Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạt Thế Làm Ruộng, Thiên Tai Là Kẻ Thù Lớn Nhất

Chương 60: Điểm này chính là nỗi lo của chúng tôi

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Điểm này chính là nỗi lo của chúng tôi." Trương lão gật đầu, rất khen ngợi sự nhạy bén của Tần Sanh: "Thực ra so với nơi đây, phía Nam môi trường thay đổi còn nghiêm trọng hơn. Vùng đó vốn khí hậu ẩm nóng, hệ sinh thái phong phú, giờ nghe nói nhiều nơi đã biến thành rừng nhiệt đới! Một số thực vật có thể ăn được trước đây cũng đã thay đổi, nhiều loại đã khác vị, mọc ra gai nhọn nguy hiểm, thậm chí một số thẳng thừng sinh ra chất độc. Điều đáng lo ngại nhất là, sự biến đổi này dường như mới chỉ bắt đầu, về sau sẽ ra sao thì còn khó nói!"

Câu chuyện khiến mọi người im lặng suy ngẫm.

"Cũng không cần bi quan quá, suy nghĩ theo hướng tích cực, biết đâu có những loại thực vật trước đây không ăn được lại trở thành có thể ăn được chăng?" Tiêu Ngô đột nhiên nói: "Để truyền bá hạt giống tiếp tục sinh sản, thực vật cần có cách riêng khiến trái cây, hạt giống của mình được mang đi, rơi xuống đất nảy mầm. Trong đó có loài như bồ công anh dựa vào gió, cũng có loài như ké đầu ngựa dính vào người hay động vật, nhưng phần lớn sẽ tạo ra trái ngọt ngào hấp dẫn động vật ăn rồi thải ra. Tôi nghĩ sự biến dị hẳn là song trọng, chứ không hoàn toàn theo hướng tiêu cực."

Trương lão gật đầu mạnh mẽ, khen ngợi hết lời: "Ý tưởng của anh rất đúng đắn! Dù thế nào đi nữa, chúng ta vẫn phải giữ niềm tin tích cực, tin rằng chỉ cần chúng ta cố gắng, nhất định sẽ có kết quả tốt!"

Tần Sanh thầm đồng tình, hoàn cảnh ngày càng khó khăn như thế, nếu không có chút niềm tin kiên định, thì thực sự khó tìm được lối thoát.

"Tới đây ăn trưa luôn nhé!" Bà lão nhiệt tình đón tiếp Trương lão: "Tôi đã hầm thịt thỏ rồi, lại hầm cả gà rừng với nấm, hai người cứ tự nhiên dùng bữa!"

Tiêu Ngô và Tần Sanh mỗi ngày lên núi không chỉ hái nấm, có hoa hồng đằng ở đó, có bắt lấy rất nhiều loại động vật nhỏ gặp được trên đường. Trong số đó, nhiều nhất là gà rừng và thỏ hoang. Mấy ngày qua, ngoài phơi nấm, bà cụ còn thu gom những con vật hoang đó, nấu các món ăn ngon. Có Trịnh Thanh Thanh ở đó, không thích hợp đem nhiều thịt như vậy ra, nên chỉ có thể nấu lén lút vào buổi tối, vì thế càng không ưa Trịnh Thanh Thanh.

Trương lão cũng không khách khí, ông vừa lúc còn cần hai vợ chồng này hỗ trợ một số việc.

Thực ra bà Trương lão có chút ngượng ngùng, làm nghiên cứu học thuật nên bà ấy không quá rành cách đối nhân xử thế. Thời kỳ tận thế, nhà nào chẳng coi lương thực như tròng mắt, giờ tùy tiện ăn ngay tại nhà người khác, liệu có phải không?

Tần Sanh nhìn ra bà Trương lão bối rối, cười rồi kéo ra ngoài nói chuyện: "Chúng cháu rất vui khi Trương lão nguyện ở lại đây, huống hồ trong một hai năm tới lương thực sẽ không thành vấn đề lớn. Cháu chưa hỏi xưng hô thế nào với cụ nhà mình đây?" Không lẽ cứ gọi là Trương lão thái thái hoài.

"Tôi họ Chu, nếu được thì gọi tôi là Chu đại nương nhé!" Chu đại nương gương mặt hiền từ, cười càng thêm dễ mến: "Chồng tôi suốt đời làm nghiên cứu, chuyện tình cảm đời người gì cũng không rành lắm, hai người đừng cười nhé!"

"Đâu có gì đáng cười, thật đấy, Trương lão và Chu đại nương mỗi ngày tới chỗ chúng tôi cũng không sao cả!" Tần Sanh nói thật lòng, đằng nào cũng không chỉ vì Trương lão là nhân tài hiếm có, mà ngay cả thái độ đối nhân xử thế cũng đã tốt hơn Trịnh Thanh Thanh rất nhiều rồi.

Bữa trưa gồm khoai tây hầm với thịt thỏ rừng, nấm hầm gà rừng, đồng thời có khoai tây chiên chua cay, đậu que xào thịt bằm, và canh mướp đắng. Những món ăn đơn giản nhưng khá đầy đủ của người nông dân, vài món đã có thể dọn một bàn đầy ắp.

Đây là những món ăn mà Tần Sanh chưa hề đυ.ng tay vào, bởi trước đây nhà bếp trong nhà là lãnh địa của Tiêu Ngô, và anh ấy nghiêm cấm Tần Sanh đi vào. Tuy không có phải sát thủ nhà bếp khoa trương đến thế, nhưng là trên cơ bản có thiên phú làm được món ăn có thể làm người ngộ độc thức ăn.

-----

Cây ké đầu ngựa mọc hoang ở khắp nơi, thường thấy ở các bãi đất hoang, bờ ruộng. Đó là một loài cây nhỏ, cao độ 1-2m, thân màu lục có khía rãnh, đôi khi có chấm màu nâu tía. Lá mọc so le, phiến lá có hình gần tam giác, chia thành 3-5 thùy, có lông ngắn cứng, mép khía răng cưa. Quả hình thoi, có gai móc.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
« Chương TrướcChương Tiếp »