Khi Hoa Tư Đồ tỉnh dậy, cậu bị những tiếng thét chói tai đánh thức, khi cậu vừa mở mắt ra, trước mặt cậu là một gương mặt thối rữa của tang thi——
“Gào a a a!”
Suýt nữa cậu đã bị dọa sợ đến mức bắn nướ© ŧıểυ khi cậu nhìn thấy tang thi kia sắp bổ nhào vào người cậu, nhưng một giây tiếp theo, con tang thi kia đã bị một người xốc bay, hắn trực tiếp bay ra khỏi cửa sổ đang rộng mở.
Cậu sợ ngây người, ngay sau đó cậu mới phát hiện người vừa tới không phải là người khác, đó là Vua Tang Thi mà cậu đã lâu không gặp.
Không biết vì cái gì, dường như Vua Tang Thi càng ngày càng giống với người sống, hắn không chỉ không có khí tức tử khí u ám, mà ngay cả ánh mắt của hắn cũng tràn ngập cảm xúc và tình cảm mà nhân loại mới có.
Lúc này Vua Tang Thi đang nhìn chằm chằm vào cậu, trong đôi mắt của hắn tràn đầy sự phẫn nộ và đau lòng vì bị phản bội, vì bị vứt bỏ, thậm chí Hoa Tư Đồ cũng không biết tại sao cậu có thể nhìn thấy nhiều biểu cảm như vậy từ trên gương mặt của một con tang thi.
Một giây tiếp theo, càng làm cho Hoa Tư Đồ khϊếp sợ với những chuyện đã xảy ra, Vua Tang Thi lại mở miệng nói chuyện!
“Vì sao…… Em muốn, rời đi?”
Tuy rằng hắn nói chuyện vẫn chưa được lưu loát, nhưng hắn chính là tang thi, một thi thể chết mà sống lại!
Hoa Tư Đồ không dám tin: “Anh có thể nói chuyện sao?”
Vua Tang Thi cố chấp hỏi lại một lần nữa: “Vì sao phải rời đi?”
Hoa Tư Đồ cười gượng: “Anh là tang thi, tôi là nhân loại…… Chuyện kia, người và tang thi không chung đường.”
Vua Tang Thi gằn từng chữ một nói: “Tôi có thể…… Học tập để biến thành, người.”
Hoa Tư Đồ không tin tang thi có thể biến thành người một lần nữa, nhưng sau khi nhìn thấy năng lực phát triển ngôn ngữ của Vua Tang Thi tăng nhanh, cậu lại lâm vào trầm mặc, nhưng sau đó, sự chú ý của cậu nhanh chóng bị cảnh tượng bên ngoài cửa sổ cướp đi, bên ngoài căn cứ đều là tang thi!
Cậu không biết tang thi đã đột phá căn cứ phòng ngự như thế nào, bọn chúng đang cắn người thường ở bên trong căn cứ, người thường thét chói tai chạy trốn khắp nơi, thảo nào Hoa Tư Đồ lại nghe thấy những tiếng thét chói tai ở trong giấc mơ.
Những người có dị năng ở trong căn cứ đều liều mạng cứu người gϊếŧ tang thi, nhưng thật sự có quá nhiều tang thi xông vào căn cứ, cuồn cuộn không ngớt, tre già măng mọc, số lượng nhiều đến mức đáng sợ, bọn chúng còn không sợ chết, nên rất khó xử lý và giải quyết.
“Đây là chuyện gì thế?” Hoa Tư Đồ khϊếp sợ, Hoắc Vệ Thành đâu? Những người khác đang ở đâu?
Bỗng nhiên cậu nghĩ tới cái gì đó, cậu quay đầu nhìn Vua Tang Thi theo bản năng: “Đây là do anh làm?”
Với năng lực phòng ngự của căn cứ, số lượng những tang thi ở bên ngoài lại rất nhiều, bọn chúng cũng không thể công phá trong phút chốc, suy cho cùng chỉ số thông minh của bọn chúng rất thấp, hơn nữa rắn mất đầu, năm bè bảy phái, nhưng hiện tại bọn chúng lại có thể công phá phòng ngự của căn cứ trong một đêm, hiển nhiên chuyện này là không bình thường, trừ phi có người đứng sau lưng chỉ huy bọn chúng, mà người này là ai, đã rất rõ ràng.
Vua Tang Thi không hề tỏ ra áy náy: “Tôi muốn vào tìm em…… Nhưng bọn họ không cho, tôi chỉ có thể mạnh mẽ, tiến vào.”
