Tang thi biến dị cấp ba có tốc độ cực nhanh, chỉ một phút ngắn ngủn liền xuất hiện trong phạm vi tầm mắt của mọi người. Nó phi thường giảo hoạt, hành động di chuyển sắc bén ở bên trong một đám tang thi cấp một trì độn. Bóng đen chợt lóe qua trong đàn tang thi rậm rạp, ngay cả muốn tìm được cũng rất khó, càng đừng nói tới nhắm bắn.
Ba dị năng giả cấp một mà Dương Khởi tìm tới ngày thường đều là những kẻ lành nghề giỏi vây săn, thế nhưng bọn họ chưa bao giờ chân chính trải qua khổ chiến bị tang thi tầng tầng vây quanh. Nhìn thấy tang thi ở phía trước không ngừng tiến lên như thủy triều, ba người da đầu đều run lên, tâm sinh khϊếp ý.
Sinh tử giao phong trong một khắc, một chút sai lầm cũng có thể dẫn tới thua trắng.
Ba người tay run run, tranh thủ lúc thời gian trống để đổi băng đạn. Tang thi triều vốn bị kiềm chế ở ngoài 30 thước hiện tại đã dâng lên thêm mười mấy mét.
Ngô Diệp cơ hồ theo bản năng nhấn xuống cò súng, súng liên thanh phun ra một ngọn lửa thật dài, tang thi đang chạy như bay tới lập tức ngã xuống đất. Ba người hoảng sợ nhìn Ngô Diệp mỗi lần bắn ra một viên đạn đều chuẩn xác trúng vào đại não của tang thi. Trời ạ, cậu cư nhiên dùng súng liên thanh hiệu quả chẳng khác nào súng ngắm, điều này thật không khoa học!
Vũ khí chiến tranh.
Trong đầu ba người không khỏi hiện lên xưng hô đáng sợ này. Cuộc chiến sinh tử sắp tới, ba người không có tâm tư để suy nghĩ nhiều thêm, chỉ là trong lòng bỗng nhiên tăng thêm vài phần sức mạnh. Kĩ thuật bắn súng khôi phục lại trình độ đỉnh cao, Ngô Diệp cùng Dương Lệ Na dưới sự trợ giúp, một lần nữa đem bầy tang thi kiềm lại.
Một ít thời gian sau, tang thi kiểu mới đã tới được ngoài trăm mét.
“Tiễn Hâm, chú ý thêm dị năng! 3, 2, 1…” Tần Vô Hoa đếm ngược tới 1, viên đạn màu vàng của súng bắn tỉa lao ra khỏi nòng súng. Nếu như có thể có pha quay chậm đặc biệt như trong phim điện ảnh, mọi người nhất định sẽ thấy được vài vòng điện quang bao quanh vỏ đạn màu vàng đồng. Vòng sáng chạy khắp trên vỏ đạn, trong nháy mắt va chạm phát ra một thanh âm két két nhỏ tới mức khó có thể nghe được.
Tang thi biến dị vô cùng giảo hoạt tựa hồ ngửi được hương vị nguy hiểm, nó bỗng nhiên cúi thấp xuống giấu thân thể tại phía sau đám tang thi. Nếu nó có được tư duy giống như con người, thời khắc này chắc hẳn đã có thể thông minh tránh được một kiếp.
Ba người vẫn yên lặng chú ý tới tang thi kiểu mới trong lòng hơi hơi có chút thất vọng.
Nhưng mà, ngay sau đó, một màn không thể tưởng tượng được đã xảy ra.
Đạn ngắm bắn cư nhiên quẹo vào, quan trọng nhất là nó còn gia tăng tốc độ!
Tê liệt, quả thực so với tang thi còn khiến cho người ta phát điên hơn.
Tang thi biến dị cấp ba bị quán tính làm cho ngã thật mạnh xuống đất, cho dù nó mình đồng da sắt thì vẫn bị đạn bắn tỉa cực nhanh bám riết không tha bắn thủng chỗ huyệt thái dương yếu ớt. Đạn ngắm bắn còn mang theo luồng điện mạnh mẽ, trực tiếp thiêu hủy tất cả thần kinh não bộ của nó. Tang thi biến dị cấp ba toàn thân kịch liệt run rẩy, sau hơn 10 giây liền chết, không thể sống lại được nữa.
