Chương 46: Tình thế

"Ngô Lương." Lục Khiêm xoay người nhìn thấy hắn, trong lòng bắt đầu tính toán, cười hỏi: " Anh đến thành phố A bao giờ vậy? Lưu Xuyên đâu? Bọn họ cũng đến chứ?"

Vốn Ngô Lương trông mập mạp hàm hậu, nay gầy yếu hơn nhiều, sắc mặt ố vàng, ánh mắt mệt mỏi tiều tụy, thoạt nhìn không có tinh thần như lúc trước.

Nhắc đến Lưu Xuyên, sắc mặt vui mừng của Ngô Lương chợt tắt, vẫn cười nói: "Tới trước năm mới, Lưu Xuyên có lẽ về quân đội báo cáo công tác rồi, tôi cũng không rõ lắm."

"Vậy anh có tìm được người nhà của mình không?" Lục Khiêm thấy sắc mặt hắn không tốt, hơn nữa trước kia hắn luôn gọi Lưu Xuyên là anh Lưu, hiện tại lại gọi thẳng tên, giọng điệu cũng là lạ, sợ là trên đường đi đã nảy sinh mâu thuẫn.

Sắc mặt Ngô Lương hoàn toàn ảm đạm, hít một hơi nói: "Không có, nghe nói ba mẹ tôi lúc đại tẩy trừ đã bị bắt đi, chỉ sợ đã mất."

Nói xong đôi mắt Ngô Lương hơi hơi phiếm hồng, hắn trải qua ngàn khó vạn hiểm mới trở lại thành phố A, kết quả đến được thì cha mẹ sống không thấy người chết không nghe tin tức. Sớm biết như thế, hắn sẽ không bỏ lại cha mẹ tuổi già, một mình đến thành phố B lăn lộn.

Lục Khiêm rất hiểu sự hối hận và khổ sở của hắn, an ủi: "Có một số việc, cho dù anh muốn cũng không thể thay đổi, anh còn sống thì nên nhìn về phía trước."

Ngô Lương gật gật đầu, khóe miệng cười khổ: "Cám ơn anh."

"Đúng rồi, anh tới chợ đêm làm gì? Bán đồ hay là mua đồ?"

Ngô Lương lắc đầu, nói: "Cũng không phải, tôi muốn tìm vài người, cùng bọn họ đi gϊếŧ tang thi." Khi tách khỏi nhóm người Lưu Xuyên, trên người hắn ngoài một túi bánh bích quy ra thì không còn gì cả, đồ trong nhà đã sớm bị người dọn sạch, mấy ngày này hắn làm thợ săn tang thi sống qua ngày.

Lục Khiêm cười đưa ra cành ô-liu: "Tôi, Tiết Thần và em trai tôi đang xây dựng một đoàn lính, anh có hứng thú gia nhập với chúng tôi không?"

Ngô Lương đã lăn lộn một khoảng thời gian trong vòng tang thi thợ săn, làm sao có thể chưa nghe nói qua binh đoàn Vuốt Đen gần đây danh tiếng vang dội, tên của đoàn trưởng cùng phó đoàn càng như sấm bên tai.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ chỉ đi chung mấy ngày đường, chút giao tình cũng không có vậy mà đoàn trưởng Lục Khiêm sẽ chủ động mời hắn nhập đoàn, quả thực là bánh nhân thịt rụng từ trên trời xuống làm người ta không thể tin được.

Ngô Lương bị bánh nhân thịt lớn Lục Khiêm ném ra đập đến mơ hồ, hai quy trình tồn tại nhắc nhở hắn, lấy thân thủ của hắn thật sự có tư cách gia nhập Vuốt Đen sao?

Ngô Lương cúi đầu, ủ rũ: "Anh Lục, thân thủ của tôi không tốt, hay là thôi đi." Vào đoàn lại bị đuổi ra, lúc ấy thật sự không biết giấu mặt đi đâu, hắn vẫn tự hiểu năng lực mình ở mức nào.

Lục Khiêm nghe hắn nói xong, thay đổi cái nhìn với người kiếp trước từng hãm hại mình.

Có vài người dù hoàn cảnh sinh tồn ác liệt bao nhiêu, khó khăn bao nhiêu, vẫn giữ lại chút kiêu ngạo và tôn nghiêm, có lẽ như vậy không phù hợp với mục tiêu "còn sống" trong thời thế hiện tại, nhưng nếu một người thật sự đến trình độ "còn sống mà sống ", như vậy sự hiện hữu của hắn thật sự còn có ý nghĩa sao? Mà y làm sao có thể yên tâm giao toàn quyền cho một người không có cốt khí, không tự mình hiểu lấy mình quản lý vật tư cho y được?

