“Đem thi thể Trần Sâm đưa cho em!” Diệp Thần đứng ở trước cửa Tây, đi qua liếc mắt nhìn Diệp Cẩn, sau đó tập trung nhìn vào cột đá cao nhất ở đây.
Diệp Cẩn vung tay lên, đem thi thể Trần Sâm bị hắc vụ quấn quanh lộ ra, Diệp Thần dùng tinh thần lực đón được thi thể Trần Sâm, trực tiếp đưa thi thể lên cột đá, mùi máu tươi nồng đậm nháy mắt tràn ngập cả không gian.
Làm cho đám tang thi đang ẩn núp ở nơi bí mật gần đó rục rịch, tiếng gầm gừ liên tiếp, liều lĩnh từ chỗ tối đi ra, nhe răng nhếch miệng công kích vào đám Diệp Thần.
“Cậu muốn làm gì?” Đường Bưu nghi hoặc nhìn về phía Diệp Thần, không rõ lắm mục đích của cậu là gì? Nhìn tang thi không ngừng xuất hiện, tay bất giác căng thẳng, đem Hạ Lưu ôm càng chặt.
A Cửu che dấu thân mình đứng sau lưng Đường Bưu, thân hình to lớn nhưng phần chân trái bị thương nên dáng đứng không được tự nhiên, lực lượng toàn thân dồn vào chân phải, làm cho hắn cảm thấy không thích ứng lắm, tay đặt ở trên hông, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thần mang theo trống rỗng, làm cho người ta không thể hiểu rõ được hắn đang nghĩ gì.
“Gậy ông đập lưng ông.” Diệp Thần thản nhiên nói.
Từ trong truyện đã đọc một thời gian, không có phân tích tính cách của Hứa Kham, có lẽ hắn đối với địch nhân tàn nhẫn không chút lưu tình, nhưng đối với người một nhà hắn luôn hào phóng. Trần Sâm là người của hắn, hắn không có khả năng thờ ơ, Hứa Kham ở huyện An Bình bày ra thế cục như thế này, lấy sự cẩn thận của hắn, Hứa Kham nhất định ở ngay tại huyện An Bình.
“Gậy ông đập lưng ông?” Đường Bưu không hiểu ra sao.
Hiển nhiên, những người khác lúc này cũng không rõ ràng lắm. Bất quá, Diệp Thần không lên tiếng giải thích nghi hoặc cho mọi người, tang thi tụ tập ở huyện An Bình ngày càng nhiều, dị thú cùng tang thi phân biệt rất rõ, tang thi ở trong, dị thú ở ngoài, loại tình huống này trước đó bọn họ chưa từng thấy qua.
“Mấy thứ này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Klose liếʍ đôi môi khô khốc của mình, nhìn tang thi và dị thú cử chỉ quái lạ, loại này rõ ràng là chế độ cấp bậc, đã vượt qua khỏi bản năng của tang thi và dị thú. Chuyện này đối với nhân loại mà nói cũng không phải chuyện gì tốt.
Diệp Cẩn nghiêm túc nhìn tang thi và dị thú một vòng, cặp mắt đỏ hiện lên chút khác thường, “Gần đây có chủng loại biến dị cao cấp không nghĩ đến Địa Ngục liên thủ cùng Hoàng Thạch, trong Diêm Hồ đang ẩn dấu thứ gì, đáng giá để Địa Ngục không tiếc lộ ra mối quan hệ giữa họ và Hoàng Thạch.”
“Hoàng Thạch?” Diệp Thần lần đầu tiên nghe về cái tên này, không khỏi có chút tò mò.
“Thủ trưởng của liên minh chủng loại biến dị, đầu lĩnh của chốn đào nguyên.” Diệp Cẩn cũng không giấu diếm, nói: “Liên minh giấu rất nhiều chuyện không muốn người khác biết, trước kia thực lực của em quá kém, anh không muốn để em tham gia quá nhiều, hiện giờ xem ra, có một số việc không cần phải giấu nữa.”
