🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiểu Minh là một đứa trong số những đứa trẻ tương đối nhỏ kia, năm nay bốn tuổi, mắc bệnh tim bẩm sinh, khi vẫn còn trong tã lót thì bị vứt bỏ ở cổng cô nhi viện, mấy năm này viện trưởng lao tâm vì đứa bé này không ít.
Bởi vì tuổi còn quá nhỏ, cơ thể lại không tốt, vì vậy vẫn luôn trì hoãn không làm phẫu thuật bắc cầu động mạch vành(1) được, dạo gần đây không hiểu tại sao, cơ thể của tiểu Minh càng ngày càng tốt, sắc mặt cũng không tái xanh nữa.
Lần này vừa kiểm tra, liền có thể làm phẫu thuật, sao viện trưởng không vui cho được.
Cố Trọng Cảnh nghe xong cũng thực sự vui thay cho bé, đang định nói gì đó, lại nghe viện trưởng thở dài một cái:" Có điều chi phí phẫu thuật, hầy..."
Cố Trọng Cảnh: "Chi phí phẫu thuật cần bao nhiêu?"
Mạnh Tòng Ngọc: "Dự tính cẩn thận tối thiểu cũng phải chừng mười vạn, bên tổ chức từ thiện Ái Đồng có thể gánh một phần, bên viện ít nhất phải chịu bốn, năm vạn, xem tình hình vẫn phải xin với bên trên."
Cố Trọng Cảnh gật đầu: " Mẹ Mạnh đừng lo lắng, đợi đến tháng sau chỗ con sẽ có tiền, một tháng này vừa vặn điều trị thân thể cho tiểu Minh, vấn đề tiền nong mẹ đừng lo."
Mạnh Tòng Ngọc dừng tay đang rửa rau lại, kinh ngạc nhìn Cố Trọng Cảnh: "Con lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"
Cố Trọng Cảnh đem chuyện Tề lão cùng hoa lan của ông nói cho Mạnh Tòng Ngọc, Mạnh Tòng Ngọc nghe xong lo lắng nói:" Con nắm chắc chữa khỏi cho hoa kia chứ?"
Cố Trọng Cảnh gật đầu, đầy mặt tự tin, Mạnh Tòng Ngọc cũng không nghi ngờ nhiều, trên khuôn mặt hiền lành tràn đầy vui mừng:" Vậy con phải cố gắng chữa khỏi cho người ta."
Thím Lệ đứng nhìn bên cạnh líu lưỡi:" Người có tiền này thật là khác biệt, một chậu hoa lan mà đắt như vậy, nếu như tiểu Cảnh chữa khỏi hoa cho ông ta, hiss! Giàu to giàu to rồi!"
Biểu tình tham tài trên khuôn mặt mập mạp của thím Lệ chọc cười Cố Trọng Cảnh, trêu ghẹo thím Lệ vài câu, thím Lệ cũng hào sảng, bị trêu ghẹo cũng không giận.
Ba người ở trong phòng bếp anh một câu tôi một lời liền làm xong đồ ăn, viện trưởng và thím Lệ gọi bọn trẻ ăn cơm, Cố Trọng Cảnh bưng cơm nước đến sân sau cho Tề Lão.
Tề lão đã sớm không nhịn nổi, nhìn bọn nhỏ lần lượt được gọi đi ăn cơm, ông gấp đến không xong, chỉ sợ cơm bị ăn hết, muốn đi ăn, lại cảm thấy Cố Trọng Cảnh vẫn chưa gọi ông, tự mình đi thì lại mất mặt quá.
Lúc này nhìn thấy Cố Trọng Cảnh bưng khay đến, rút cuộc trên mặt ông cũng xuất hiện ý cười, nhưng lập tức bị ông thu lại:" Thì ra cậu vẫn nhớ chỗ này còn có một người hả?"
Cố Trọng Cảnh: "Lão gia tử nói đi đâu thế? Sao tôi có thể quên ngài được chứ? Đây là món ngư hương nhục ti(2) đặc biệt chuẩn bị cho ngài, cả viện chỉ có một phần chỗ ngài thôi đấy."
Tề lão có chút biệt nữu: "Bọn trẻ thì sao? Bọn nó cũng không có sao?"
Cố Trọng Cảnh: "Bọn nhỏ cố định ăn thịt vào thứ năm mỗi tuần, lão gia ngài không cần bận lòng."
Lần này Tề lão không nói nữa, mong đợi nhìn Cố Trọng Cảnh đặt từng món ăn xuống bàn.
Địa tam tiên(3), ngư hương nhục ti, hổ bì thanh tiêu(4), rau muống xào chay, còn có canh trứng cà chua, bốn món một canh vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái.
