Chương 26

Đây là lần đầu tiên Lâm Lộc Khê đến đây, nguyên chủ cũng chưa từng đến, cậu nhìn đâu cũng thấy mới mẻ, bèn gọi thêm vài món được gợi ý trong thực đơn.

Món ăn được dọn lên rất nhanh.

Việt Tinh Hà nâng ly, nhìn vào đôi mắt màu xám nhạt của Lâm Lộc Khê: “Chúc mừng cậu đã thắng trận đấu.”

Hai người còn lại cũng lần lượt chúc mừng.

Sau đó, họ bắt đầu thưởng thức bữa ăn thịnh soạn.

Ẩm thực ở thế giới này còn phong phú hơn cả thế giới trước đây của Lâm Lộc Khê. Vừa cắn miếng đầu tiên, cậu đã không khỏi trợn tròn mắt.

Ngon quá, ngon quá đi mất!

Đã lâu rồi cậu không được ăn uống thoải mái như vậy.

Món ăn ngon như vậy khiến cho Lâm Lộc Khê ước gì mình có thêm một cái miệng nữa.

Cậu ăn uống quá nhanh, suýt chút nữa đã bị nghẹn.

Việt Tinh Hà rót cho cậu một ly nước, vừa vỗ nhẹ vào lưng: “Cậu ăn chậm một chút, sao lại giống như lâu rồi không được ăn cơm vậy.”

Tim Lâm Lộc Khê như lỗi mất một nhịp: “Không phải, chỉ là món ăn quá ngon.”

Việt Tinh Hà dùng đũa chung gắp cho cậu một món ở xa, gỡ bỏ xương: “Vậy thì ăn chậm một chút, lần sau cậu thắng, chúng ta lại đến đây.”

Sau đó, Lâm Lộc Khê ăn uống chậm lại.

Lúc họ đến đây đã hơn sáu giờ, sau khi ăn xong cũng đã bảy giờ rưỡi.

“Ting!”

Thiết bị liên lạc của Lâm Lộc Khê vang lên.

Z đã gửi vị trí cụ thể đến.

Lúc này, cả nhóm bốn người vừa xuống lầu, ra khỏi tòa nhà.

Lâm Lộc Khê tìm cớ: “Mọi người về trước đi, tôi muốn đi dạo quanh đây một chút, mua ít đồ.”

Việt Tinh Hà cụp mắt nhìn cậu: “Gần đây khá náo nhiệt, có thể hơi lộn xộn, hay là để tôi đi cùng cậu?”

Lâm Lộc Khê đâu phải thực sự muốn đi mua sắm, nếu để Việt Tinh Hà nhìn thấy cậu quen biết Z, vậy thì tiêu đời.

Cậu vội vàng xua tay, nói đại một lý do rồi nhanh chóng rời đi.

Nhìn theo bóng lưng vội vã rời đi của cậu, ánh mắt Việt Tinh Hà tối sầm lại.

Sự nghi ngờ vừa rồi lại bị lật đổ.

Vội vàng như vậy, lại còn không cho anh đi cùng, chẳng lẽ là muốn lẻn đi gặp ai sao?

Việt Tinh Hà mím môi, đáy mắt phủ một tầng băng giá.

Lâm Lộc Khê hoàn toàn không biết rằng điều cậu không muốn nhất sắp xảy ra.

Sau khi khuất khỏi tầm mắt của họ, Lâm Lộc Khê lập tức trốn vào một góc, đợi họ rời đi, cậu lập tức quay trở lại tòa nhà vừa rồi và đi thang máy lên lầu.

Lần này cậu nhớ rõ nhìn chằm chằm vào cửa thang máy, không dám nhìn ra ngoài, vì vậy không còn cảm thấy sợ độ cao nữa.

Bên này, Việt Tinh Hà ba người vừa đi về hướng Đại học Liên minh được vài bước thì gặp Triệu Phàm Không cùng nhóm bạn của hắn ta.

Triệu Phàm Không liếc nhìn Lâm Nhạc Âm, người vừa rồi còn ủ rũ, bỗng chốc như được tiếp thêm sinh lực, hắn ta quay sang mời Việt Tinh Hà: “Mấy người còn việc gì sao? Nếu không thì đi uống vài ly nhé?”

Tần Hạo nhìn Việt Tinh Hà, người có vẻ ngoài ôn hòa nhưng không chút biểu cảm, đoán chừng tâm trạng anh không tốt lắm, định lên tiếng từ chối.

Crease lại có vẻ hào hứng: “Đội trưởng, đi thôi, chúng ta đã lâu rồi không được thư giãn mà. Nếu anh không yên tâm về Lâm Lộc Khê, em có thể nhắn tin bảo cậu ấy đến Lam Mộng tìm chúng ta.”

Việt Tinh Hà vốn dĩ muốn từ chối, nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, trên mặt lộ vẻ khó xử, sau đó đồng ý.

Crease lập tức phấn khích nhắn tin cho Lâm Lộc Khê, cả nhóm vui vẻ đi về phía Lam Mộng.

Bên này, sau khi đến Lam Mộng, Lâm Lộc Khê còn chưa tìm thấy phòng riêng mà Z chỉ định thì nhận được tin nhắn của gã bán thuốc, hai tin nhắn đến gần như cùng lúc.

Lâm Lộc Khê mải chú ý đến tin nhắn của gã bán thuốc, tiện tay vuốt một cái, tin nhắn của Crease liền biến mất.

Lam Mộng tương đương với các câu lạc bộ giải trí cao cấp trước đây, chỉ là nơi này được trang hoàng lộng lẫy, mang hơi hướng công nghệ cao hơn và cũng náo nhiệt hơn.

Ở cửa có một cỗ máy, trên đó có dòng chữ: “Những người dưới mười tám tuổi và những chủng tộc vị thành niên khác không được vào.”

Lâm Lộc Khê dùng thiết bị liên lạc cá nhân quét qua, cánh cửa cơ khí vừa rồi còn đóng chặt liền “Cạch” một tiếng mở ra.

Bên trong cánh cửa là một sàn nhảy sôi động, âm nhạc sôi động vang vọng khắp nơi, dưới ánh đèn mờ ảo, ngoài con người ra, còn có các chủng tộc khác đang uốn éo cơ thể, nhảy múa cuồng nhiệt.

Ngoài ra, ở giữa sàn nhảy còn có một số sân khấu hình tròn, những nam thanh nữ tú với thân hình nóng bỏng, ăn mặc táo bạo đang uốn éo trên đó, khoe ra những đường cong cơ thể hoàn hảo, kết hợp với âm nhạc, nhảy những điệu nhảy bốc lửa, khiến cho phản ứng của những người phía dưới càng thêm cuồng nhiệt.