Chương 47: Dị Năng Của Cô Ấy

Kỳ thật ở đời trước thời điểm cái giao diện này xuất hiện, đáng lẽ cô phải ý thức được sự phi lý của thế giới mà cô đang ở.

Thế giới bình thường sao lại có giao diện không gian như vậy xuất hiện?

Bất quá ở thế giới này cũng tồn tại đủ loại dị năng, so với những dị năng có lực công kích cường đại, hay dị năng phòng ngự, dị năng này của cô vừa mới bắt đầu có vẻ thực thần kỳ nhưng càng về sau càng trở nên vô dụng.

Càng tức hơn là, hiện tại cái ba lô này là chỉ có tính năng chứa đồ, mà cũng chỉ có mười ô vuông đáng thương.........

Nhưng .........

Cũng chỉ là hiện tại mà thôi.

Đời trước mãi cho đến khi cô tỉnh lại từ buồng AI điện tử, mới biết được cái giao diện không gian này có rất nhiều chức năng, chỉ là cô không biết sử dụng như thế nào thôi, thế nên cho đến kết cục cô chỉ mãi sử dụng mười cái ô chứa đồ đáng thương kia.........

Chắc là do cô ngu xuẩn đi!

Trong lòng Lý Ngôn Hề khinh bỉ chính mình nhưng cũng vô cùng chờ mong, ít nhất phương pháp mở rộng không gian ba lô này cô đã biết.

Kiếp trước vì một cái không gian nho nhỏ như vậy, cô không chỉ ở trong đội ngũ bị khó dễ, ngay cả người xem không hiểu rõ cũng mắng cô không ít.

Ví dụ như chuyện chỉ có thể chứa mười kiện vật phẩm, vừa mới bắt đầu cô chỉ biết giúp đồng đội cất vật phẩm tương đối nặng hoặc là vật phẩm khó mang, nhưng khi trong đội ngũ xuất hiện cấp bậc, đồng đội đẳng cấp cao sẽ yêu cầu cô đem vật phẩm của đồng đội cấp thấp lấy ra, bỏ đồ của họ vào, lúc này cô chính là bị kẹp ở giữa, bất luận lựa chọn bên nào đều sẽ đắc tội bên còn lại.

Thậm chí còn có một số khán giả mắng cô chính là "Gậy thọc cứt", đi đến nơi nào đều sẽ có tranh chấp.........

Hiện tại ngẫm lại, đó có lẽ đều là do Lương Mộng Giai an bài.

Lúc này đây, cô nhất định không thể để chuyện như vậy xảy ra.

"Không gian ba lô là thứ gì a?"

Một bên Cố Dao vừa nghe không phải có nguy hiểm, liền lập tức yên tâm, nhưng mà giây tiếp theo, cô đã bị hành động của Lý Ngôn Hề làm cho sợ ngây người.

Một hộp cháo bát bảo kia thế nhưng lại biến mất ở trên tay Lý Ngôn Hề, sau đó lại tự nhiên xuất hiện?!

"Chính là như vậy, tôi cũng không biết vì sao?"

Lý Ngôn Hề một bộ khó hiểu biểu tình, cô nghiêng đầu xem giao diện không gian kia cũng hơi hơi mở ra miệng làm cho bất luận ai nhìn vào cũng sẽ cảm thấy cô là lần đầu tiên nhìn thấy đồ vật thần kỳ như vậy.

【 là không gian hả? Chỉ là sao giống giao diện trò chơi vậy? 】

Khán giả giờ phút này cũng có thể xem được giao diện không gian trước màn hình, chỉ là trong bộ phim lại chỉ có Lý Ngôn Hề có thể xem được, Cố Dao cái gì cũng không thấy.



【 Các ông quên à? Cam Lâm vốn dĩ chính là một công ty game nha, đưa hình thức như vậy vào phim truyền hình cũng là thực mới lạ hen! 】

【 tôi đếm rồi, chỉ có mười ô vuông, là chỉ có thể chứa mười kiện đồ vật sao? 】

【 tôi đoán dị năng này là có yêu cầu điều kiện gì để có thể thăng cấp, bên cạnh còn có nhiều nhãn màu xám như vậy không hiển thị đó 】

【......... 】

Nếu Lý Ngôn Hề có thể nhìn đến bình luận của khán giả lúc này, cô nhất định sẽ trao giải thưởng xuất sắc cho khán giả này.

.

Kiếp trước cũng là sau khi Cô tỉnh dậy mới biết được, không gian này là có thể thăng cấp, mở ra các tính năng khác, điều kiện sao......... đương nhiên là những xác sống bên ngoài kia đó.

"Trời ơi! Ngôn Hề cậu thật thần kỳ, cho tôi xem lại một lần được không?!"

Cố Dao xoa xoa đôi mắt, bảo đảm mình không có hoa mắt.

Lý Ngôn Hề gật gật đầu, sau đó lại đem một hộp giăm bông thu vào không gian, sau khi Cố Dao xác định chỗ kia cái gì cũng không có, cô mới lại đem ra.

"Giống như ma thuật nha" - Lý Ngôn Hề cũng vui mừng nói với Cố Dao.

"Vậy tại sao tôi không có ah?"

Cố Dao thử sờ sờ hộp cháo bát bảo và hộp giăm bông kia, hoàn toàn không có phản ứng.