Tuy rằng ngoại trừ món ngư hương nhục ti ra về cơ bản đều là món chay, nhưng thoạt nhìn lại không hề keo kiệt, ngược lại xanh tươi mơn mởn nhìn vô cùng thuận mắt, dưới cái nhìn của Tề Lão diện mạo này so ra còn ngon hơn một chút so với bếp trưởng ở nhà hàng chính Toàn Vị Trai do cháu ông mở.
Ông rất muốn ăn ngay, nhưng lí trí ngăn ông lại:" Viện trưởng của các cậu đâu? Gọi bà ấy ra ăn cùng đi."
Nói thế nào đây, vừa nãy lúc Tề lão chơi đùa với lũ trẻ, lơ đãng nhìn thấy Mạnh Tòng Ngọc mặc một thân kì bào tím, ông vô cùng tán thưởng vị đại muội tử cả đầu tóc trắng vô cùng có khí chất này, không chớp mắt nhìn người ta đi vào nhà ăn.
Bây giờ ăn cơm, ông cũng không nhìn thấy vị đại muội tử này, liền hỏi Cố Trọng Cảnh, Cố Trọng Cảnh nói:" Lão gia tử cứ ăn trước đi, mấy người viện trưởng phải chăm sóc bọn trẻ, tạm thời không có thời gian."
Nếu là lúc thường, Cố Trọng Cảnh cũng phải đợi cho bọn trẻ ăn xong rồi mới ăn, nhưng hôm nay không giống, nếu Tề Lão đã đến cô nhi viện, hắn phải tiếp đãi cho tốt ông cụ này, cùng ăn một bữa cơm là tất yếu.
Tề lão nghe xong có chút tiếc nuối, nhưng cũng không nói gì thêm, không khách khí nữa, nhanh chóng gắp lên một đũa rau muống cho vào miệng, rau muống vừa đưa vào miệng, mắt Tề lão liền sáng cả lên.
Giòn tan sướиɠ miệng, hương thơm nồng đậm, một mùi thơm vô cùng nồng hậu, ngay khoảnh khắc ăn vào miệng liền kích khởi vị giác của Tề lão.
Đã rất lâu rồi ông không ăn được món ăn có hương vị thuần túy như vậy, vị thức ăn là gì, nghiêm khắc mà nói Tề lão cũng không biết nên hình dung như thế nào, nhưng khi ăn vào miệng liền biết nó chính là đồ ăn, không giống những loại rau được gắn khẩu hiệu " rau sạch hữu cơ", có vị plastic.
Dưới sự kinh diễm, đũa của Tề lão không ngừng gắp vào đĩa rau muống, những món ăn khác đυ.ng cũng không đυ.ng vào, Cố Trọng Cảnh chỉ cười mà không nói, mỗi loại thức ăn gắp một chút vào bát cho ông.
Tề lão nghĩ tiểu Cố này coi như vẫn có mắt nhìn, vậy thì cho hắn chút mặt mũi đi.
Gắp một món khác cho vào miệng, sau đó ông liền sững sờ.
Quá...ngon rồi!
Tươi, thơm, giòn, sướиɠ miệng, ngọt thanh, non mềm, mỗi một món ăn đều có mùi vị đặc biệt của nó, mùi vị này, quả thật là!
Lần đầu tiên Tề lão cảm thấy sáu mươi năm qua của mình sống uổng rồi, ngay cả món ăn ngon như này cũng chưa từng ăn, nhân sinh còn có ý nghĩa gì đây?
Cũng không phải là lão gia tử chưa từng ăn đố ngon, nhưng lần này sững sờ là giống như lần đầu tiên từ quê lên phố, ăn đến nỗi đầu cũng không ngước lên.
Cố Trọng Cảnh nhếch miệng nở nụ cười, hắn liền biết sẽ như vậy.
Phàm là người ăn qua rau trồng trong không gian của hắn, thì không có một ai sẽ trái lương tâm nói không ngon, hắn là người ăn rau muống quanh năm cũng ăn không chán, càng khỏi nói người mới ăn lần đầu như Tề lão.
Xem ra hắn lại nhiều thêm một vị khách hàng tiềm năng đây.
Bốn món một canh, bị Cố Trọng Cảnh cùng Tề lão quét sạch, thậm chí Tề lão còn chan cơm nốt một chút canh cà chua trứng cuối cùng.
Đã rất nhiều năm rồi ông không ăn no như vậy, đều là no bảy phần thì ngừng đũa, vô cùng tuân thủ lời dặn chăm sóc sức khỏe của bác sĩ. Đây là lầ đầu tiên sau bao nhiêu ông ăn đến ợ no.
"Hức ~ Tiểu Cố à, rau này của cậu mua ở đâu thế?"