Tiết Thần lạnh lùng đánh giá Ngô Lương vài lần, vẻ ngoài ném vào trong biển người là tìm không ra, thân thủ kém cỏi như vậy, không biết Tiểu Khiêm coi trọng hắn cái gì!

Tiết Thần vừa ghen, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng nói: "Được rồi, đừng lề mề, thân thủ không tốt vào đoàn luyện tập là được, chỉ cần không ghét bỏ đoàn chúng tôi miếu quá nhỏ chứa không nổi vị phật lớn như ngài."

Ngô Lương vẻ mặt hàm hậu tươi cười, vội đáp: "Làm sao có thể? Anh Tiết đừng hiểu lầm. Có thể gia nhập Vuốt Đen là vinh hạnh của tôi, tôi chỉ sợ làm ngài và anh Lục mất mặt thôi không phải sao?" Hắn hình như chưa từng đắc tội Tiết Thần mà?

Ngô Lương dù nghĩ đến nổ não cũng không nghĩ ra, người đàn ông đơn phương yêu thầm là người suy nghĩ không theo lẽ thường.

Tiết Thần càng nhìn hắn càng cảm thấy không vừa mắt, hừ lạnh một tiếng: "Sợ chúng tôi mất mặt thì làm việc cho tốt."

Lục Khiêm và Tiết Thần cùng nhau diễn vai phản diện, Ngô Lương chỉ kém không lấy tính mạng đảm bảo, tuyệt đối không để bọn họ thất vọng.

Lục Khiêm nhìn khuôn mặt hàm hậu của Ngô Lương lộ vẻ nịnh nọt, ngầm vui vẻ. Ai bảo anh đời trước đào hố hãm hại tôi, đời này xứng đáng tự bán mình còn đếm tiền giúp tôi.

Tiết Thần hiểu rất rõ Lục Khiêm, nhìn ý cười trong mắt y, trong lòng rung rinh. Chờ sau khi Ngô Lương rời đi, vẻ mặt bình tĩnh hỏi: "Tiểu Khiêm, tôi không nhìn thấy Ngô Lương có chỗ nào hơn người, sao cậu muốn mời hắn nhập đoàn vậy?"

"Về sau anh sẽ biết." Lục Khiêm hiếm khi tâm tình tốt trêu chọc nói: "Tiết Thần, anh đây không phải là ghen tị chứ?"

Tiết Thần bất ngờ bị crush vạch trần xém sặc nước miếng chết, nhưng nhìn vẻ mặt đùa giỡn của Lục Khiêm, lại thấy thất bại, giọng nói nghiêm túc nhưng ôn nhu:"Đúng vậy. Tôi ghen vì cậu, có phải cậu thấy rất vui vẻ không?" Trời biết, khi nói ra những lời này, tim anh đập muốn rơi khỏi ngực.

Nhìn anh ấy xem, lại chơi chiêu này, so với đời trước, diễn xuất của anh ấy hiện tại mẹ nó quá đỉnh!

Lục Khiêm cười tủm tỉm gật đầu: "Ừ, rất vui vẻ."

Tiết Thần cảm thấy xung quanh có hơi không chân thật, tim đập như sấm, lắp bắp hỏi: "Thật, thật sự?"

Lục Khiêm tươi cười không thay đổi: "Đương nhiên là giả. Bên kia hình như có bán xăng, chúng ta đi qua đó xem."

Tiết Thần giống như một không khí cầu khổng lồ, vừa chuẩn bị bay lên trời cao, lại bị người ta chọt một phát, "Xì" một cái cả người đều ủ rũ.

Anh không thể không thừa nhận một điều, Tiểu Khiêm không chỉ mạnh hơn về thực lực, tính cách cũng thay đổi luôn! Cái kiểu mà gian manh ấy!

Sau khi Ngô Lương gia nhập đoàn, Lục Khiêm tạm thời vẫn chưa sắp xếp hắn đi xử lí giao dịch tinh hạch, mà là thả hắn vào tổ Chu Vân để làm công tác dọn dẹp chiến trường. Ngô Lương tốt xấu gì cũng là một người đàn ông, ăn no cơm, sức lực cũng không kém, dốc hết sức mà làm việc. Người trong đoàn cũng biết hắn là người quen cũ của Lục Khiêm, đối với chuyện hắn đột nhiên gia nhập cũng không nói gì, hơn nữa năng lực giao tiếp của hắn không tồi, rất nhanh đã thân thiết với mọi người.