Thế nhưng, ngay sau đó, một chuyện khiến cho người ta càng thêm khó hiểu đã xuất hiện.
Một bộ phận tang thi đang điên cuồng tấn công cư nhiên lại ngừng lại, xoay người chạy tới phía tang thi cấp ba đã tử vong. Chỉ vì tranh đoạt tang thi cấp ba đã chết đi kia, cả đàn tang thi thậm chí đã xảy ra hỗn chiến.
Đây là tình huống gì?
Sự việc khác thường nhất định có vấn đề, Tần Vô Hoa ra lệnh một tiếng, Dương Khởi cùng Dương Lệ Na đồng thời cùng rút dị năng về. Kỉ Vân đạp lên chân ga, đem xe bán tải đâm tới trong bầy tang thi đang đấu đá lung tung. Cậu khởi động một cái nút ấn trên xe, chỉ thấy đuôi xe bỗng nhiên xuất hiện cánh tay người máy dài vài thước. Cánh tay chụp tới bên trong bầy tang thi, vững vàng túm được tang thi cấp ba; cánh tay co rụt lại giương lên, xác chết ầm một tiếng bị ném vào bên trong xe.
Mắt thấy mật độ tang hi xung quanh quá lớn, Dương Lệ Na hai tay kề sát thân xe, xe bán tải lóe lên kim quang, phía trước bánh xeđột ngột xuất hiện một vòng đao mỏng dài nửa thước, phối hợp với Kỉ Vân không ngừng tăng tốc độ của xe lên. Chiếc xe bán tải nặng nề biến thành một vũ khí gϊếŧ người, phàm là tang thi tới gần xe đều bị lực tác động chém đứt.
Xe đi hơn mười phút, dừng lại ở trên một mảnh đất an toàn ít tang thi.
Vừa rồi chiến đấu nhìn như thoải mái nhanh chóng, nhưng thực ra không phải như vậy.
Liền chỉ trong một thời gian chốc lát ngắn ngủn, Dương Khởi cùng Dương Lệ Na dị năng đã hao phí ít nhất một nửa.
Tần Vô Hoa dùng 1/3 dị năng để bám vào trên đạn ngắm bắn. Mà khống chế để mỗi lần bắn ra đều chuẩn xác cũng hao phí hơn phân nửa tinh thần của hắn.
Tiễn Hâm vì khống chế vận hành quỹ đạo của đạn ngắm bắn, cơ hồ đã sử dụng cạn dị năng, tinh thần tập trung 200%, làm cho gã sau khi chiến đấu kết thúc, ngay cả khí lực để nói chuyện cũng không còn.
Ba người dị năng giả cấp một đỉnh giai, vẫn còn chưa hồi phục lại tinh thần từ trong chấn động vừa rồi. Ôm bình nước, sững sờ uống nước.
Ngô Diệp cũng có chút mệt mỏi, chủ yếu là tâm mệt. Người khác chỉ nhìn thấy cậu đem súng liên thanh bắn tang thi, sử dụng hiệu quả chẳng thua gì súng ngắm, lại không biết trong quá trình này, mỗi một lần nhắm bắn, dự phán, bắn ra đều phải hao một lượng tinh thần khá lớn.
Bất quá, thấy khi ba dị năng giả kia nhìn về phía cậu, ánh mắt rõ ràng thực lòng tin phục, nhị thiếu trên mặt dù vẫn thản nhiên như trước, nhưng kì thực ra đáy lòng đã ngầm vui thích vô cùng, yên lặng tặng cho tư thế oai hùng của bản thân 32 like.
Nhiệm vụ hôm nay mới vừa rồi chỉ là bắt đầu, dựa theo kế hoạch vạch ra của Tần Vô Hoa, bọn họ phải ở trước khi tang thi triều tiến tới đêm nay, gϊếŧ đủ tang thi kiểu mới. Bỏ qua thời cơ này, đợi tới thời điểm tang thi vây thành, chiến địa cuối cùng sẽ chuyển dời tới trên tường thành. Tại trong nơi đại chiến hỗn loạn đó, muốn một mình dành được cơ hội gϊếŧ tang thi kiểu mới, quả thật là quá xa vời.
