Diễm Quân Ly dùng răng nanh cắn ngực của Thương Viêm, không mạnh nhưng vẫn khiến Thương Viêm vì cảm thấy đau mà nhíu mày, theo phản xạ mà định đẩy Diễm Quân Ly ra, nhưng ý nghĩ này cũng chỉ qua trong chớp mắt, giây tiếp theo liền thả lỏng thân thể, nhích nhích người để cho bản thân nằm càng thoải mái hơn.
Diễm Quân Ly đem quần áo Thương Viêm cởi ra khỏi đỉnh đầu để thân trên Thương Viêm đều in vào trong mắt, Diễm Quân Ly gần như tham lam mà quan sát thân thể của Thương Viêm, như là muốn đem hình dáng của Thương Viêm khắc vào trong đầu vậy.
"Nhanh lên!" Tuy Thương Viêm trước đó rất là chủ động, nhưng tới bước này rồi cũng chỉ có thể dựa vào Diễm Quân Ly tới chủ động thôi, Thương Viêm bị Diễm Quân Ly nhìn cả người đều bắt đầu ửng đỏ. Ánh mắt Diễm Quân Ly quá mức lộ liễu nhưng lại không làm gì cả, khiến Thương Viêm nhịn không được thúc giục, bị nhìn như vậy so với "làm" còn khiến người ta khó có thể giữ vững trái tim lại như bình thường hơn đó.
"Anh đang nghĩ nên đánh dấu ở chỗ nào thì tốt hơn đây?" Nghe thấy giọng nói như không kiên nhẫn của Thương Viêm, ở trong tai Diễm Quân Ly giống như là Thương Viêm đang "cầu yêu" vậy, khóe miệng y không khỏi nhếch lên một độ cong rất nhỏ, chăm chú nhìn chằm chằm phối hợp với thân thể đang từng bước một tỏa ra hormone, làm Thương Viêm bối rối nhận ra bản thân cư nhiên rất hưng phấn, ít nhất Tiểu Thương Viêm rất hưng phấn a.
Điều này cũng khiến Thương Viêm xác định được mình là song tính luyến *(Bixexual), trước kia từng có quen bạn gái, nhưng lúc này cậu cũng không cảm thấy sự đυ.ng chạm của Diễm Quân Ly có gì chán ghét cả.
"Ở đây tốt lắm." Diễm Quân Ly như đã tìm được chỗ tốt, ngay khi Thương Viêm còn chưa có kịp phản ứng lại thì đã ở chỗ bụng dưới của Thương Viêm. Diễm Quân Ly dùng sức rất mạnh, khiến cảm giác đau đớn và sung sướиɠ kết hợp vào nhau, để thân thể Thương Viêm ghi nhớ thật rõ ràng.
"-- Nhẹ một chút." Thương Viêm hoảng sợ một tiếng, không tin nổi mà ngẩng đầu lên nhìn về phía Diễm Quân Ly, tuy không có xuất hiện vết thương nhưng thực sự là rất đau, mà còn là ở cái chỗ mẫn cảm này nữa chứ.
"Đau thì tốt, như vậy em có thể ghi nhớ thật rõ chuyện xảy ra hôm nay, lần đầu tiên của em là ở trong tay anh, sau này đến tận cuối cùng đều sẽ chỉ là của anh. Đương nhiên chỗ này, chỗ này, chỗ này cũng thế, còn có chỗ này nữa". *(tự dưng ngứa mũi⊙﹏⊙)
Tay của Diễm Quân Ly vuốt ve lên mọi chỗ trên da thịt của Thương Viêm, cuối cùng dừng lại ở ngay chỗ trái tim của Thương Viêm. Trong mắt có một loại ý muốn chiếm đoạt khác, không chút che đậy mà nói lên tính chiếm hữu của bản thân mình.
"Vậy anh cũng thế, nếu không em sẽ cảm thấy anh rất bẩn, cho dù chỉ là một lần đi nữa." Thương Viêm đột nhiên nghĩ tới tình hình sau này, tuy cả mặt vẫn đỏ rực nhưng vẻ mặt cậu cũng nghiêm túc tới đáng sợ.
