Lăng Vân Mộ hỏi: "Trong phòng thử quần áo còn có ai không?"
Con tang thi kia đã xông vào cửa hàng quần áo nam, khách hàng ở trong cửa hàng quần áo nam kia đã trốn sạch từ lâu, nhưng anh không rõ tình hình ở trong phòng thử quần áo.
Nữ nhân viên bán hàng vội vàng trả lời: "Có! Cô cả nhà họ Dung. . ."
Cô ta đảo mắt một vòng, thêm mắm thêm muối nói: "Cô ấy và một người đàn ông cùng nhau vào cùng một phòng thử quần áo, cũng không biết bọn họ đang làm gì, đã rất lâu rồi mà hai người bọn họ vẫn chưa ra ngoài."
Hiển nhiên Lăng Vân Mộ cũng không quan tâm Dung Miểu Miểu vào phòng thử quần áo cùng ai, anh nhàn nhạt mở miệng nói: "Nếu người ở bên trong đã trốn xong, thì tôi sẽ lập tức giải quyết hết những con tang thi này."
Giọng nói của anh cũng không lớn, nhưng ngũ quan của người có dị năng rất nhạy bén, dù núp ở trong phòng thử quần áo thì cũng nhất định có thể nghe thấy.
Quả nhiên Dung Miểu Miểu ở trong phòng thử quần áo thở phào nhẹ nhõm, nghe thấy giọng nói của Lăng Vân Mộ, hắn vừa xấu hổ vừa căng thẳng hỏi Hoa Tư Đồ: "Tôi có nên thay lại quần áo không? Nếu lát nữa tôi đi ra ngoài như vậy, thì có dọa anh ấy không?"
"Không cần thay, không cần thay! Cô mặc như vậy rất đẹp trai, siêu cấp đẹp trai!" Hoa Tư Đồ vội vàng kéo Dung Miểu Miểu lại, "Lúc đầu là cô muốn thay đồ nam để thăm dò anh ta, đây không phải rất đúng lúc hay sao? Sau khi anh ta đánh tang thi xong, có lẽ tâm trạng của anh ta vẫn không thể bình tĩnh trở lại, sau đó bỗng nhiên có một người đàn ông vô cùng đẹp trai chui ra từ trong phòng thử quần áo, chỉ cần anh ta thích đàn ông, thì anh ta nhất định sẽ động tâm đối với cô, đây là hiệu ứng đó, biết không?"
Dung Miểu Miểu sửng sốt: "Có thật không?"
Hoa Tư Đồ điên cuồng gật đầu: "Đương nhiên là thật! Cô ăn mặc đẹp trai như vậy, một thẳng nam như tôi còn động lòng nữa là!"
Sắc mặt của Dung Miểu Miểu lại đỏ lên.
Bên ngoài phòng thử quần áo, Lăng Vân Mộ bắt đầu chiến đấu với tang thi, cấp bậc của tang thi kia cũng không thấp, còn biến hóa ra dị năng, nhưng vẫn bị Lăng Vân Mộ bắt lại trong mười chiêu.
Lăng Vân Mộ là dị năng giả hệ Mộc, anh có thể chơi đùa cây mây và dây leo bằng một tay vô cùng đỉnh, anh nhanh chóng điều khiển cây mây và dây leo chui vào trong đầu tang thi, moi tinh hạch ở bên trong ra.
Tang thi ngã xuống, Lăng Vân Mộ điều khiển cây mây và dây leo chơi đùa viên tinh hạch kia, sau đó anh lau sạch tinh hạch lên một bộ quần áo trong cửa hàng quần áo nam rồi mới đưa tay nắm lấy nó.
Mấy nhân viên bán hàng kia nào dám nói gì, bọn họ chỉ có thể vừa không ngừng cảm ơn vừa thu dọn thảm kịch trong cửa hàng quần áo nam, nhưng vào lúc này, cửa phòng thử quần áo được mở ra, hai người đẹp trai đi ra từ bên trong.
Nhân viên bán hàng cảm thấy kỳ quái, lúc nãy không phải người đi vào là một nam một nữ hay sao? Sao lúc đi ra ngoài lại trở thành hai người đàn ông?
Lăng Vân Mộ không hề quan tâm đến phòng thử quần áo đó, sau khi lấy được tinh hạch, anh xoay người muốn rời đi, nhưng giọng nói đột nhiên ngăn anh lại.
"Chờ một chút, Lăng Vân Mộ!"
Dung Miểu Miểu gọi Lăng Vân Mộ đứng lại, hắn vẫn chưa quen mặc đồ nam, nhưng hắn vẫn cố gắng vượt qua sự lúng túng mà bước lên.
Lăng Vân Mộ quay đầu nhìn lại, nhướng mày: "Dung Miểu Miểu?"
Gương mặt trắng nõn của Dung Miểu Miểu hơi đỏ ửng: " Ừm, là em."
Dung Miểu Miểu mặc đồ con gái thì chính là một cô gái, không hề có cảm giác phản cảm, nhưng khi hắn mặc đồ nam thì cũng rất giống một người đàn ông và cũng không hề có cảm giác phản cảm, Lăng Vân Mộ nhất thời không nhận ra được, một lát sau anh mới cau mày nói: "Tại sao cô lại mặc đồ nam?"
Hoa Tư Đồ ở bên cạnh không nhịn được mà nói xen vào: "Đương nhiên là bởi vì anh rồi! Thế nào? Anh không hài lòng?"
Lăng Vân Mộ nhàn nhạt liếc nhìn Hoa Tư Đồ, sau đó anh nhìn về phía Dung Miểu Miểu, dường như anh đã biết được ý đồ khi mặc đồ nam của Dung Miểu Miểu: "Xin lỗi, tôi không chấp nhận cô không phải là bởi vì tôi không thích phụ nữ. . . Cho dù cô mặc đồ nam thì cũng như thế thôi."
Anh dừng lại một lát, bổ sung nói: "Đừng hiểu lầm, tôi cũng không thích đàn ông."
Dung Miểu Miểu ngơ ngác nhìn Lăng Vân Mộ, sắc mặt của hắn hơi trắng bệch.
"Anh không thích phụ nữ, cũng không thích đàn ông? Vậy anh thích gì?" Hoa Tư Đồ thấy Dung Miểu Miểu như vậy rất đáng thương, cậu không nhịn được mà đáp trả lại anh, "Chẳng lẽ anh thích động vật? Sự đam mê của loài người là tự do, nhưng ít ra anh không nên. . ."
Lăng Vân Mộ lạnh lùng nói: "Tôi cũng không thích động vật."