Ban đầu, ba dị năng giả mới gia nhập nghe được kế hoạch của Tần Vô Hoa đều cảm thấy đây là nói mơ giữa ban ngày.
Trong vòng một ngày bắt được năm con tang thi kiểu mới, nói giỡn, như thế nào có thể? Hắn có biết hay không, đã có bao nhiêu dị năng giả cấp hai bị tang thi kiểu mới đuổi theo cào chết? Bao nhiêu liệp thi giả không có lực chống đỡ đã bị chúng nó xé thành mảnh nhỏ? Ba người bọn họ chính là vì nể phần tiền thuê khá nhiều này mà tới. Trừ bỏ tiền thuê gốc ra, Ngô Diệp còn hứa với bọn họ, cứ mỗi lần bắt được một con tang thi kiểu mới thì liền cho mỗi người bọn họ thêm 500 tinh hạch cấp một. Nếu bắt được năm con, liền trực tiếp cho bọn họ 5000 tinh hạch cấp một. Hiện giờ, kiến thức qua được sức chiến đấu của đám người Tần Vô Hoa cùng phương thức tác chiến mới lạ, bọn họ trong lòng ngược lại không chấp niệm 5000 tinh hạch cấp một kia nữa, càng muốn ở lại trong đoàn đội này hơn.
Bởi vì tại đáy lòng của bọn họ có một loại dự cảm, đoàn đội thậm chí không có cả tên này sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày thanh danh vang dội rực rỡ hào quang.
Dương Khởi cùng Dương Lệ Na trao đổi ánh mắt với nhau, biết được ba người này có cùng tâm tư với mình. Đáng tiếc, Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa vẫn không có biểu hiện, mấy ngày nay cùng với bọn họ đi làm nhiệm vụ, đều trả tiền thuê sòng phẳng cho bọn họ, hiển nhiên không có tính toán muốn chiêu nạp bọn họ vào trong đoàn đội. Bất quá, nếu lần này có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, túm được cửa hàng miễn thuế kia, nói như vậy Ngô Diệp hẳn sẽ cần một ít nhân thủ đi.
“Kỉ Vân phụ trách canh gác, dị năng giả nắm chặt thời cơ, nhanh chóng hấp thụ tinh hạch để khôi phục dị năng, một giờ sau tiếp tục hành động.” Tần Vô Hoa lạnh giọng nói, thanh âm nghiêm túc mạnh mẽ, khiến cho người ta theo bản năng sinh ra một loại cảm giác muốn thần phục.
“Dạ!” Tiễn Hâm tựa như nhớ lại những ngày cùng huấn luyện viên ma quỷ chấp hành nhiệm vụ, thanh âm vang lên rất vang dội.
Anh em Dương Khởi không phải lần đầu tiên cùng Tiễn Hâm đi ra ngoài làm nhiệm vụ, đã quen biết với việc gã lớn giọng. Thế nhưng, ba dị năng giả mới gia nhập kia thì lại bị dọa tới sững sờ.
Có tiểu đệ kéo danh tiếng như vậy, Ngô nhị thiếu sâu sắc cảm thấy thật có thể diện. Nếu như cậu cũng có thể có được dị năng, vậy thì càng thêm có mặt mũi.
Ngô Diệp tìm một góc ngồi xuống, đem mặt bảng khống chế triệu hồi, trên mặt bảng biểu hiện nhiệm vụ gϊếŧ tang thi cấp ba thất bại.
[Hệ thống, điều này thật không công bằng. Thời điểm người khác xuất lực, người khấu trừ tích phân thuộc về ta; dựa vào cái gì hiện tại rõ ràng là ta xuất lực, thì nhiệm vụ lại không được tính ở trên đầu của ta.]
Âm thanh điện tử cứng ngắc của hệ thống không nghe ra một chút phập phồng: [Bởi vì lúc gϊếŧ tang thi biến dị cấp ba, không phải là do kí chủ trực tiếp gϊếŧ. Người gϊếŧ tang thi biến dị cấp ba là người không được hệ thống tiến hành tán thành buộc định, không thể tính là nhiệm vụ do kí chủ làm, không có cách nào suy ra được tích phân.]
