Chương 30: Đường Về Nhà (1)

Yên Vũ ở bên trong căn cứ dưỡng thương mấy ngày, không ngừng tìm hiểu về dị năng thứ hai của mình. So với hỏa dị năng, thì dị năng hệ chữa trị có vẻ thua kém rất nhiều, yếu hơn không chỉ một cấp.

Cô cầm một viên tinh hạch đã chuẩn bị sẵn trong túi lên, cẩn thận quan sát. Viên đá nhỏ bé này nhìn giống như thủy tinh, trong đó ẩn chứa rất nhiều năng lượng, có tác dụng thúc đẩy dị năng thăng cấp, nhưng lại không thể tùy tiện nuốt vào. Nếu nhìn kĩ một chút sẽ phát hiện một vài sợi năng lượng vốn trong suốt, sau một thời gian ngắn liền bị nhiễm đen, chúng nó đang không ngừng di chuyển theo một quỹ tích kì lạ. Thứ này, được gọi là thi độc.

Dị năng hệ chữa trị, nói trắng ra chính là quang hệ của cô có khả năng vô cùng nghịch thiên, trong đó bao gồm khả năng cải tạo tính chất của những tinh hạch này. Yên Vũ tập trung tinh thần, lòng bàn tay phát ra ánh sáng màu vàng nhạt nhu hòa, chậm rãi truyền vào trong tinh hạch. Những quang điểm này nhẹ nhàng bám vào trên thi độc, dưới ánh nhìn của cô, chúng nó chậm rãi đồng hóa, thanh tẩy chất độc bên trong. Sau mấy phút, viên tinh hạch thu nhỏ lại một chút, nhưng càng trở nên sáng bóng và tinh thuần hơn trước.

Thứ này, không nghi ngờ gì là thứ tốt. Yên Vũ hít sâu một hơi, đem viên tinh hạch kia cẩn thận đặt sang bên cạnh, sau đó lại đem những viên tinh hạch khác ra, bắt đầu quá trình tu luyện nhàm chán.

Trong thời gian này, Hàn Dịch cũng đã tỉnh lại. Ông nói ra một bí mật kinh người, dọa cho cao tầng của căn cứ phía Bắc sợ hết hồn.

Đầu lĩnh của căn cứ này là một trung niên tầm bốn mươi tuổi, hiện tại đang cùng Hàn Vệ trao đổi, ông có chút khó tin trước những gì mình nghe được:

"Bọn họ muốn xóa sổ ba phần tư dân số thế giới?"

"Phải, họ lập ra vô số căn cứ ngầm, làm đủ loại thí nghiệm phi nhân tính, mục đích là tạo ra một quân đội dị năng giả, dùng nó làm nền tảng để thống trị thế giới. Hơn nữa, để tránh lãng phí tài nguyên về sau, họ muốn giảm dân số xuống mức thấp nhất có thể." Hàn Vệ nhớ lại lời của bố mình, khẽ siết chặt nắm đấm.

Hàn Dịch trước kia cũng làm trong viện nghiên cứu sinh vật học, nhưng bởi vì một lần vô tình phát hiện ra âm mưu này, mới bị bắt và tra tấn kinh khủng như vậy.

Căn cứ phía Tây, nguyên nhân của mạt thế.

Tuy hiện tại kế hoạch của bọn chúng vẫn chỉ đang trên đà tiến hành, nhưng Hàn Vệ biết chẳng bao lâu nữa, con người sẽ phải đối mặt với nguy hiểm càng lớn hơn. Sự tồn vong của nhân loại đang bị chính nhân loại đe dọa!

"Căn cứ phía Đông gửi thư cho chú, nói hai ngày nữa sẽ đến đây, bọn họ muốn bàn về việc này cẩn thận hơn."

"Được, cháu đã biết. Cháu sẽ thông báo để mọi người trong thời gian này cố gắng tăng lên thực lực, chuẩn bị cho biến cố có thể xảy ra."

Hàn Vệ bình tĩnh nói, trong lòng không ngừng tính toán.



Trong vòng nửa tháng, căn cứ phía Bắc bắt đầu mở thao trường, chuyên huấn luyện cho dị năng giả, còn xây dựng một tổ chức đặc biệt, phát ra vô số nhiệm vụ với phần thưởng lớn nhỏ không đều, khiến nhiều người khó hiểu. Mặc dù đối với bên ngoài, căn cứ nói rằng những việc này chỉ là luyện tập để có thể ứng biến kịp thời khi tang thi triều xảy ra, nhưng đâu phải ai cũng ngu ngốc tin tưởng. Trực giác của con người là một loại năng lực rất đáng sợ, một số người lờ mờ dự cảm được có thứ gì đó kinh khủng hơn tang thi triều đang rình rập họ!

Mà Yên Vũ từ khi trở về từ viện nghiên cứu ngầm thì luôn đóng cửa không tiếp khách, rất hiếm khi ra ngoài, chuyên tâm khổ tu. Cũng nhờ vậy, nửa tháng này, dị năng quang hệ đang dần bắt nhịp với dị năng hỏa hệ của cô, mặc dù chưa thể cân bằng, nhưng miễn cưỡng vẫn dùng được. Cô đem một lượng lớn tinh hạch đưa cho Chu Đồng, đứa nhỏ này cực kì ngoan ngoãn, cô nói cái gì thì chính là cái đó, nhận đống tinh hạch này mà không mảy may nghi ngờ, mắt không thèm chớp một cái.

Hàn Vệ truyền đến tin tức căn cứ phía Đông đang qua lại với căn cứ phía Bắc, dường như còn chuẩn bị không ít vũ khí hạng nặng. Chẳng lẽ bọn họ định mở một đợt tấn công quy mô lớn sao? Vừa nghĩ tới đây, cô lại lắc đầu, hẳn là không. Đoạn đường từ hai căn cứ này đến căn cứ phía Tây quá xa, nếu quân đội di chuyển một cách trắng trợn như vậy sẽ khiến bên đó chú ý.

Yên Vũ bỏ xuống suy nghĩ vu vơ của mình, muốn ra khỏi cửa cho khuây khỏa, nào ngờ mới đi mấy bước liền gặp được Diệp Phàm ở trên đường lớn. Hắn nhìn thấy cô, mỉm cười một cái rồi vội chào:

"Lâu rồi không gặp, vừa vặn tôi đang tìm cô."

"Ừ, cũng lâu rồi. Anh tìm tôi có chuyện gì?" Yên Vũ thuận miệng hỏi.

"Bên đội tình báo phát hiện có một lượng lớn động vật đột nhiên xuất hiện gần căn cứ, hẳn là xảy ra chuyện gì rồi. Hàn Vệ bảo tôi gọi cô đến."

Diệp Phàm nghe cô hỏi, biểu hiện trên mặt đổi thành hơi nghiêm túc.

Trong khoảng thời gian này có rất nhiều dị năng giả tình nguyện ra ngoài thám thính tin tức để đổi lấy thức ăn và chỗ nghỉ tốt hơn, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, như vậy liền có phần thưởng. Nếu không gặp phải tang thi cấp cao hoặc tang thi triều thì việc này tương đối đơn giản, cho nên mọi người nhiệt tình có thừa, thi nhau tham gia đội tình báo.

Đúng lúc này, một giọng nói máy móc vang lên bên tai Yên Vũ, kèm theo đó là những dòng chữ nổi lơ lửng trong không trung.

[Kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến: Cướp về mầm bệnh

Phần thưởng: ?

Độ khó: ?]