần Thiển ho khan một tiếng, "Ăn... ăn đi, cái gì cần ăn thì ăn, cái gì cần uống thì uống, đừng khách sáo."

Nhưng bọn chúng đều ngoan ngoãn nhìn cô, không dám động đậy chút nào.

Tần Thiển nhìn lại trạng thái của mình và nhận ra rằng mình có vẻ rất nghiêm khắc.

Hiện tại cô đang ở trạng thái linh hồn, toàn bộ cơ thể linh hồn phát ra một ánh sáng xanh.

Chính ánh sáng này đã khiến các động vật nhỏ đều run rẩy sợ hãi.

Cô cố gắng bình tĩnh, thu nhỏ khí thế của mình lại.

Sau đó, các động vật mới ngoan ngoãn tiếp tục ăn uống, nhưng không dám kêu loạn nữa.

Tần Thiển cảm thấy kỳ lạ khi mình có thể cảm nhận được cảm xúc của động vật, điều này thật quá lạ.

Chẳng lẽ trước đây khi cô nghe thấy con nai sừng tấm nói chuyện với mình trong rừng, không phải là nai đã hóa thành tinh. Mà là, cô đã có sự thay đổi?

Sau khi trồng cây trong không gian vài ngày, Tần Thiển lại một lần nữa bắt đầu hành trình.

Cô lái xe, đi theo lộ trình du lịch tự túc, và đã ghé thăm tất cả những thành phố mà cô thích.

Nhìn vào phong tục tập quán địa phương, nhìn ngắm đủ thứ trên thế giới và mua những đặc sản địa phương.

Cô không mua những hộp quà lố bịch, cô mua những món ngon từ nhiều nơi khác nhau tất cả chúng đều được mua với số lượng lớn.

Ví dụ như tương ớt đặc sản, sốt ớt nướng, sốt thịt, dưa muối, kimchi, thịt nướng, thịt xông khói, lạp xưởng, vv,…

Trong thời kỳ tận thế, không phải ngày nào cũng có thời gian để nấu ăn.

Tần Thiển chuẩn bị mua nhiều món ăn đã chế biến sẵn, loại có thể lấy ra và ăn ngay.

Tần Thiển đã chuẩn bị sẵn kế hoạch, không đến những nhà hàng nổi tiếng trên mạng, vừa đắt vừa khó ăn, ai mà muốn bị lừa chứ?

Cô chuyên tìm các quán ăn vỉa hè và những cửa hàng kiểu cũ.

Các món như cá dưa cải, đầu cá ớt băm, cá sốt cay, bún ốc, thịt sốt cay, lẩu cay, mì xào, mì trộn, mì nấu...

Chỉ nghĩ thôi đã thấy chảy nước miếng rồi!!!

Cô quyết định, trực tiếp mua toàn bộ lượng thức ăn của các cửa hàng làm ra trong 5 ngày.

Có nghĩa là trong 5 ngày đó, họ không được kinh doanh với khách hàng khác, chỉ làm món ăn cho cô mà thôi.

Nếu cửa hàng của họ mỗi ngày bán được 200 phần, thì họ chỉ cần làm cho cô 200 phần. (Đây chỉ là giả định để minh họa, thực tế có thể không như vậy.)

Cứ làm liên tục trong 5 ngày, mỗi ngày vào buổi trưa và tối đều phải đóng gói sẵn, Tần Thiển sẽ lái xe đến lấy.

Vào ban ngày, cô sẽ đi dạo quanh các siêu thị và cửa hàng bán buôn lớn ở khu vực gần đó.

Mua gạo, mì, dầu ăn và các thực phẩm khác theo nhu cầu.

Thực phẩm nửa chế biến, thực phẩm đã qua chế biến, đồ ăn vặt, vv,… cô gần như đã mua sạch sẽ.

Vật dụng vệ sinh phụ nữ cũng được tích trữ rất nhiều, dù mỗi ngày dùng mười gói thì cũng đủ dùng suốt ba đời.

