Editor: Dĩm
Hoa Tư Đồ không muốn tiếp tục ở đây bị khách lui tới dùng ánh mắt lựa chọn hàng hóa để quan sát, cậu vội vàng xoay người bỏ đi.
Đây không phải là cậu bỗng nhiên muốn nhặt tiết tháo lên, chủ yếu là những ánh mắt nhìn chằm chằm vào cậu của người có dị năng đều là nam, nếu là em gái thì nói không chừng cậu sẽ đi theo, hơn nữa đa số đều là những kẻ ghê tởm, với tư cách là một nhan khống, quả thực là cậu không thể nuốt nổi!
Nhưng vào lúc này, Hoa Tư Đồ chợt nhớ tới dự định trước kia của cậu, cậu lại do dự một lúc, sau đó cậu đi đến căn phòng cao cấp trên tầng cao nhất, cậu biết Lăng Vân Mộ không có ở đây, nhưng chuyện này không quan trọng, người có dị năng có thể ở phòng cao cấp thì cậu đều có thể cân nhắc.
Khi Hoa Tư Đồ vừa đến tầng cao nhất, một nhân viên phục vụ đang đẩy xe dọn dẹp gọi cậu lại: "Cậu là người mới tới sao? Bỗng nhiên tôi bị đau bụng, cậu có thể quét dọn phòng Tổng thống giúp tôi không? Khách hàng vô cùng tôn quý, chúng ta đều không thể đắc tội nổi!"
Phòng tổng thống? Hoa Tư Đồ vừa nghe xong thì lập tức vui vẻ, đây không phải là rất đúng lúc hay sao, nếu như Lăng Vân Mộ ở nơi này, với thân phận của anh thì nhất định anh sẽ ở phòng Tổng thống, cho dù Lăng Vân Mộ không ở đây, thì chắc chắn người có dị năng ở trong phòng Tổng thống cũng là một ông lớn.
Cậu đồng ý, nhận lấy xe dọn dẹp rồi đến phòng tổng thống, tuy nhiên khi đến phòng tổng thống cậu mới phát hiện dường như có chuyện gì đó không ổn, cậu đã không cẩn thận phá vỡ một bí mật lớn nào đó!
Trong phòng khách của phòng tổng thống, một người đàn ông và một phụ nữ chia nhau ngồi trên ghế sô pha dài ở mỗi đầu bàn, biểu cảm của bọn họ đều rất thận trọng, hiển nhiên là bọn họ đang bàn luận một chuyện quan trọng gì đó, trên mặt của người đàn ông kia có rất nhiều sẹo, trên người còn có hình xăm rất lớn, người phụ nữ kia lại vô cùng xinh đẹp, tóc dài xõa ngang vai cùng với một chiếc váy mỏng.
"Là ai? !" Người đàn ông vô cùng hung dữ, hắn hung tợn trợn mắt nhìn Hoa Tư Đồ vô tình xông vào, nắm chặt hai tay hiện lên khớp xương tay.
Hoa Tư Đồ sắp sợ đến mức tè dầm, nhưng cô gái xinh đẹp đã kịp thời nói: "Là tôi kêu người tới quét dọn vệ sinh, một đêm đẹp trời như vậy, tôi hy vọng có thể có một hoàn cảnh tốt đẹp."
"Đúng là thích chú trọng!" Người đàn ông kia khịt mũi coi thường, hiển nhiên hắn hoàn toàn không để mắt tới một nhân viên phục vụ như Hoa Tư Đồ, hắn ném mạnh một chai thuốc lên trên mặt bàn, "Đây là thuốc kí©ɧ ɖụ© siêu cấp mà cô cần, yên tâm đi, chúng tôi đã dùng người có dị năng để thí nghiệm, người có dị năng càng mạnh thì dược liệu phát tác càng nhanh, giống như Lăng Vân Mộ, trong một phút là cô có thể đáng ngã hắn."
Hoa Tư Đồ:. . . Fuck! Cậu thật sự gặp phải chuyện lớn rồi!
Gò má trắng nõn của cô gái xinh đẹp lập tức đỏ bừng, cô ta ngượng ngùng vén tóc ra sau tai, sau đó cô ta lại nhìn Hoa Tư Đồ: "Đừng nói những chuyện này ở trước mặt người khác . . ."
"Cô sợ cái gì? Cô cả nhà họ Dung như cô còn sợ một nhân viên phục vụ nhỏ chạy đi mật báo hay sao?" Người đàn ông kia mỉm cười gian trá và quan sát cô gái, "Nếu không thì bây giờ gϊếŧ chết cậu ta."
Hoa Tư Đồ nhìn chằm chằm vào con cọp được xăm trên cánh tay của người đàn ông, cậu nhận ra người này chính là anh Hổ thứ Hai của bang Thanh Long, còn cô gái xinh đẹp kia, lại chính là cô cả của nhà họ Dung Miểu Miểu, đầu óc thông minh của cậu từ từ xoay chuyển, cậu biết cậu đã phá vỡ bí mật lớn về việc Dung Miểu Miểu mua thuốc kí©ɧ ɖụ© siêu cấp của anh Hổ để bỏ thuốc Lăng Vân Mộ.
Ngày đầu tiên bước vào căn cứ ở thành phố B, cậu đã phá vỡ một vở kịch cẩu huyết, Hoa Tư Đồ mồ hôi lạnh nhễ nhại giả vờ nghiêm túc dọn vệ sinh, nhưng thực ra cậu đang điên cuồng suy tính lát nữa cậu phải chạy trốn đường nào, cũng may là anh Hổ và Dung Miểu Miểu đều không chú ý cậu, bọn họ lại tiếp tục thảo luận chuyện lớn của bọn họ.
Dung Miểu Miểu xinh đẹp và lương thiện, cô ta từ chối đề nghị của anh Hổ: "Ở đây là địa bàn của nhà họ Lăng, không nên tùy tiện gϊếŧ người."