Liên tiếp năm ngày làm nhiệm vụ, trời cũng liên tiếp năm ngày nắng, nhiệt độ không khí vẫn chưa tăng lên rõ ràng, nhưng tuyết đọng đã bắt đầu từ từ tan rã, ngẫu nhiên ngẩng đầu cũng có thể thấy tái sinh, mùa xuân mà mọi người mong chờ từ lâu đã đến .

Tương phản với hy vọng và tin tưởng đang đong đầy cõi lòng dân chúng, cấp cao quân đội thành phố A bắt đầu lâm vào khủng hoảng chưa từng có.

Trước một bước phía nam ấm lên, như hai tỉnh G, tỉnh H là nơi hiếm khi chịu ảnh hưởng dòng nước lạnh mùa đông, ngoại trừ những nơi quân đoàn lập căn cứ cố gắng đau khổ chống đỡ bên ngoài, những căn cứ sinh tồn khác đã bị tang thi tấn công.

Dị năng giả trong cao tầng quân đội không phải bí mật gì, nhưng mà, bọn họ chưa kịp vui mừng gen nhân loại đình trệ nay tiếp tục tiến hóa, đã phải đối mặt với vấn đề tàn khốc —— tang thi cũng có thể tiến hóa!

Trung Quốc có 1,4 tỷ dân cư, sau khi bùng nổ virus tang thi, theo chuyên gia phỏng đoán, có một phần ba dân cư trong thời gian ngắn nhất biến thành tang thi, còn lại lại có một phần ba dân cư trong lúc hỗn loạn biến thành tang thi, hơn nữa sau bởi vì đói khát, rét lạnh, bệnh tật, tang thi vây công, kết hợp ảnh chụp quay phim vệ tinh gửi về, người sống sót ở Trung Quốc hiện nay còn không đến 400 triệu.

Trong 400 triệu dân cư này, trừ người già và trẻ em không có sức chiến đấu, chân chính có năng lực gϊếŧ tang thi không đến 300 triệu người.

Tang thi động vật và tang thi con người trong lãnh thổ Trung Quốc gom lại khoảng 1,5 tỷ, 300 triệu đối kháng với 1,5 tỷ đã không có ưu thế gì, mà 1,5 tỷ này còn đang tiến hóa toàn diện! Giai đoạn hiện tại xác suất sinh ra dị năng giả trong số người sống sót chỉ vỏn vẹn 5%, nhân loại bị dồn vào bước đường cùng trước nay chưa từng có!

Trên bình diện quốc tế, tình huống những quốc gia khác, liên minh các quốc gia do Mỹ và Nga cầm đầu tình trạng cũng không tốt lắm. Số ít các quốc gia quân sự lớn có đạn hạt nhân, thống nhất đề nghị không sử dụng đạn hạch để tấn công tang thi.

Đạn hạt nhân là vũ khí có tính sát thương nhất của loài người, lực sát thương của nó không thể nghi ngờ, nhưng đồng thời nó mang đến hậu hoạn vô cùng, chỉ là các nhà khoa học đưa ra kết quả nghiên cứu: "Bức xạ hạt nhân có khả năng sẽ thúc đẩy tang thi biến dị lần thứ hai" khiến cho mọi người chùn bước.

Một báo cáo kết quả không xác định trăm phần trăm vẫn không cách nào làm cho người ta hết hy vọng, Mỹ tạo áp lực cho Trung Quốc, căn cứ vào mật độ tang thi dày đặt của Trung Quốc gây uy hϊếp đến an toàn của cả thế giới đưa ra yêu cầu, muốn Trung Quốc ném bom xuống tỉnh Quảng Châu, nếu không họ sẽ tiến hành công kích từ xa đối với Trung Quốc.

Lãnh đạo tối cao của Trung Quốc nhận được một bức thư thần bí, cuối cùng cắn răng chống lại áp lực từ Mỹ, đề nghị chuyển đầu đạn hạt nhân này sang hướng Nhật Bản đã chìm nghỉm một nửa vì sóng thần và động đất, nếu không, Mỹ tấn công từ xa vào bất kì tỉnh thành phố nào của Trung Quốc, Trung Quốc sẽ đáp trả gấp đôi.