Ngô Diệp khó có được khi nhạy bén, bắt giữ được ẩn hàm sâu xa bên trong lời của hệ thống. Cậu vội hỏi: [Từ từ, ngươi nói chưa được hệ thống tán thành buộc định là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi còn có thể cùng Tần Vô Hoa bọn họ tiến hành buộc định?]
[Kí chủ mỗi lần giải khóa được một bậc khóa gen thì có thể buộc định được một chiến hữu, nhiều nhất là có thể buộc định 9 vị chiến hữu. Trong nhiệm vụ, hệ thống có thể đem cống hiến mà chiến hữu làm ra, đổi thành tích phân và chuyển vào tài khoản của kí chủ. Để đền bù, chiến hữu có thể hưởng thụ công pháp tu luyện do hệ thống cung cấp.]
Ngô Diệp sau khi nghe xong, ánh mắt trở nên sáng trong như tuyết, phe phẩy cái đuôi lớn, trông mong hỏi: [Là công pháp miễn phí sao?]
Hệ thống cao quý lãnh diễm: [Nằm mơ.]
[Ý tứ là, công pháp này ta phải dùng tích phân cùng tinh hạch để đổi cho bọn họ sao?]
[Đúng vậy.]
Ở trong vũ trụ cao đẳng, công pháp tu luyện cho nhân loại phẩm loại rất đa dạng, thế nhưng thiên hạ không có bữa cơm miễn phí, ai sẽ tình nguyện đem bí pháp tuyệt chiêu của bản thân ra cho người ngoài xem cùng? Hệ thống dong binh vũ trụ là kết quả sau thời gian chiến tranh, lúc ấy chiến tranh chủng tộc kéo dài, cần một lượng lớn binh sĩ cường đại và đạt tiêu chuẩn gia nhập. Mà cần, không chỉ cần riêng những người có khả năng lái được phi thuyền cùng cơ giáp, mà phải thêm cả bộ phận binh lính có sức chiến đấu mạnh mẽ. Biện pháp để có thể đạt được sức chiến đấu mạnh mẽ chỉ có một con đường đó là tu luyện. Bởi vậy, từ khi chính phủ chủ trì nghiên cứu phát minh ra hệ thống dong binh vũ trụ, thông qua các loại biện pháp để thu thập được vô số công pháp.
Sau chiến tranh, hệ thống dong binh vũ trụ vẫn như cũ được giao dịch mạnh trong chợ đêm, chính bởi vì sự tồn tại của hệ thống cho nên không cách nào đánh giá được giá trị của công pháp. Nhưng mà, hệ thống là kết quả của những thiết bị kĩ thuật đỉnh cao cấp nhất, vì vậy nên cũng sinh ra việc dung hòa một ít các quy tắc nguyên bản của vũ trụ. Bởi vậy khiến cho dù các hacker có lợi hại như thế nào cũng vô pháp phá giải dịch mã được hệ thống. Vô luận là ai muốn từ trong hệ thống lấy được thứ gì đó, đều phải dùng tích phân để trao đổi. Đồng thời, đối với truyền thừa công pháp được đổi lấy từ hệ thống, người thừa kế tiếp thu chỉ có thể hiểu ý mà không thể nói ra. Cái này cũng là hiệp định bí mật ban đầu do chính phủ cam kết với tất cả những người nắm giữ công pháp.
Ngô Diệp hiện tại căn bản không có ý thức được rằng hệ thống là một báu vật trân quý, đơn thuần chỉ xem hệ thống trở thành một thứ có thể xuyên qua hai bên vị diện, là tồn tại thần kỳ có thể trao đổi được vật phẩm.
[Hệ thống…]
Hệ thống: [?]
[Ngươi vĩnh viễn là cái đồ thích hãm hại như vậy!] Ngô Diệp rốt cuộc nhịn không được rít gào.
[Hừ!]
Ngô Diệp còn muốn tiếp tục oán thán, câu đầu tiên của hệ thống khiến cho cậu trở nên yên tĩnh.