Thương Viêm nói ra rất nghiêm trọng, không phải nói không gặp mình nữa, mà là sẽ bắt đầu chán ghét từ trong lòng. Bất luận cuối cùng Diễm Quân Ly sẽ bị thế nào, BOSS chính là BOSS, có người bên giường một chút cũng không lạ, vì nghĩ cho sau này nhất định phải ngăn chặn điểm ấy lại, bất kể là phía nào đi nữa. *(cái này có phải điển hình cho việc chưa cưới đã sợ ông chồng lăng nhăng không vợi)
"Đương nhiên." Bởi vì mấy lời của Thương Viêm mà con ngươi Diễm Quân Ly co lại, đặt xuống một nụ hôn trên môi Thương Viêm, không liên quan đến du͙© vọиɠ, nhẹ nhàng giống như là sự thành kính.
"Anh sẽ không phản bội em, bất luận là phương thức nào đi chăng nữa." Thương Viêm chú ý tới trên không có cảm giác gì đó khang khác, khó hiểu nhìn về phía Diễm Quân Ly.
"Là ." Diễm Quân Ly cưng chiều mà hôn hôn bên môi Thương Viêm, nhưng lần này sẽ không có trong sáng như lần trước nữa, ngay khi Thương Viêm mở to mắt, Diễm Quân Ly lại đem lưỡi đút vào trong miệng Thương Viêm càn quét, đem tất cả những lời Thương Viêm nói ra đều nuốt vào trong miệng.
Thương Viêm nhắm mắt lại, sau khi kinh ngạc trong chốc lát cậu cảm thấy bản thân mình dường như sắp bị chìm đắm, ngay cả việc cậu xuyên qua này so ra đều kém hơn sự rung động ở trong lòng.
Cậu nhớ lại một câu hỏi trước đó từng nghe qua, "Một người là người mình yêu, một người là người yêu mình, bạn sẽ chọn ai?" Khi đó cậu không chút suy nghĩ liền chọn câu sau, bởi vì cậu hiểu rõ bản thân, muốn phải lòng một người yêu mình thật sự không khó.
Trước đó có lẽ có thêm không ít do nội dung kịch bản, kết cục vì không muốn BOSS thua mới nhào lên BOSS, nhưng lúc này cậu muốn cùng BOSS đến một đoạn cảm tình cũng không xấu chứ.
Thương Viêm trúc trắc đáp lại Diễm Quân Ly, chủ động ôm lấy cố Diễm Quân Ly, đầu lưỡi khıêυ khí©h mà đấu với Diễm Quân Ly, thậm chí còn đem lưỡi đẩy vào trong miệng của Diễm Quân Ly.
Diễm Quân Ly nhận được sự đáp lại của Thương Viêm, cả người run lên một cái, sau đó càng thêm cố gắng khıêυ khí©h Thương Viêm, đương nhiên cũng khiến chính y càng không thể dừng lại được nữa.
Âm thanh khiến cho người ta phải đỏ mặt tía tai lượn lờ ở trong không khí, chất lỏng trong suốt bởi vì không kịp nuốt vào theo cổ Thương Viêm chảy xuống, không phân rõ là của người nào. Hai người cuối cùng tách môi ra mà thở từng hớp từng hớp một, Thương Viêm là bởi vì thiếu dưỡng khí, Diễm Quân Ly lại bởi vì quá hưng phấn.
Diễm Quân Ly hôn một đường xuống cổ, xương quai xanh, bụng, tới chỗ nào đều sẽ để lại một cái dấu ấn, có chút đau đớn nhưng lại khiến Thương Viêm không cầm giữ nổi, thân thể run rẩy theo từng động tác của Diễm Quân Ly.
Tiếp theo Thương Viêm đang lơ đễnh liền nhận ra dưới thân chợt lạnh, thậm chí ngay cả chỗ của Tiểu Thương Viêm cũng là một mảnh lạnh lẽo, xem cũng không cần xem, cậu ngay lập tức hiểu được Diễm Quân Ly đang làm gì.
"Cởi.... ra." Thương Viêm vô lực mà kéo quần áo Diễm Quân Ly một cái, chỉ có một mình cậu phải cởi thật sự là quá gian xảo rồi.
Diễm Quân Ly mỉm cười, rất nhanh liền cởi đi quần áo cản trở hai người tiếp xúc nhau ra, trên người Diễm Quân Ly nổi lên một lớp mồ hôi mỏng, cơ thể vừa phải khiến Thương Viêm đỏ mắt nhìn chằm chằm, lại đem tầm mắt quét tới chỗ mà mỗi nam nhân đều muốn đi so về kích thước kia, Thương Viêm ghen tị nhếch miệng quay đầu không thèm xem cái cơ thể khiến cậu ghen ghét tới ngứa răng này.