Ánh mắt Diệp Thần chợt lóe lên, Hoàng Thạch, liên minh chủng loại biến dị, chốn đào nguyên…đây là những chữ cuối cùng cậu đọc được trước khi xuyên qua, bất quá lúc ấy tác giả chỉ nói vài câu thô sơ giản lược, cậu nhớ rõ là Hứa Kham và Tư Tu Ngạn đã lựa chọn liên thủ, hai nhà Trương Tống ở Giang Nam rơi đài, Hứa Kham trở thành người có quyền nhất ở Giang Nam, chính thức tham gia quân đội liên minh, mà trước chuyện này, hắn đã đi một chuyến đến chốn đào nguyên để gặp một người.
Bất quá trong truyện không nhắc đến cụ thể là chuyện gì.
“Trong liên minh đều không phải chỉ có một quân đội, trong bóng đêm còn ẩn núp vài thế lực cường hãn khác, trong đó chính là căn cứ tiếp viện, liên minh chủng loại biến dị, tổ chức Địa Ngục…trừ những cái đó ra còn có không ít thế lực phân tán, trong đó lấy liên minh quân đội, căn cứ tiếp viện, liên minh chủng loại biến dị, tổ chức Địa Ngục này làm tứ đại thế lực cường đại nhất. Liên minh quân đội là lực lượng liên hợp, tương đối phân tán, nhưng may mắn là bọn họ nắm trong tay vũ khí sinh hóa. Căn cứ tiếp viện là lực lượng cường hãn nhất, cũng không tham gia vào liên minh. Liên minh chủng loại biến dị cùng tổ chức Địa Ngục là thần bí nhất, đối với tài liệu về tin tức của liên minh chủng loại biến dị, liên minh chỉ biết cứ điểm của bọn họ tên là chốn đào nguyên, thủ trưởng là Hoàng Thạch, ngoài ra không biết gì nữa. Mà tổ chức Địa Ngục ngoài trừ chuyện liên quan đến thực nghiệm trên cơ thể sống năm đó, liên minh hoàn toàn không biết gì nữa…” Diệp Cẩn ngữ khí bình tĩnh, bốn thế lực này, liên minh chủng loại biến dị nhìn như không có động tĩnh, nhưng liên minh không ai dám bỏ lơ bọn họ.
Liên minh của toàn bộ những chủng loại biến dị cao cấp, nghĩ lại cũng thấy đáng sợ.
Ai cũng không biết, giây tiếp theo họ có thể há mồm cắn đứt cổ mình hay không?
“Ý của anh là liên minh chủng loại biến dị kết minh cùng tổ chức Địa Ngục?” Diệp Thần nhíu mày nói.
Diệp Cẩn gật đầu, nhìn về phía tang thi và dị thú đang gào thét, nói: “Chủng loại biến dị cao cấp có thể sử dụng tang thi và dị thú cấp thấp, đây là năng lực do cấp bậc của bọn họ. Không lâu trước kia, anh ở trung bộ khu hoang dã đã gặp được một chủng loại biến dị cao cấp, rất mạnh! Nếu không phải hắn không có sát tâm, chúng ta rất khó an ổn tới huyện An Bình.”
Nhắc đến chuyện này, Diệp Cẩn chợt cảm thấy hiểu rõ.
Lúc trước, quân đội liên minh liên hợp cùng thế lực mấy nơi đuổi đi liên minh chủng loại biến dị, vì lo lắng sau khi bọn họ trở nên lớn mạnh sẽ uy hϊếp đến sự phát triển của liên minh. Cũng có đại đa số người của liên minh đều nói, chủng loại biến dị vô cùng mạnh mẽ, virus T cho họ sinh mệnh hoàn toàn mới, ngoại trừ khát vọng đối với máu thịt, vô luận là gen hay là suy nghĩ, đều gần như hoàn mỹ.
Là do chủng loại biến dị xuất hiện, mới đưa đến chuyện tiến hành thực nghiệm trên cơ thể sống.
Sự tiến hóa của chủng loại biến dị không thể nắm bắt, Đường Ngân muốn tìm ra quy luật tiến hóa của bọn họ, một khi thành công, điều này có nghĩa là người thường của liên minh sau khi khi tiêm vào virus T, có thể tiến hóa gần như hoàn mỹ, trở thành tân nhân loại chân chính.