[Tích phân mà ngươi thiếu hệ thống, khi nào thì trả?]
Ngô nhị thiếu chột dạ nói sang việc khác: [Đúng rồi, ngươi có biết hay không, vì sao ban nãy đàn tang thi lại tranh đoạt thi thể của nó?]
Nó, đương nhiên là để chỉ tang thi biến dị cấp ba kia.
[Người bị lây nhiễm bệnh độc D không phải muốn tranh đoạt thi thể của nó, mà là muốn nuốt chửng hạch năng lượng đã tiến hóa hoàn thành của nó.]
Ngô Diệp cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: [Cái gì, tang thi còn có thể thông qua tinh hạch kia để tiến hóa? Vậy không phải chúng sẽ tự gϊếŧ lẫn nhau sao?]
[Thiên tính của bệnh độc D sẽ không cho phép chúng nó làm như vậy. Nhưng mà một khi người bị lây nhiễm bệnh độc D tử vong, những người bị lây nhiễm khác sẽ có thể cảm nhận được sự tồn tại của tinh hạch, tiếp đó tìm kiếm hạch năng lượng, thông qua cắn nuốt hạch năng lượng để tích tụ năng lượng tiến hóa.]
Ngô Diệp bỗng nhiên nhớ tới lần xoát tích phân lần trước, ở trong tình huống tang thi vây bốn phía mà gϊếŧ chóc. Mà những tang thi bị cậu gϊếŧ chết kia, một viên tinh hạch cậu cũng chưa đào ra…
[Chẳng lẽ những tang thi cấp ba này là bởi vì ta thúc đẩy nên mới xuất hiện?] Ngô Diệp sắc mặt đột nhiên trắng bệch. Nghĩ tới những người bị tang thi cấp ba gϊếŧ chết kia, nghĩ tới Lam Thành gặp tai ương bị tang thi cấp ba vây thành, nghĩ tới những xác chết chồng chất thành núi máu chảy thành sông của dân chạy nạn ở ngoài Lam Thành, Ngô Diệp trực giác trong lòng trầm trọng nói không nên lời.
Những người kia, từng cái từng cái đều là sinh mạng tươi sống.
[Chỉ có một bộ phận rất nhỏ mà thôi.] Hệ thống rất khách quan thuật lại: [Tiến hóa của bệnh độc D là một quá trình tất yếu. Không qua bao lâu nữa, những người bị lây bệnh độc cao cấp hơn sẽ xuất hiện. Kí chủ không cần phải tự trách.]
Tâm trạng của Ngô Diệp hơi dễ chịu hơn một chút, thế nhưng cảm xúc vẫn như trước rất tệ, cậu hỏi hệ thống: [Ngươi nơi đó có thứ gì có thể tách riêng chanh tinh ra không?] Hệ thống chắc chắn không nói dối, nếu không đem chanh tinh thu hồi cẩn thận, trong chốc lát nữa hành động sẽ có thể gặp phải phiền toái lớn.
Mặt bảng khống chế biến đổi, trên mặt bảng xuất hiện một chiếc hộp sắt bề ngoài xấu xí, phía dưới viết: Hộp cách ly cấp thấp (loại nhỏ), 500 tích phân, 500 tinh hạch cấp một.
Hệ thống hợp thời giải thích: [Hộp cách ly cấp thấp này có thể tách riêng được những tinh hạch từ cấp ba trở xuống.]
[…] Người có điểm tích phân số âm không dám đáp lời.
[Trước có thể cho ngươi mua chịu.]
[Hệ thống, ngươi thật sự quá tốt!] Ngô nhị thiếu nếu phía sau có đuôi, nhất định sẽ lắc lắc nó giống như cái cối xay gió.
Hệ thống: Con chip sao lại nóng lên rồi? Nhất định là do cái virrut chết tiệt kia lại giở trò!
Hệ thống nhanh chóng tổng hợp hộp cách ly cấp thấp, thần không biết quỷ không hay ném vào trong balo đặt bên cạnh Ngô Diệp, cấp bách mau chóng trở về kiểm tra tiêu diệt bệnh độc.