Chỉ là xem phản ứng của Thương Viêm, Diễm Quân Ly liền biết Thương Viêm đối thân thể của mình vừa lòng tới bao nhiêu, người mình thích hài lòng đối với thân thể của mình là một chuyện rất là vui vẻ.
Diễm Quân Ly một bên hôn lên điểm mẫn cảm vừa mới tìm thấy của Thương Viêm, một bên lấy tay lướt thẳng qua Tiểu Thương Viêm đã đứng thẳng từ lâu kia rồi đặt ở bên cạnh tiểu huyệt Thương Viêm dò xét. Thương Viêm bị Diễm Quân Ly làm cho giật mình một cái, ngạc nhiên khó hiểu nhìn đỉnh đầu đang ‘cày cấy’ ở trên người mình.
Sao lại thế này, bên trong bản thuyết minh hình chữ (manga) được Hệ thống bổ sung cho lúc trước không phải đều vẽ, trong việc giao hợp sẽ làm người bên dưới thoải mái trước hay sao? Sao mà khi tới chỗ của BOSS thì lại tới thẳng bước này luôn rồi.
Diễm Quân Ly cảm giác được việc cứng ngắc của người bên dưới, lập tức hôn lên ngực của Thương Viêm, không nặng không nhẹ mà cắn hạt đậu đỏ của Thương Viêm, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi liếʍ qua, tay kia thì cũng vê một hạt đậu đỏ khác.
"Ư ~" Thương Viêm bị kí©h thí©ɧ mà nảy người lên một cái, hai mắt càng bị hơi nước tràn ngập thêm. Bỏ qua vậy, cậu cũng không tin BOSS không cho cậu thoải mái đấy. Nghĩ thế, Thương Viêm đem thuốc bôi trơn lấy ra từ trong không gian nhét vào trong tay Diễm Quân Ly, đây là Hệ thống từ bên trong một đống đồ dùng hàng ngày mà tìm ra cho cậu đó.
Khi nhìn thấy thuốc bôi trơn, Diễm Quân Ly ngẩn ra, nhưng sau đó cả mặt trêu ghẹo mà thổi một hơi vào bên cạnh lổ tai Thương Viêm, như là đang nói cho Thương Viêm "anh hiểu rồi" vậy.
Thương Viêm hừ nhẹ một tiếng che giấu sự xấu hổ của bản thân, cố gắng thả lỏng thân thể, Thương Viêm biết sắp phải làm gì nên vô cùng khẩn trương. Diễm Quân Ly mở lọ thuốc bôi trơn ra, không sợ lãng phí mà đổ hết lên tay, Diễm Quân Ly thật cẩn thận mà đem ngón tay đưa vào trong tiểu huyệt, từ từ thăm dò vào sâu bên trong.
"A ha.... ưʍ." Bởi vì vật lạ tiến vào khiến Thương Viêm nhăn mày lại, Diễm Quân Ly đau lòng mà quan sát sắc mặt của Thương Viêm, ngón tay cũng không động đậy nữa. "Đau lắm ư?" Diễm Quân Ly hỏi khẽ, một bên cũng cố gắng dời đi sự chú ý của Thương Viêm.
"Cũng.... không phải, chỉ là không có quen, hơi trướng trướng. Em không sao, anh di chuyển đi." Thương Viêm ngượng ngùng mà chăm chú đi cảm nhận cảm giác của nơi đó, lặng lẽ xoay mặt đi, căn bản là không dám dùng cái mặt nóng như lửa đốt của mình đối diện với Diễm Quân Ly.
"Anh sẽ khiến cho em thoải mái, cục cưng." Mồ hôi trên trán Diễm Quân Ly rơi xuống trên ra giường, vẻ mặt vừa hưng phấn vừa kiềm chế, nửa người dưới không ngừng trướng đau, Tiểu Quân Ly lại bị mấy lời của Thương Viêm nói làm cho càng thêm không thể khống chế mà trướng to hơn.
Giọng nói tràn ngập tìиɧ ɖu͙© khiến Thương Viêm nắm chặt lấy ra giường, cắn môi dưới muốn cho bản thân thả lỏng thêm chút nữa.
Diễm Quân Ly liếʍ liếʍ đôi môi khô ráo, ngón tay bắt đầu đẩy đưa chầm chậm, cố gắng để mặt sau của Thương Viêm quen với sự tồn tại của ngón tay. Bốn ngón tay đều đút vào trong cơ thể Thương Viêm, "Tiểu Viêm....." Diễm Quân Ly kiềm nén hỏi Thương Viêm.