Vào buổi tối, cô đến phố ăn vặt để mua đồ ăn nhẹ và đặc sản, mua được bao nhiêu thì mua.

Mang về khách sạn, cho vào không gian.

Phải mất thời gian một tháng, cô đã đi qua 8 thành phố.

120 nhà hàng, 150 loại món ăn, 39.801 phần thức ăn.

Một phần rất lớn của không gian lại bị những món ăn này chiếm đầy.

Trong không gian đứng yên, thực phẩm có thể được lưu trữ hàng trăm năm, khi lấy ra vẫn giữ nguyên trạng thái như lúc vừa bỏ vào.

Cô trở về nhà lần nữa, cô chỉ cảm thấy cả tinh thần và cơ thể đều mệt mỏi.

Đã trôi qua ba tháng, còn hai tháng nữa là tận thế sẽ đến.

Dù không gian đã được lấp đầy đến năm phần, nhưng tại sao cô vẫn cảm thấy chưa đủ nhiều?

Cảm giác trống rỗng và sợ hãi vẫn không hề giảm bớt.

Vừa tắm xong, cô nhận được tin nhắn từ A Kiều. Nhưng nội dung khiến cô bị sốc.

Tiểu thư, tôi là A Kiều, tôi đã tự sát. Xin cho phép tôi gọi ông Triệu là cha. Tôi là một đứa trẻ mồ côi, từ còn nhỏ đã luôn xui xẻo. Chỉ có ông Triệu nuôi tôi như con ruột của ông. Tôi kính trọng ông, yêu quý ông, coi ông như cha tôi và là toàn bộ ý nghĩa cuộc đời tôi.

Sau khi ông ấy qua đời, tôi không cần thiết phải sống nữa. Đừng nhìn vào việc ông ấy điều khiển thế giới ngầm và gϊếŧ người một cách tàn nhẫn. Nhưng thực chất ông là một người rất hiền lành và tốt bụng.

Nhiều năm trước, tôi đã yêu cháu gái của ông. Tôi nghĩ ông ấy sẽ phản đối xuất thân của tôi khi ở bên cháu gái ông ấy.

Nhưng ông không phản đối mà sẵn sàng chấp nhận. Chúng tôi đã có khoảng thời gian rất ngọt ngào. Nhưng hôm đó, cô ấy bị kẻ ác truy đuổi, cô ấy từ từ nhắm mắt trong vòng tay tôi.

Lúc đó tôi chỉ muốn đi cùng cô ấy. Nhưng ông nói rằng ông rất cô đơn và không có ai ở bên cạnh nên ông đã bảo tôi đi cùng. Tôi đã đồng ý và làm điều đó.

Sau đó ông qua đời, đã đến lúc tôi phải ra đi. Nhưng ngài đã chọn tôi, ông ấy nói, nhờ tôi giúp ngài lần cuối. Tôi đã đồng ý và làm điều đó. Cảm ơn ngài đã hỏi tôi "Anh có sao không?"

Sau khi ông ấy đi, không còn ai hỏi tôi câu hỏi này nữa. Tiểu thư, về sau nhất định phải bảo vệ chính mình.

A Kiều không thuộc về thế giới này, tôi đã hoàn thành sứ mệnh của mình và đã đến lúc tôi phải ra đi và nói lời từ biệt mãi mãi.

Tần Thiển đọc xong, thật lâu không thể phục hồi tinh thần. Một chút buồn thoáng qua trong lòng cô.

Tên ngốc này lại coi người khác là ý nghĩa sinh tồn của chính mình? Tuy rằng là lựa chọn của chính mình, nhưng Tần Thiển hoàn toàn không thể đồng ý với hành động

này.

Nhưng sau khi nỗi buồn qua đi, niềm vui lại đến. A Kiều có thể may mắn khi không phải trải qua tận thế đen tối.

