Không phải đang đánh nhau?
"Thật đánh mà?" - Cố Dao giật mình, người hội sinh viên đều rất tuân thủ nội quy kỷ luật, như thế nào sẽ ở thời điểm này tụ tập đánh lộn đâu?
"Cậu nhìn lại đi, tôi cảm thấy có gì đó không thích hợp" - Lý Ngôn Hề cau mày chỉ vào đám người phía dưới nói.
"Ừ ừ!" - Cố Dao lại nhìn xuống, sau một lát cô rốt cuộc nhìn ra chỗ không thích hợp.
Những người đó dựa vào trên người nam sinh cao to đang làm gì?!
Hơn nữa nhờ đèn đường phía dưới, cô còn thấy một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa đang cầm cái thứ gì đó trong tay đưa vào miệng......... Đó là nửa cánh tay người?!
"Ngôn Hề......... Bọn họ đang làm gì?"
Cố Dao kéo kéo ống tay áo, trợn tròn mắt không thể tin được nhìn Lý Ngôn Hề hỏi.
"Tôi cũng không xác định......... Nhưng hình như là bọn họ đang ăn thịt người?"
Lý Ngôn Hề cũng làm bộ khϊếp sợ khi lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, thậm chí còn lùi lại hai bước.
"Ăn......... Ăn thịt người?"
Lý Ngôn Hề trả lời cùng cô nhìn thấy thật khớp, tuy rằng cảnh tượng kia đối cô mà nói quá mức không thể tưởng tượng, nhưng là cô cũng có thể xác định, những người đó quả thật đang ăn thịt người.
Làm sao bây giờ? Cô có nên hét lên không?
Đúng rồi, thét chói tai!
Sân thể dục bên kia truyền đến loáng thoáng tiếng thét chói tai, chẳng lẽ cũng là vì.........
Cố Dao che miệng, sau đó nghiêm túc đem mì gói đặt lên bàn ở giữa ký túc xá, ôm gối hét lên.
"......... "
"Ngôn Hề, bọn họ còn ăn sao?" - Một lát sau, Cố Dao ngồi dậy hỏi.
"Không có, nhưng là......... " - Lý Ngôn Hề chỉ vào phương hướng phía dưới, những kẻ vừa mới gặm người đã giải tán, mà người cao to nằm trên mặt đất lại bò lên.........
"Không, không chết a, tôi còn tưởng rằng hắn đã chết đâu"
Cố Dao lại thả lỏng một chút, quả nhiên bọn họ chỉ là đánh lộn thôi đúng không?
"Anh ta không có cánh tay, cậu xem trên mặt đất" - Lý Ngôn Hề nhắc nhở nói.
Sau khi người cao to bò dậy, tuy rằng hắn lảo đảo đi trên đường, nhưng trên mặt đất cũng để lại một bãi chất lỏng tối màu, đương nhiên còn có nửa cánh tay còn chưa có gặm xong trên mặt đất.
"Cái đó rốt cuộc là gì vậy, sao đáng sợ quá" - Cố Dao lại suy sụp.
Lý Ngôn Hề không hề sốt ruột.
Nước Thánh ngọc có không ít phim điện ảnh về xác sống cùng như phim truyền hình, nhưng khi diễn viên nằm tiến vào buồng AI điện tử, ký ức trước kia cùng kiến thức đều sẽ tạm thời bị xóa, cho nên ở phương diện xác sống này, kiến thức của Cố Dao và những người khác đều là con số 0.
"Tôi cũng không biết đó là cái gì, nhưng là tôi cảm thấy bọn họ rất giống những con quái vật trong phim điện ảnh."
Lý Ngôn Hề trả lời, tạm thời giải thích như vậy trước đi, hiện tại hiểu biết của cô cũng phải giống Cố Dao mới được, bởi vì có nhiều đôi mắt đang nhìn chằm chằm các cô.
"Ngôn Hề Ngôn Hề, cậu mau xem, đó có phải cô Quách hay không?!" - Cố Dao đột nhiên hô.
Bởi vì ánh sáng đèn đường cũng không quá rõ, các cô cũng thấy không rõ người phía dưới, nhưng thân hình đang mang thai của Quách Dung Dung rất dễ dàng nhận ra, cô ta đang cố sức lái một chiếc xe ba bánh, phía sau còn có một người đàn ông mặt đầy máu đuổi theo!
Mà những người hội sinh viên cùng với người cao to vừa rồi đã tản ra, cũng lần lượt vây quanh họ!
"Là cô Quách, bọn họ đang đuổi theo cô Quách!"
Lý Ngôn Hề cảm thấy cơ hội tới, hiện tại cô cần thiết phải cho mình và Cố Dao mau chóng nhận rõ thế giới này, mà Quách Dung Dung phía dưới, chính là cơ hội đó!
"Cố Dao, tôi muốn đi xuống giúp cô Quách, cậu muốn đi cùng không?" - Lý Ngôn Hề làm bộ do dự một chút, nói.