Cố Trọng Cảnh ung dung thong thả thu dọn bát, nhấc mắt nhìn về phía Tề lão, nói: "Thế nào? Vị ngon chứ?"
Tề lão: "Ngon? Đâu chỉ là ngon, cái vị này so với Micelin(5) này rồi món bí truyền này còn tuyệt hơn, cậu nhanh nói cho tôi biết, rốt cuộc thì rau này mua từ đâu?"
Cố Trọng Cảnh cười hì hì: "Vậy Tiểu tử liền đa tạ Tề lão khen ngợi, tôi cũng không gạt Tề lão, rau này là tôi tự trồng."
"Tự cậu trồng? Cậu còn có bản lãnh này?"
Cố Trọng Cảnh nhíu mày: "Nếu không phải tự tôi trồng rau còn có hai tay, tôi cũng không dám chữa bảo bảo bối hoa lan cho ngài."
Hai người liền nương vấn đề này ông thổi tôi nâng mà nói chuyện, nhất thời trò chuyện vui vẻ, Cố Trọng Cảnh cũng không keo kiệt thổi rắm cầu vồng(6), trái một câu, phải một câu tâng đến Tề lão sung sướиɠ đầy mặt.
Trong lúc bầu không khí hài hòa, Cố Trọng Cảnh không biết rằng trải qua một thời gian lên men, tin tức liên quan đến hắn đã sôi sục trên mạng.
Nhờ cơn sóng mang theo nhiệt độ là nguyên thân biến mất kia, Streamer hạng hai như nguyên thân lại tăng thêm không ít lưu lượng, cộng với Triệu Thu Lăng mua rất nhiều thủy quân để hắc Cố Trọng Cảnh, cho nên trong lúc hắn không biết gì cả, Cố Trọng Cảnh lại lên hot search.
# Streamer nổi tiếng bị trường đuổi học#
# Nhân phẩm tồi cũng có thể làm Streamer #
Nếu nhấn vào tiêu đề sẽ thấy một vài nội dung như thật mà giả, nói Cố Trọng Cảnh ở trường không học hành tử tế, bắt nạt bạn bè, trốn học đành nhau nhiều như cơm bữa, một lời không hợp liền đánh vỡ đầu bạn cùng phòng, quan hề nam nữ vô cũng hỗn loạn, đồ nhân phẩm thấp kém như thế lại là một streamer, loại người này sẽ không dạy hư trẻ con chứ?
Các Fan cùng quần chúng ăn dưa dồn dập biểu thị mở rộng tầm mắt, dưới nhịp điệu dẫn dắt của thủy quân, từng cái bình luận tựa như mang độc, cũng có một bộ phận không tin, xen lẫn trong đó chẳng lọt nổi vào mắt.
"Nhìn lầm người rồi, trọng tài lại là người như thế!"
"Chủ thớt nói một chữ tôi cũng không tin, trọng tài nhà tôi không phải người như thế!"
"Fan não tàn biến đê, đều đã bị nướng thành như vậy rồi còn giúp hắn nói chuyện!"
"Thiểm cẩu(7) liếʍ đến cuối cùng chỉ có thể không còn gì cả!"
" Weibo thời nay làm sao vậy? Hot face tuyến thứ 18 cũng có thể lên hot search sao?"
"Loại srtreamer này nên phong sát, report rồi."
(1)
Bắc cầu động mạch vành là phương pháp phẫu thuật dùng để điều trị các trường hợp hẹp động mạch vành nặng một cách triệt để và hiệu quả nhất hiện nay, giúp tạo ra đường đi mới để máu đi vòng qua vị trí động mạch bị tắc.
(2)Ngư hương nhục ti-鱼香肉丝
(3)Địa tam tiên-地三鲜
Hổ bì thanh tiêu-虎皮青椒
(5)Michelin-Ngôi sao Michelin được biết đến như là một tiêu chuẩn để đánh giá chất lượng của dòng ẩm thực cao cấp trên toàn thế giới. Tựa như giải Oscar của nền ẩm thực.( từng xuất hiện trong chiếc Vlog "Vợ Nhặt- Kẻ đi tìm tương lai" của 1977 Vlog. Cơ mà sao Michelin chỉ có 3 đẳng cấp thôi)
(6)Thổi rắm cầu vồng-彩虹屁: Ngôn ngữ mạng, ý chỉ các fan tôn thờ mỹ hóa thần tượng của mình, cả người là bảo, tất cả đều là ưu điểm, ý trên mặt chữ có nghĩa là dù thần tượng có đánh rắm thì các fan cũng có thể xuất khẩu thành văn mặt không đổi sắc khen thành cầu vồng.
(7)Thiểm cẩu- 舔狗: Ngôn ngữ mạng, ý chỉ rõ ràng biết đối phương không thích mình nhưng vẫn mặt dày mày dạn xán lại.