Hoa Tư Đồ: “……” Vô nghĩa, anh là một tang thi, hơn nữa anh còn là Vua Tang Thi, ai có thể cho anh tiến vào căn cứ của nhân loại!
Nhìn Vua Tang Thi có vẻ mặt hờ hững ở phía trước, cậu vô thức lùi về phía sau một bước, cậu đã sớm biết thân phận của Vua Tang Thi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cậu tận mắt chứng kiến sự tàn nhẫn, lạnh nhạt, không hề có nhân tính của Vua Tang Thi, tánh mạng của nhân loại bình thường ở trong mắt Vua Tang Thi giống như cỏ rác, ngay cả những con tang thi đồng loại của hắn cũng chỉ là công cụ mà thôi.
Vua Tang Thi thấy thế, hắn đi về phía trước một bước.
“Anh đừng lại đây!” Hoa Tư Đồ lại lùi về phía sau một bước, cậu ngoài mạnh trong yếu mà uy hϊếp hắn, “Anh mau đi đi! Những người có dị năng cường đại ở căn cứ sẽ nhanh chóng chạy tới đây! Bọn họ sẽ gϊếŧ chết anh! Nếu anh không muốn chết thì anh hãy nhanh chóng chạy đi!”
Vua Tang Thi hờ hững nói: “Bọn họ sẽ không quay lại đây, bọn họ đã bị tôi dẫn dắt, rời đi.”
Cái tên này còn biết kế dương đông kích tây điệu hổ ly sơn!
Trong lòng Hoa Tư Đồ đột ngột trở nên lạnh lẽo, cậu cũng đoán được Hoắc Vệ Thành không canh giữ ở bên mép giường của cậu, hơn phân nửa là do hắn bị Vua Tang Thi tính kế dẫn dắt rời đi.
Cậu cắn chặt răng: “Tôi đi theo anh, anh hãy bảo những con tang thi kia rời khỏi căn cứ! Nếu không, tôi sẽ không đi theo anh!”
Cậu không phải là anh hùng cứu người quên đi bản thân, nhưng cậu cũng không đành lòng nhìn Vua Tang Thi vì tìm cậu mà hại chết nhiều người thường như vậy.
Hiển nhiên Vua Tang Thi không quan tâm đến những người thường ở trong căn cứ, hắn cũng không không quan tâm đến những con tang thi đồng loại của mình, nhưng sau khi hắn nhìn thấy Hoa Tư Đồ tức giận, không biết là vì cái gì, hắn vẫn vô thức đồng ý trước: “Được, trước tiên em hãy đi theo tôi.”
Thật ra Hoa Tư Đồ biết Vua Tang Thi muốn cưỡng chế dẫn cậu đi, nên cậu không mặc cả đường sống, nhưng sau khi nhìn thấy Vua Tang Thi đồng ý, cậu vẫn thở dài nhẹ nhõm, ít nhất hắn còn có thể giúp cậu cứu vãn một ít tội lỗi…… Nếu không phải là vì tìm cậu, thì có lẽ Vua Tang Thi sẽ không chỉ huy rất nhiều tang thi công phá phòng ngự của căn cứ.
Còn bản thân cậu, dù sao đi theo Hoắc Vệ Thành hay là Vua Tang Thi thì cũng đều giống nhau, cậu chỉ là một gốc thố ti hoa ăn nhờ ở đậu.
Vua Tang Thi duỗi tay ôm Hoa Tư Đồ lên, hắn trực tiếp nhảy từ cửa sổ đi ra ngoài, những nơi mà hắn đi đến, dường như những con tang thi kia có thể cảm nhận được sự nguy hiểm mà hắn đang toát ra, giống như thủy triều xuống, hình ảnh khá đồ sộ.
Cuối cùng, Vua Tang Thi dừng ở trên tháp canh phòng ngự của căn cứ, mà những người có dị năng ở phía dưới đang liên thủ chống cự đại quân tang thi không ngừng đánh úp bọn họ, trong đó có Hoắc Vệ Thành và Kính Chi Dương, vừa nhìn thấy tung tích của Vua Tang Thi, hai người bọn họ lập tức ra tay mà không hề do dự.
Sau khi Vua Tang Thi nhìn thấy như vậy, trước tiên Vua Tang Thi đặt Hoa Tư Đồ xuống tháp canh, sau đó hắn nhanh chóng bắt đầu phản kích.
“Vua Tang Thi! Hắn là Vua Tang Thi!”
“Vua Tang Thi xuất hiện rồi! Mau gọi người tới đây!”
“Gọi cứu viện!”