Tần Thiển ban đầu muốn nhắc nhở A Kiều rằng ngày tận thế sắp đến, cô cũng để lại 50 triệu cho anh.

Suy cho cùng, A Kiều quả thực không phải là người xấu. Sau ngày tận thế, tiền bạc sẽ chẳng khác gì là giấy vụn.

Cô thực sự không thể tiêu hết tiền và mua rất nhiều thứ nên mua và không nên mua. Chỉ cần có thể mua được bất cứ thứ gì trong danh sách, cô ấy sẽ mua ba đợt.

Nhưng hiện tại chuyện đã xong, Tần Thiển cũng không có nhắc tới nữa.

Sau khi sắp xếp lại cảm xúc của mình, cô tiếp tục đầu tư vào những khâu chuẩn bị cuối cùng.

Lần đầu tiên cô đến 20 nhà hàng yêu thích của mình ở khu vực xung quanh và gọi 10 món từ mỗi nhà hàng, mỗi ngày 50 suất và trong vòng một tháng.

Cô nhận hàng hoặc đợi giao hàng vào buổi trưa hàng ngày. Đây là những món ăn trong ký ức mà cô đã ăn từ hồi cấp 3 cho đến nay.

Ngoài món ăn do mẹ cô nấu, đây là hương vị cô nhớ nhất trong cuộc đời trước tận thế.

Bước tiếp theo là kiểm tra và điền vào các chỗ trống theo danh sách sẽ được bổ sung sau.

Cuối cùng, cô lại tìm được thứ gì đó để mua. Ví dụ, các gói chuẩn bị mang đi khác nhau.

Còn cá ngâm chua, đầu cá chấm tiêu, đậu hũ Mapo, cơm gà om, vv...

Chuẩn bị nguyên liệu, chỉ cần đổ vào nồi và nấu một lúc là xong.

Cô cũng mua nguyên liệu làm trà sữa và kem, cùng với nguyên liệu cho các món ăn vặt yêu thích của cô.

Quan trọng hơn, không thể thiếu việc giải trí tinh thần.

Gần đây, 50 ổ cứng di động 4TB mà cô đã đặt hàng đã về. Cô còn mua hàng trăm dây truyền dữ liệu, hàng trăm đầu nối cho máy tính bảng, cùng với đủ loại sạc dự phòng. 10 máy tính bảng và 10 laptop.

Cô ho khan, đừng hỏi tại sao chỉ mua 10 máy tính bảng.

Khi trật tự xã hội sụp đổ, cô sẽ tiếp tục tích trữ thêm. Những thứ không ăn được, không uống được, cuối cùng chỉ có thể dùng để đập xác tang thi, không lấy thì thật uổng.

Khi có thời gian rảnh, Tần Thiển ở nhà mở máy tính tải các chương trình giải trí. Cô tải về tất cả các tài liệu, video hình ảnh mà cô có thể tìm thấy.

Từ các tác phẩm văn học kinh điển, kỹ thuật chăn nuôi, kỹ thuật trồng trọt, bản đồ ẩm thực, sống sót ngoài trời, đan len, trồng nấm...

Đến các bộ phim truyền hình như "Chân Hoàn Truyện", "Biết Bao Năm", "Ngoại truyện Võ Lâm", "Nhân Xương 1234", "Khang Hy Vi Hành trọn bộ", "Sơn Hà Lệnh", "Chấn Q Lệnh", "Kim Y Series",…

À đúng rồi, điểm quan trọng là "toàn bộ hài kịch của Quách Dương".

Haha, Tần Thiển nhếch mép cười với một nụ cười đầy sắc thái.

Cô thực sự muốn có cơ hội bắt Quách Dương lại và bắt anh ta lấp hết các hố mà anh đã đào! Chỉ là bây giờ còn chưa đầy một tháng nữa là tận thế sẽ đến.

Đào đi, anh không còn cơ hội nữa đâu!!!!