“Chắc thế, nhưng liên minh không có khả năng dừng tay như vậy! Trong liên minh, liên minh chủng loại biến dị là tồn tại tà ác nhất, nên bị phán hình phạt treo cổ, hoàn toàn loạn bỏ!” Diệp Cẩn lạnh lùng nói.
“Lão đại, bên kia có người đến.” Bác Tạp lên tiếng, chỉ về một phương hướng.
Theo tiếng nhìn qua, nhìn thấy hơn mười người có khuôn mặt xa lạ, Diệp Thần không lên tiếng, người đời trước tiếp xúc giới hạn trong khu Bố Cát, những người này quá mức xa lạ, hẳn là người nơi khác.
“Liễu gia Bắc Bình, Liễu Dịch Kỳ, mấy người là?” Một nam nhân cầm đầu ước chừng 24, 25 đi ra, mặt chữ quốc, mày rậm mắt to, làm cho người ta cảm giác đây là một người ngay thẳng. Nhưng nhìn vào đôi mắt kia, chỉ có hàn ý, người này không đơn giản!
“Căn cứ tiếp viện, Dung Tuyên.” Diệp Cẩn gật đầu với Liễu Dịch Kỳ, xem như là giới thiệu, người của Liễu gia trong liên minh quân đội, Liễu Dịch Kỳ, người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Liễu gia, rất được Liễu Như Phong coi trọng. Nghe nói thái độ làm người hào phóng ngay thẳng, hiện này vừa gặp, ngược lại chỉ thấy giả dối.
“Tang thi và dị thú này là có chuyện gì?” Liễu Dịch Kỳ từ trên cao nhìn xuống nói, hồn nhiên không có cảm giác mình chỉ là người đến sau, hung hăng nhìn đám người Diệp Cẩn chất vấn, ánh mắt đảo qua thi thể Trần Sâm đang treo trên cột đá, lạnh lùng nói: “Người nọ là có chuyện gì?”
Thấy vẻ mặt này của Liễu Dịch Kỳ, nhất thời mọi người cảm thấy thật là vi diệu, nguyên bản còn muốn tìm hiểu xem cháu của thể thuật giả cấp chín Liễu Như Phong, Liễu Dịch Kỳ là người như thế nào, vừa mở miệng, liền khiến cho mọi người tụt hứng!
“Chúng tôi cũng không phải tang thi và dị thú, làm sao biết ở đây xảy ra chuyện gì? Về phần người kia, một tên phản bội…” Diệp Thần lãnh đạm trả lời, cũng không cho Liễu Dịch Kỳ sắc mặt dễ xem.
“Trần Sâm?” Một âm thanh kinh ngạc vang lên đánh gãy lời nói của Diệp Thần, Hứa Kham nháy mắt từ trong đội ngũ của Liễu Dịch Kỳ chạy ra, thân mình chợt lóe, trực tiếp đi đến cột đá ôm lấy thi thể Trần Sâm xuống, hai mắt đỏ lên nhìn chăm chú vào Diệp Thần, “Diệp Thần, ai gϊếŧ Trần Sâm?”
Diệp Thần mỉa mai nhìn về phía Hứa Kham, âm thanh lạnh lùng nói: “Chết thì chết, Tống Tiểu Ngọc đang ở đâu?” Diệp Thần rút ra trường kiếm, nhìn thẳng Hứa Kham, cậu cùng Hứa Kham trở mặt là chuyện sớm hay muộn thôi.
“Là cậu gϊếŧ Trần Sâm.” Hứa Kham mắt lạnh nhìn Diệp Thần, thời gian ngắn ngủi không đến hai tháng, thiếu niên ngày xưa bị hắn đùa giỡn, lại lấy tư thế một người đàn ông dần trở nên mạnh mẽ, hắn thực hận lúc ấy vì sao không dùng một đao gϊếŧ cậu cho rồi, cho nên kế hoạch của tổ chức mới bị cậu đảo loạn, “Hôm nay, mày nhất định sẽ chết tại đây, đền mạng cho hắn!”
Nói xong, ngửa đầu rống to.
Tiếng nói vừa dứt, nhất thời kiến trúc bốn phía bị tàn phá, xuất hiện mấy chục con trí thi, hình thù kỳ quái, khuôn mặt đáng sợ làm người ta rợn tóc gáy.