Thái độ cứng rắn của Trung Quốc khiến Mỹ đồng ý đề nghị này, vốn Nhật đã không còn bao nhiêu người sống sót, hà tất gì phải vì vậy mà đắc tội với một quốc gia có năng lực công kích mạnh? Mỹ lợi dụng Nhật thành thói quen, cuối cùng quyết định tận dụng nốt chút cốt tủy của người anh em đáng thương, Mỹ và Trung Quốc đã đạt thành hiệp nghị, các nước khác còn dám nói gì thêm?

Đầu tháng 3 năm 2013, một đám mây hình nấm khổng lồ xuất hiện trên bầu trời nước Nhật*, Trung Quốc lại chẳng có tí vui mừng nào khi trả được mối thù truyền kiếp, rất nhanh một cơn đả kích càng nặng nề hơn đã ép đến khiến người ta không thở nổi. Chỉ trong 10 ngày ngắn ngủi, khu bức xạ hạt nhân cho ra đời tang thi càng mạnh hơn, toàn thân chúng bọc trong lớp mủ, khi chiến đấu sẽ phun ra một chất nhầy có tính ăn mòn cao, người nào bị dính dù chỉ một giọt cũng sẽ biến thành tang thi trong thời gian ngắn nhất. Đồng thời, họ biến thành tang thi cũng sẽ bọc mủ, có tính ăn mòn này. (*: Mây hình nấm xuất hiện sau vụ nổ bom nguyên tử ở Nagasaki, Nhật Bản, ngày 9/8/1945, ở đây ý nói là Trung thả bom xuống Nhật tạo thành mây hình nấm)

Ảnh minh họaMạt Thế Sinh Tồn - Chương 46: Tình thếVũ khí hạt nhân hiển hách tạm thời mất đi tác dụng, lãnh đạo các quốc gia im lặng, cùng hiệp thương quyết định, tranh thủ thời tiết vẫn còn lạnh, phát động tổng tiến công tang thi, cố gắng tiêu diệt nhiều tang thi trong thời gian ngắn nhất có thể.

Chính phủ Trung Quốc phát thông báo đến những căn cứ sống sót, quân đội chọn ngày 20 tháng 3 năm 2013 phát động tấn công toàn diện tang thi, mong các căn cứ sống sót phối hợp với quân đội, nhanh chóng diệt trừ tang thi, khôi phục tổ quốc non sông gấm vóc. Đồng thời, chính phủ cũng hứa hẹn, phàm là dị năng giả đi đến địa điểm đăng ký đã chỉ định cũng như tham gia hành động, mỗi người sẽ được nhận 1 vạn miếng tinh hạch, đồng thời, tinh hạch thu được trong quá trình chiến đấu cũng thuộc về cá nhân.

Dị năng giả và tinh hạch lần đầu tiên được chính phủ thừa nhận, chính thức bước lên sân khấu mạt thế.

Trọng thưởng tất có người mạnh dạn, dưới nhiều điều kiện ưu tú của chính phủ, một bộ phận dị năng giả từ trong bóng đêm bước ra, lựa chọn trận doanh quân đội. Bộ phận dị năng giả còn lại vẫn do dự như cũ, bị vây trong trạng thái, lựa chọn che dấu dị năng bản thân và tiếp tục dựa vào đoàn đánh thuê.

Thu được tin tức này, Lục Khiêm lặng lẽ thở phào một hơi, không uổng công y mạo hiểm đem thư cảnh cáo đưa vào nội thành, đời trước chính phủ Trung Quốc bị cáo già Mỹ lừa dối ngu ngốc thả bom trên chính lãnh thổ của mình, làm người sống sót chịu nhiều đau khổ.

Ngày 16 tháng 3, Lục Khiêm ra lệnh cưỡng chế đoàn ngừng lại tất cả hoạt động, bắt đầu lần thứ hai chiêu mộ nhân lực.

Với biểu hiện tốt đẹp trong khoảng thời gian trước của Vuốt Đen, lần này tham gia báo danh đấu võ chọn lựa nhân số rõ ràng lớn hơn trước nhiều, đáng tiếc đoàn chỉ chiêu mộ bốn trăm người, trải qua 3 ngày chọn lựa, mấy nghìn người thương tiếc mà về.

Đến ngày 20 tháng 3 hôm nay, trong khi tất cả mọi người cho rằng Lục Khiêm muốn làm lớn một hồi, y lại triệu tập tất cả thủ hạ đến, giới nghiêm trong khu biệt thự của y, co đầu rút cổ không ra...