Bên trong balo cho rất nhiều thứ. Có súng ống dự bị, đạn, lựu đạn, đao dã chiến, còn có một ít công cụ dùng để sửa chữa xe. Ngô Diệp tìm trong balo tới nửa ngày mới tìm được một ‘hộp sắt’ hình vuông có kích thước lớn hơn nắm đấm của cậu một chút.
Mọe, hệ thống quả nhiên là cái đồ thích hãm hại!
Nhị thiếu không quen việc, tức giận cầm đao dã chiến, phí mất nửa ngày mới có thể cạy ra được xương sọ của tang thi, đem chanh tinh móc ra. Viên chanh tinh này so với những viên tinh hạch khác cậu từng thấy qua thì lớn hơn một vòng, tinh thể long lanh trơn bóng. Màu cam thuần khiết ấm áp khiến cho lòng người sinh ra một cảm giác thấy được dương quang khi bị trói nhốt.
Mặc kệ như thế nào, tinh hạch có thể cứu được A Ly đã tới tay.
Ngô Diệp đem chanh tinh bỏ vào trong hộp cách ly, ngồi xếp bằng, tu luyện .
Một tiếng thời gian, chớp mắt đã qua. Trừ bỏ Tiễn Hâm chỉ khôi phục được 2/3 dị năng, dị năng của những người khác đều khôi phục đầy đủ.
Sử dụng thủ đoạn giống như trước lặp lại tại trên người tang thi vẫn có hiệu quả. Hộp cách ly cấp thấp rất có công dụng, cảm nhận được chanh tinh trong đám tang thi kia để tách riêng ra. Ngẫu nhiên trên đường nhìn thấy một vài đội ngũ liệp thi giả đang điên cuồng bị tang thi triều đuổi theo, Ngô Diệp rất không phúc hậu, nhếch miệng cười.
Người có thể đối phó được với tang thi biến dị cấp ba không có nhiều lắm, trời còn chưa tối, đoàn người Ngô Diệp đã hữu kinh vô hiểm thành công săn được 5 con tang thi kiểu mới, trở thành đoàn đội liệp thi giả đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ do thành chủ đề ra.
* hữu kinh vô hiểm: nhìn thì có vẻ kinh tâm động phách, nhưng cuối cùng lại không có nguy hiểm gì
Tốc độ của tang thi triều so với dự tính còn nhanh hơn, cao tầng Lam Thành vội tới sứt đầu mẻ trán. Chủ thành Quý Tường có lòng muốn cùng Tần Vô Hoa tâm sự nhiều hơn một chút, nhưng mà thực sự bận tới không có thời gian, chỉ có thể để lại lời hẹn, chờ khi nguy cơ qua đi rồi thì mời bọn họ tới nhà gã ăn một bữa cơm, đến lúc ấy sẽ thoải mái nói chuyện.
Dụng ý của Quý Tường rất đơn giản, chính là muốn mời chào nhân tài. Gã bây giờ là dị năng giả duy nhất tại Lam Thành đạt tới cấp ba, thế nhưng trong thành có một đám sói vây quanh nhìn chằm chằm, ngoài thành lại có không ít thế lực lớn muốn xen một chân vào. Cái ghế người phụ trách đứng đầu Lam Thành này thực sự không dễ dàng ngồi như vậy?
Tần Vô Hoa vốn xem trọng hoàn cảnh của Lam Thành, có ý đồ tại nơi này thâm nhập, hắn ở trong vòng thời gian ngắn nhất hoàn thành được nhiệm vụ, ra sức nổi bật, làm sao lại không hi vọng được lọt vào mắt xanh của Quý Tường?
Mục đích của hai người đều là giao hảo với đối phương, tự nhiên cũng ăn nhịp với nhau.
Về tới nhà, Lý giáo sư đã chuẩn bị xong bữa tối phong phú. Sau khi rượu cơm no say xong, Ngô Diệp tựa lưng ngồi ở trên ghế, không thèm đếm xỉa gì tới hình tượng, xoa xoa cái bụng căng tròn, hỏi Lý giáo sư: “Lý thúc, trong những người mà chú quen biết, có ai là nghiên cứu phát triển trí não hay không? Tốt nhất là người có thể viết ra cấu trúc trình tự trí não.”