"Vào đi." Thương Viêm lấy cánh tay che đôi mắt mình lại, giọng nói khàn khàn nghiến răng nghiến lợi mà nói ra. Ban nãy không biết BOSS đè trúng chỗ nào khiến cậu chịu không nổi kêu to lên, dẫn tới ‘phía trước’ của cậu suýt chút nữa đã nhịn không được, bất quá BOSS cư nhiên ngay khi cậu định tự mình dùng tay tự xử thì ngăn-cậu-lại! Hừ, đợi lát cậu không sướиɠ được thì cậu cũng sẽ không để cho BOSS sướиɠ đâu đấy.
Diễm Quân Ly được sự cho phép liền nhích người một cái đút vào hơn phân nửa, làm cho chỗ lần đầu tiên nhét đồ vật kia của Thương Viêm rất khó chịu, nhưng vì tiền diễn làm khá đủ nên thật ra không có đau đớn. Diễm Quân Ly dùng lực ý chí mạnh mẽ của bản thân bảo mình ngừng động tác muốn tiến thêm về phía trước lại, để Thương Viêm thích ứng chút đã.
"Ah --" Diễm Quân Ly lại va chạm vào cái nữa, hoàn toàn đυ.ng vào chỗ nhạy cảm nhất của Thương Viêm, kɧoáı ©ảʍ còn hơn mọi thứ, cơ thể tức khắc co rút một trận, phía dưới cũng cùng lúc kẹp chặt thêm.
Diễm Quân Ly lập tức bị kẹp tới hít sâu một hơi, tiếng kêu của Thương Viêm khiến lòng tự tôn của y nháy mắt đầy ắp, ngay khi cơn kɧoáı ©ảʍ của Thương Viêm còn chưa qua đi liền nhanh chóng mà đong đưa.
"Ư ~ ha.... " Thương Viêm cảm thấy mê man, nhưng mà khoải cảm cứ kéo đến từng cơn, còn mang theo cảm giác tê dại lạ lẫm khiến cậu không thể tự thoát ra.
Diễm Quân Ly đem hai chân Thương Viêm kéo ra, đem nơi kết hợp của mình và Thương Viêm in vào trong mắt, tăng nhanh nhịp độ khiến cho người bên dưới liên tục phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Trong đôi mắt Diễm Quân Ly hiện lên ánh sáng, mắt y chứa đầy ý cười, xem ra Tiểu Viêm rất hài lòng lần làʍ t̠ìиɦ này, tiếp theo Diễm Quân Ly cũng nhanh chóng đẩy mạnh bắn ra chất lỏng nóng bỏng vào trong cơ thể Thương Viêm.
"Ưʍ... a... ha..." Thương Viêm thở gấp, toàn thân cậu đã mệt gần chết rồi, sau khi cơn kɧoáı ©ảʍ qua đi cảm giác buồn ngủ liền nặng nề kéo tới.
"Ngủ đi, anh sẽ rửa sạch cho em." Diễm Quân Ly dịu dàng hôn lêи đỉиɦ đầu của Thương Viêm.
Thương Viêm cũng không thèm quan tâm nhiều đến vậy, dù sao cũng bị xem hết sờ hết rồi, lại cáu kỉnh nữa chính là tự mình chịu khổ thôi, trong ba chữ bày tỏ tình yêu ngọt ngấy của Diễm Quân Ly mà chìm vào mê man.
... .........
"Ưm-" Thương Viêm mở hai mắt ra, mơ mơ màng màng mà nhìn gương mặt phóng to gần ngay trước mắt, ở sau đó hai ba giây đồng hồ mới mới nhớ lại chuyện trước đó, hơn nữa cảm giác khó chịu ở dưới thân đã chứng tỏ đây thực sự đều từng xảy ra.
Thương Viêm giật giật chân, liền phát hiện một cái vấn đề rất nghiêm trọng. TMD, cư nhiên còn ở bên trong nữa, tuy cảm giác vẫn rất là khoan khoái, nhưng sự cứng rắn của Tiểu Quân Ly khiến cậu lập tức hiểu rằng nếu không ngăn lại, thì lát nữa liền sẽ lại trở thành dính sềnh sệch thôi.
Thương Viêm đang định ngăn cản bi kịch như thế xảy ra, cánh tay Diễm Quân Ly liền xiết một cái, đem Thương Viêm gắt gao giam vào trong lòng ngực, không thể nhúc nhích được.
