Chương 31: Tiến Hóa

Tống Hữu Ái vội vàng đoạt lấy di động của Tống Khả Hân nhìn xem, “Ai nha, hai mươi phút trước Tiểu Chí đã gửi tin nhắn thông báo, nói Thôn Ủy Hội bị đàn tang thi vây quanh. Bảo tất cả chúng ta phải chú ý cẩn thận, không cần ra khỏi nhà thì tận lực đừng ra khỏi nhà.”

Tống Khả Hân đã gấp đến mức hai mắt đỏ lên: “Vậy ba con bị kẹt lại trong Thôn Ủy Hội rồi? Phải làm sao bây giờ?”

“Đừng nóng vội.” Tạ Ngưng bình tĩnh đáp lời, “Như vậy chứng tỏ hiện tại cậu cả vẫn còn an toàn.”

“Chúng ta không thể tự loạn trận tuyến.” Tạ Ngưng lái xe vào trong công viên văn hóa, tìm chỗ yên lặng dừng lại: “Mẹ, mẹ với Khả Hân đợi ở đây, khóa kỹ cửa xe đừng gây tiếng động. Con đi Thôn Ủy Hội mang cậu cả lại đây.”

“Không được.” Tống Hữu Ái có chút hốt hoảng, “Mẹ đi cùng với con, để Khả Hân ở lại đây trông xe.”

“Chị!”

“Được rồi, đều đừng nói nữa.” Tạ Ngưng vội ngăn lại hai người, “Hai người yên tâm, con có cách mang cậu cả ra được. Con không cậy mạnh, chỉ động não, tuyệt đối không thành vấn đề.”

Tạ Ngưng hướng Tống Hữu Ái chớp chớp mắt: “Mẹ, mẹ còn không tin con à?”

Lúc này Tống Hữu Ái mới nhớ tới con gái nhà mình còn có dị năng.

Nhưng mà cái không gian nhỏ kia trong lúc cấp bách còn có tác dụng sao? Trong lòng Tống Hữu Ái vẫn là bất an không thôi.

“Yên tâm, từ nơi này đến Thôn Ủy Hội, qua lại cũng chỉ tầm hai trăm mét, rất nhanh, hai mươi phút, chờ con!”

Tống Khả Hân há miệng thở dốc, mày hung hăng cau lại.

Hiện tại cô cứ nghe tới mấy chữ hai mươi phút này, thì liền cảm thấy hoảng loạn.

Quan niệm thời gian của chị họ cũng chỉ có hai mươi phút, bất luận là tốn hết bao nhiêu thời gian, thì cũng một mực đều là hai mươi phút.

Tạ Ngưng nhảy xuống xe, hướng hai người vẫy vẫy tay, rồi xoay người chạy hướng Thôn Ủy Hội.

Cô đối với vùng này rất quen thuộc, chẳng sợ đã qua hai mươi năm một lần nữa quay lại Tống Gia Các, thì hết thảy vẫn cứ quen thuộc như vậy.

Thôn Ủy Hội nằm cách công viên văn hóa không xa, đi đường rừng một đoạn, quẹo hai khúc ngoặc là đến được cửa sau.

Nhưng mà dọc đường đi có không ít tang thi, Tạ Ngưng nhìn thấy mấy con đi một mình, đều giải quyết gọn gàng bằng tốc độ nhanh nhất.

[Nếu cậu cả nói, đàn tang thi đều tụ lại ở dưới sảnh lớn của Thôn Ủy Hội, thì mình có thể nghĩ cách dẫn một phần mấy thứ đó đi.]

Tạ Ngưng thầm nghĩ trong lòng, từ bên sườn nhà vòng ra ngoài, chạy thẳng đến bãi đỗ xe của tòa nhà.

Giây lát, mấy âm thanh báo nguy chói tai liền từ trong bãi đỗ xe truyền ra.

Âm thanh rất lớn, tức khắc dẫn dụ một đống tang thi đang len lỏi ở gần đó chạy tới.

Tạ Ngưng nhân cơ hội từ thang lầu phía sau tòa nhà chạy vào, vừa vào cửa liền dùng dao đâm xuyên qua sọ một con tang thi mặc tây trang, ngay sau đó cũng không quay đầu mà chạy lên trên.

Căn cứ vào tin nhắn cậu cả gửi tới, có thể xác định bọn họ bị nhốt lại ở văn phòng lầu bốn.

Cần phải nắm chặt thời gian nhân lúc này thoát khỏi Thôn Ủy Hội, bằng không lúc nữa, tang thi sẽ càng tụ càng nhiều, vô pháp xoay chuyển.

Tạ Ngưng mới vừa lên tới lầu hai, đã thấy có hai người nữ mặc đồng phục cán sự xiêu xiêu vẹo vẹo chạy về phía mình. Trong đó một người bị thương ở cánh tay, cả khuôn mặt nóng đến đỏ bừng.

Hai người vốn là định chạy xuống dưới, không ngờ mới được vài bước đã bắt gặp tang thi lảo đảo bước cầu thang đi lên.

Một người khác sợ tới mức thét chói tai, bỏ ra đồng bạn xoay người liền chạy.

Đám sinh vật kỳ quái kia đang chen chúc đứng ở cửa cầu thang, động tác bò lên đủ loại tư thế kỳ lạ, có con còn bị bậc thang lầu làm cho vướng ngã xuống mặt đất.

Đột nhiên, một con giữa chúng, nhấc chân thành công bước lên bậc thang thứ nhất, lắc lư qua lại bước lên tầng, thực mau đã tìm được cảm giác cân bằng.

Đám tang thi còn lại cũng giống như phát hiện ra kiến thức mới, học theo con dẫn đầu kia, chậm rãi bước lên trên.