“Đây là thứ gì?” Bác Tạp kinh ngạc nói.
Đường Bưu ôm chặt Hạ Lưu trong lòng, giải thích: “Trí thi, lúc trước đã gặp qua trong Quốc An Cửu Cục, rất mạnh!” Lần trước chỉ có mấy con đã đem một trăm người bọn vây chết trong Quốc An Cửu Cục, lần này mấy chục con, chỉ sợ lần này lành ít dữ nhiều!
“Hứa Kham, cậu có ý gì?” Liễu Dịch Kỳ kinh ngạc nhìn về phía Hứa Kham, hắn như thế nào cũng không đoán được sự tình sao lại trở thành thế này, làm hắn trở tay không kịp. Thân là người của quân đội liên minh, Liễu Dịch Kỳ tự nhiên so với người bình thường biết nhiều hơn, cho dù Đường Bưu không giải thích, hắn cũng biết rõ thứ đang vây quanh gọi là gì.
“Như anh nhìn thấy, bất quá tôi hi vọng anh không cần nhúng tay vào chuyện này, bằng không tôi sẽ rất khó xử.” Hứa Kham nói thẳng, đưa thi thể Trần Sâm cho một con trí thi, khuôn mặt lạnh như băng hoàn toàn thể hiện rõ bốn chữ trở mặt vô tình cùng ý nghĩa của nó!
Nhìn thấy Liễu Dịch Kỳ muốn lùi bước, Diệp Thần trào phúng nói: “Chẳng lẽ quân đội liên minh tính cấu kết cùng người của Địa Ngục làm việc xấu? Chuyện này nếu truyền ra ngoài, cho dù là Liễu gia cũng không gánh nổi!”
Bước chân của Liễu Dịch Kỳ khựng lại, lời của Diệp Thần không phải giả, nếu truyền ra, đối với danh dự của Liễu gia là một đả kích lớn, cho dù hắn là người nối nghiệp mà Liễu Như Phong coi trọng nhất cũng gánh không nổi!
Thấy Liễu Dịch Kỳ chần chờ, ánh mắt Hứa Kham hiện lên một tia khinh thường, lạnh lùng nói: “Chỉ cần bọn chúng đều chết ở huyện An Bình, ai biết nơi này xảy ra chuyện gì? Liễu Dịch Kỳ anh đang lo cái gì, đừng quên trước đó anh đã làm gì?” Nếu không phải không lợi dụng được Tư Tu Ngạn, hắn cũng không cần hợp tác cùng phế vật này, cái gì mà tứ công tử liên minh? Nếu không có Liễu gia ở trên đầu, tên Liễu Dịch Kỳ làm gì cũng lo trước lo sau, sợ phiền phức này khi nào mới làm được đại sự?
Hứa Kham vừa nói, Liễu Dịch Kỳ liền nuốt nước miếng, nhớ lại cách đây không lâu Hứa Kham nằm dưới thân mình, tư thế câu hồn khiến người mơ màng! Nhận được sự hứa hẹn của Hứa Kham, chỉ cần hắn giúp Hứa Kham tiến vào quân đội liên minh, Hứa Kham liền trợ giúp hắn ngồi lên vị trí cầm quyền Liễu gia, cuộc mua bán náy như thế nào cũng thấy lời.
“Cậu xác định chắc chắn?” Liễu Dịch Kỳ hỏi ngược lại.
Hứa Kham hờ hững liếc hắn, bình tĩnh nói: “Tự nhiên, thực lực của trí thi không phải anh chưa thấy qua, vấn đề này tôi không cần…trả lời.”
“Được, chuyện này tôi không xen vào.” Nói xong, mang theo đoàn người lui ra ngoài năm mươi mét.
Thấy hành động này của Liễu Dịch Kỳ, đám người Bác Tạp tức giận không nhỏ, đây là cái thứ gọi tứ công tử liên minh, Liễu gia trong quân đội cầm quyền một phương, nếu thấy chuyện gì cũng thỏa hiệp, liên minh chắc chắn diệt vong. Nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn Liễu Dịch Kỳ hoàn toàn không còn sự kính sợ, ngược lại thêm vài tia khinh thường cùng trào phúng, người như thế làm gì có tư cách hưởng thụ quyền lợi của liên minh.