Chương 9

Nên lắp thành kính cường lực để niêm phong toàn bộ ban công, cô muốn xem bọn họ còn trèo lên kiểu gì.

Sau khi đặt cọc, sư phụ rời đi, nói sẽ đến nhà máy để đặt hàng.

Cả ngày tầng tám rất náo nhiệt, hàng xóm dưới lầu rốt cuộc cũng tới cửa.

"Thứ bảy rồi, cháu không nghỉ ngơi bỏ qua việc trang hoàng được à? Ôi chao, đây là cháu đang phá hủy nhà hay sao, mấy năm trước kết hôn nhà cháu không phải mới trang trí qua à?”

Người đi lên là bà Vương, có thể nói là nhìn Kiều Thanh Thanh lớn lên, người không xấu, chỉ là thích nhắc tới cô, lời nói có chút không vừa tai. "Ừm, nóc nhà lại bị rò rỉ, cháu bảo sư phụ đến tu sửa một chút."

"Lại rò rỉ nước à, năm đó bà đã nói với cha cháu đừng mua căn nhà này rồi, tầng trên cùng này đã lâu không bán được, chỉ có ba cháu tham tiện nghi cứng rắn muốn mua, mỗi ngày đều rò rỉ nước ai chịu được đây."

Bà Vương nói tiếp: "Chồng cháu không có ở nhà sao? Không có ở nhà sao cháu có thể để người ta đến sửa, nhiều người ra vào như vậy không tốt, sao không đợi nó trở về rồi cải tạo.”

"Bà Vương, có phải là tiếng quá lớn hay không, cháu bảo các sư phụ nhỏ tiếng một chút, bà xuống lầu từ từ nhé."

Bà Vương xua tay: "Cũng không lớn tiếng nhiều, chỉ là bà nhìn cầu thang ra vào từ trên xuống dưới đều là người xa lạ nên lên xem, thì ra là nhà cháu đang cải tạo."

Đang nói, thì công nhân mang bể nước lên.

"Đường ống đã chuẩn bị xong, giờ nối bể chứa nước là được."

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Kiều Thanh Thanh đỡ bà Vương tránh sang một bên, sau đó gật đầu với người công nhân nọ: "Vậy mọi người tiến hành đi."

Bà Vương trừng mắt đếm: "Ôi chao, nhà cháu phải lắp bao nhiêu bể chứa nước vậy? Một là đủ rồi! Cháu lại còn lắp thêm 3 bể nữa à?”

"Vâng, bà Vương, để cháu đỡ bà xuống lầu." Cô nhất quyết đỡ người xuống tầng bảy, áy náy nói: "Nhà cháu mấy ngày nay còn có không ít việc phải làm, phỏng chừng công nhân phải thường xuyên ra vào, làm quấy nhiễu nhà bà thật sự là ngượng ngùng, như vậy đi, chờ chồng cháu về nhà, cháu bảo anh ấy tới cửa để tặng quà coi như xin lỗi nhé ạ.”

Lời này bà Vương thích nghe, vì vậy bà ấy liền vỗ tay Kiều Thanh Thanh: "Trong nhà vẫn phải có đàn ông làm chủ, cháu cũng không thể học mẹ cháu, đẩy hết đàn ông đi như vậy..."

"Tạm biệt bà Vương." Kiều Thanh Thanh xoay người rời đi.

"Vẫn là không thích nghe lời người già, lời bà già này nói đều là sự thật mà." Bà Vương than thở xong lại vào phòng xem TV.

Bà ấy chỉ đóng cửa chống trộm, cầu thang có người ra vào vẫn nghe được động tĩnh, bà ấy lại nghe thấy có người lên tầng tám, chống nạng đi đến bên cửa nhìn, vừa nhìn đã nhịn không được quở trách: "Người trẻ tuổi này chính là không biết tiết kiệm, mua nhiều đồ như vậy, không sinh con không nuôi con, tiền đều tiêu xài vào mấy việc linh tinh..."

Người mới tới là sư phụ đến đo kích thước tường trong nhà, bên kia đo, bên này bể chứa nước đã lắp xong, vốn là trên sân thượng trong nhà có một bể chứa nước, bởi vì tầng cao có đôi khi áp suất nước không đủ, còn lắp máy bơm tăng áp.

Hôm nay có thêm ba bể chứa nước bằng thép không gỉ 0,5 tấn, một trên ban công và hai trên sân thượng.

Khi thanh toán, Kiều Thanh Thanh hỏi: "Nhà máy của tôi cần bể chứa nước cỡ lớn, dung tích bể chứa nước lớn nhất bằng thép không gỉ chỗ mấy người là bao nhiêu?".