"Chào buổi sáng." Diễm Quân Ly lười biếng mà hôn nhẹ vào trán Thương Viêm, đôi môi mỏng của Diễm Quân Ly lúc này tràn ngập nụ cười khiến người ta lóa mắt, vẻ mặt bây giờ vô cùng mơ màn, lại có một nét hấp dẫn khác biệt.
"Lấy-ra-ngoài." Thương Viêm bị Diễm Quân Ly như thế làm cho ngẩn ngơ, bất quá cậu rất nhanh đã tỉnh táo lại, nhấn rõ từng chữ từng chút một. Tuy bề ngoài BOSS xinh đẹp, nhưng mỹ nhân kế này kia đã vô dụng mất rồi.
"Tại sao chứ? Nó chính là của anh mà." Diễm Quân Ly bắt đầu chơi xấu, chan chứa ý cười mà trêu chọc người yêu mới ra lò này. Diễm Quân Ly thậm chí còn giật giật ở bên trong Thương Viêm, khiến Thương Viêm vội vàng cắn môi dưới đem tiếng rêи ɾỉ nuốt vào.
Thương Viêm đỏ bừng mặt quăng qua một cái tát "Anh động nữa xem!" Vẻ thẹn quá hóa giận vô cùng rõ ràng. Diễm Quân Ly cũng không muốn làm Thương Viêm thật sự tức giận, bộ dạng vô cùng uất ức mà rút ra.
Thương Viêm bị Diễm Quân Ly buông ra, ra vẻ muốn xuống giường mặc quần áo, ngay khi chăn rơi xuống, dấu ấn phủ đầy trên người rốt cuộc bị Thương Viêm phát hiện. Thương Viêm còn chưa kịp chất vấn Diễm Quân Ly liền cảm thấy sau lưng chợt lạnh, Thương Viêm run lên một cái lập tức lấy quần áo ra đem cơ thể mình che lại, cậu lúc này cũng không có muốn lại bị ăn thêm lần nữa đâu.
Khi Thương Viêm cùng Diễm Quân Ly đều mặc xong ra tới bên ngoài không gian, đã là buổi trưa ngày hôm sau, ánh mặt trời sáng rực giống như sự sáng lạn trong lòng Diễm Quân Ly vậy.
Thương Viêm vừa ra khỏi không gian, Hệ thống và Công lược liền đưa đến lời chúc phúc của riêng bọn họ.
Hệ thống: .
Công lược:
Thương Viêm cảm thấy trên đầu xuất hiện một loạt hắc tuyến (_ _|||), may là còn có cái chương trình còn coi được "Chương trình trị liệu khởi động, đã chữa khỏi", tuy cũng không phải đau nhưng cảm giác khó chịu vẫn là rất nặng.
"Sao thế?" Diễm Quân Ly khó hiểu hỏi Thương Viêm đột nhiên bày ra gương mặt tươi cười, cử chỉ vô cùng thân mật mà ôm eo Thương Viêm, vỗ nhẹ lên cái cơ thể hôm qua bị sử dụng quá độ.
"Không có gì, chỉ là trị liệu một chút thôi." Diễm Quân Ly nghe thấy mấy lời Thương Viêm nói, cánh tay xoa bên eo Thương Viêm chợt ngừng lại, quan sát Thương Viêm từ trên xuống một cái, khi nhận ra dấu ấn trên cổ lúc trước để lại đã biến mất, con ngươi không khỏi tối sầm lại, tiếp theo dời tầm mắt về phía bụng dưới của Thương Viêm.
Thương Viêm bởi vì ánh mắt của Diễm Quân Ly mà nổi lên một chút cảm giác nguy hiểm, vội vàng giãy khỏi vòng tay của Diễm Quân Ly, chạy chậm ra mở cửa phòng, lao xuống dưới lầu. Đối với động tác của Thương Viêm Diễm Quân Ly chỉ là cười cười, bộ dạng kích động của Tiểu Viêm thật không tệ, bất quá trị liệu cũng là có được có mất thôi.
Sau khi Thương Viêm phản ứng lại khi bị Diễm Quân Ly đùa giỡn, bước chân xuống lầu chợt khựng lại, sau đó liền tức giận mà chạy xuống dưới lầu.
Bọn họ hôm nay tính toán sẽ đi chung quanh căn cứ W một chút, cậu đi trước cũng chả sao cả. Chỉ là cậu làm sao cũng không ngờ tới vừa xuống dưới lầu liền phát hiện ra Lý Nguyên và Chung Hư Lữ đang đi về hướng bên này.