"Tôi cũng không biết, vừa rồi tôi chỉ cảm thấy hai hộp đồ này quá nặng, liền nghĩ nếu có thể đem nó thu hồi thì tốt quá, kết quả là biến thành như vậy" - Lý Ngôn Hề giải thích nói.

"Vậy thứ gì cũng có thể thu sao? Có thể đem tất cả đồ tụi mình đang cầm đều thu vào hay không?" – Suy nghĩ của Cố Dao bay xa xa, chờ mong nhìn Lý Ngôn Hề.

"......... Chà, hình như không thể, tôi chỉ nhìn thấy có mười ngăn"

Lý Ngôn Hề tiếc nuối nói, cô lại cùng Cố Dao thử một chút, quả nhiên không gian ba lô chỉ có thể bỏ vào mười cái đồ vật, nhưng nếu là vật phẩm giống nhau hoặc tương đồng nhau, thì có thể đặt ở cùng một ô vuông, ví dụ như mười bịch cháo bát bảo hoặc một bịch cháo bát bảo và một lon cháo bát bảo, đều chỉ chiếm dụng một cái ô vuông.

"Vậy cũng không tệ rồi, tương đương với việc cậu có thể dễ dàng cõng trên lưng 10 cái túi, quả thực quá tuyệt vời!"

Cố Dao như cũ cảm thấy đây là một công năng siêu cấp vô địch, này so với những quái vật đột nhiên xuất hiện bên ngoài càng làm cho cô cảm thấy thần kỳ.

Biết rõ tính tình Cố Dao như vậy Lý Ngôn Hề cũng cười, đây cũng là nguyên nhân chính cô vẫn không bao giờ chán ghét Cố Dao, mặc dù lúc trước Cố Dao hiểu lầm cô luôn tùy ý lấy tiền Phục Anh, đối với cô khuyên hoài không sửa nên nói một ít tàn nhẫn, cô cũng chưa bao giờ trách Cố Dao.

Bởi vì đời trước, trước khi cô chết, cũng chỉ có Cố Dao vẫn luôn tin tưởng và ủng hộ cô.

"Chúng tôi ở chung phòng ký túc xá 719, tôi tin tưởng Ngôn Nề, cô ấy tuyệt đối sẽ không đi hại bất cứ ai!"



Những lời này của Cố Dao, cô vẫn luôn nhớ kỹ.

Lúc phim truyền hình kết thúc, khi cô bị mọi người mắng là nữ phụ ác độc, Cố Dao cũng đứng ra thay cô giải thích không ít chuyện, nhưng những lời giải thích đó căn bản sẽ không có người xem, không lâu sau đó cũng đã bị công ty quản lý của Cố Dao xóa mất.

"Đi thôi, có cái này tụi mình đỡ phải chạy lên chạy xuống hai lần"

Vẻ mặt Lý Ngôn Hề thỏa mãn cười nói với Cố Dao.

.........

Khi hai người cuối cùng cũng trở lại phòng 719, Quách Dung Dung đã thức dậy.

"Cô gặp ác mộng, nhớ đến tình huống bên ngoài liền ngủ không được"- Quách Dung Dung đứng ở phía trước cửa sổ nhìn phía dưới càng ngày càng nhiều quái vật, nói.

Hiện tại đã là 7 giờ sáng, giờ này ngày hôm qua, cô ta đã thức dậy ở trong ký túc xá, bận rộn rửa mặt và chuẩn bị bữa sáng, chuẩn bị 8 giờ lên lớp dạy.........

Nhưng mà hôm nay.........

Những điều này quả thực giống như là một cơn ác mộng, cô ta không biết mình vừa tỉnh lại từ một cơn ác mộng ăn thịt người, hay vẫn còn đang nằm mơ.

"Cô Quách, đừng nhìn nữa, bọn em tìm được rồi vài cái nồi, chuẩn bị làm bữa sáng thôi" - Lý Ngôn Hề tâm trạng cực tốt nói.

Rốt cuộc chính mình vừa mới có một dị năng thần kỳ, cũng phải làm bộ vui mừng một chút đúng không?

"Những cái đồ này là ký túc xá cấm dùng mà?"

Quách Dung Dung nhìn mấy cái bếp điện cùng nồi điện dở khóc dở cười nói, ký túc xá đại học Nam Thành nghiêm cấm dùng các loại đồ điện gia dụng.

"Hà hà, trên có quy định dưới có đối sách nha! Hầu như trong ký túc xá nào cũng có nha" - Cố Dao nói.

Thời điểm bất thường như lúc này thì không cần để ý loại việc nhỏ này nha!

Hơn nữa may mắn là hiện tại trường học còn không có cắt nước cúp điện.

Chức năng của nồi cơm điện chỉ là nấu cơm, bất quá hai người cũng tìm được không ít gạo trắng và ngũ cốc, thậm chí còn có một ít nhựa đào tổ yến dưỡng nhan bổ dưỡng cùng với táo đỏ.

Lý Ngôn Hề thuần thục đem mấy thứ kia rửa sạch lại đổ vào trong nồi, cái này có thể nấu một nồi cháo làm bữa sáng, chắc có thể bổ sung thể lực cho mọi người một chút.

"Ngôn Hề có thể nấu cơm sao?"

Ngoài màn hình Lý Dược hơi hơi giật mình, ông nhớ rõ trước kia Ngôn Hề cũng không biết nấu ăn?.