"Tôi không có việc gì, đầu đủ cứng," - Phục Anh nhe răng trợn mắt xoa xoa đầu đáp.
Người trên lầu rơi xuống tử trạng quá mức thê thảm, tiếng hét chói tai liên tiếp không ngừng. Phục Anh nhìn thấy hỗn hợp trắng đỏ trong đầu người đàn ông bị văng ra ngoài, lập tức che miệng lại, một trận nôn khan.
"Lão Chu, anh cũng không có việc gì chứ?"
Vừa rồi Lý Ngôn Hề dưới tình thế khẩn cấp đã đá Chu Phong một cước, cú đá nhìn không có gì, nhưng trong lòng Chu Phong vẫn là hơi khϊếp sợ
Sức chân Sếp Lý có thể đá một người đàn ông to lớn như hắn văng ra hai mét? Sau khi hắn xuất ngũ về vẫn không có bỏ rèn luyện thân thể đâu.
"Tôi không sao, vừa rồi cảm ơn cô." - Chu Phong đáp.
Lý Ngôn Hề lúc này mới yên tâm, quay qua đám người đang xem nhưng không dám nhìn thẳng vào hiện trường hỏi: "Có ai báo cảnh sát không?"
"Có, có, có, bảo vệ vừa gọi qua báo án.." - Có người trong đám đông đáp lại.
Lý Ngôn Hề gật gật đầu, hướng mái nhà nhìn lại, quả nhiên nơi đó là không có một bóng người, chẳng lẽ người này nhảy lầu thật là trùng hợp?
[Lý Ngôn Hề như thế nào phát hiện trước tiên vậy? ]
[Thật đáng sợ, vừa mới thiếu chút nữa một thi bốn mạng...]
[Nếu những người này thực sự chết, tôi e rằng toàn bộ chương trình liền kết thúc]
[Không đâu, trừ phi tất cả diễn diễn viên tham gia bên trong đều chết, bộ phim này mới có thể kết thúc, đừng hỏi tôi làm sao mà biết được ]
[Tôi hoài nghi là có người cố ý, có lẽ là kẻ thù của ai đó trong mấy người này]
[...].
Có người cố ý hay không thì không biết, nhưng Lương Mộng Giai lúc này ước rằng Lý Ngôn Hề sẽ bị đè bẹp chết bên trong, cô ả thậm chí hoài nghi Lý Ngôn Hề bên trong không phải Lý Ngôn Hề trước kia ả biết.
Lý Ngôn Hề trước kia không quan tâm bất cứ thứ gì, đối với kinh tế cùng sự tình công ty Lý Dược cũng không quan tâm, nhưng hiện tại cô ở bên trong có được thành quả tốt như vậy.
Lý Ngôn Hề trước kia trong mắt không chấp nhận được nửa hạt cát, tính cách Tào Lệ cùng Lý Tinh Hải kia rõ ràng đều là loại cô ghét nhất, hơn nữa Lý Ngôn Hề có chút tự cao, làm sao sẽ cùng người như Phục Anh trở thành bạn thân, lại còn có cam tâm tình nguyện đi phía sau Phục Anh nữa?
Điều này thật phi lý.
"Người trẻ tuổi hiện nay thật là thiếu kiên nhẫn, tôi nói chứ tham gia loại phim truyền hình AI này chính là một cái hố, tính cách mỗi người đều có khuyết điểm, huống hồ cô ấy đi theo hình thức siêu khó khăn, sớm muộn gì sẽ lộ ra dấu vết thôi" - Vương Vệ Lâm thấy Lương Mộng Giai sốt ruột, vì thế an ủi nói.
Cốt truyện bên trong không phải do bọn họ thúc đẩy, lo lắng cũng vô ích.
"Ừm, anh nói đúng, đây mới chỉ là bắt đầu." - Lương Mộng Giai buộc mình phải bình tĩnh trở lại.
Lúc này, Lý Ngôn Hề đã đến bệnh viện cùng với Phục Anh ép Phục Anh phải đi kiểm tra.
"Ngôn Hề, tôi thực sự không có việc gì. Khi còn nhỏ tôi ngủ thường xuyên lọt giường đυ.ng tới đầu, mỗi lần đều không có việc gì" - Phục Anh có chút cạn lời, nhìn một đống đơn mà bác sĩ đưa ra. Cái gì chụp CT hay cộng hưởng từ MRI nghe tới là phiền muốn chết.
"Không được, lần này cậu ngã đυ.ng sau đầu, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất" *
Lý Ngôn Hề không có dự định lùi bước, từ lâu cô đã phát hiện luôn có vô số nguy hiểm xung quanh Phục Anh.
Kể từ khi bị bắt cóc, Phục Anh đã gặp phải hàng loạt sự cố nguy hiểm đến tính mạng như tai nạn xe hơi, ngộ độc thực phẩm, thang máy hỏng hóc,... Lần này, còn gặp phải sự kiện.
Cô hoài nghi hình thức đơn giản của Phục Anh có phải có điểm không thích hợp hay không, nhưng may mắn Phục Anh vận khí đủ tốt, mới làm cô tin Phục Anh không phải diễn viên đi theo hình thức tử vong.
Quả thực kết quả kiểm tra có chút vấn đề, nữ bác sĩ kia nói may mắn Phục Anh phát hiện sớm.
"Có một cục máu nhỏ trong đầu của em. Nó có vẻ không phải là vấn đề lớn, nhưng nếu không uống thuốc để đánh tan máu, rất có khả năng trở thành một vấn đề lớn nguy hiểm đến tính mạng sau này" - Nữ bác sĩ mang mắt kính nói.
"Không phải đâu...Cái này cũng có thể xảy ra sao?".