Chương 6: Nghĩ cách ra ngoài

Cô không có thời gian để đọc từng cái một nên đã lập tức mở nhóm chat nhỏ trên tầng 12.

Nhóm này do dì Phạm ở phòng 1201 lập nên, trong đó chỉ có bốn người: dì Phạm, con gái của dì là Tiểu Phạm, Diệp Lăng còn có Lâm Mỹ Kỳ ở phòng 1202.

Ba người bọn họ đã nói chuyện đến mấy trăm tin nhắn!!!

Từ lúc xảy ra chuyện không may từ rạng sáng đến giờ là hơn 6 giờ, mới có năm tiếng mà họ đã trò chuyện nhiều như vậy rồi

Lúc đầu cô gái ở phòng 1202 hỏi chuyện gì đã xảy ra, cô ấy nghe thấy rất đáng sợ, hơn nữa chồng cô ấy còn không ở nhà, cô ấy rất sợ hãi.

Chẳng mấy chốc tất cả mọi người đều bị dọa sợ, họ đều nhận được thông tin khủng khϊếp từ các trang mạng xã hội, mà ngay trong chính toà nhà của họ cũng đang xảy ra!

Họ vô cùng sợ hãi, nhưng cũng cảm thấy may mắn vì bản thân không biến thành quái vật. Tất cả mọi người đều mong chờ quân đội vào thành phố để kiểm soát tình hình và chính phủ sẽ cho người dọn sạch những con quái vật để xoa dịu lòng dân. Kết quả là sau bao nhiêu cuộc gọi đến 120, 119, 110, đường dây nóng của thị trưởng, 12345 v,v… họ đều không thể kết nối được. Các trang web chính thức của chính phủ cũng lần lượt bị sập, diễn đàn và các app cũng không thể vào được.

Các cô hoàn toàn sụp đổ, bị sự sợ hãi và tuyệt vọng nhấn chìm, chỉ biết trốn trong nhà run rẩy.

Lâm Mỹ Kỳ ở phòng 1202 chỉ có một mình nên cô ấy liên tục gửi tin nhắn vào trong nhóm để chứng minh rằng mình vẫn còn sống, có nhiều người khác cũng cùng cảnh ngộ với cô ấy. Ba người họ an ủi lẫn nhau, nếu không Lâm Mỹ Kỳ thật sự sẽ không chống đỡ nổi

Lúc chuyện vừa xảy ra cô đã nghe thấy tòa nhà này có vài người nhảy lầu. Hai mẹ con dì Phạm ở cửa sổ phía bắc cũng nhìn thấy không ít người lựa chọn quyên sinh.

Gặp phải sự cố lớn như vậy, thật sự rất tuyệt vọng, không phải ai cũng có thể vượt qua.

Trải qua nhiều giờ sống trong sợ hãi, các cô phát hiện chỉ cần giữ yên tĩnh, thì lũ quái vật sẽ không biết họ tồn tại, hơn nữa chúng cũng không thể mở cửa chống trộm nhà mình, ba người các cô mới dần trở nên bình tĩnh.

Nhưng thây ma lang thang ở hành lang cũng rất đáng sợ, bọn họ đã thảo luận rất nhiều nhưng cũng không tìm được đường nào xoay sở, đành phải không ngừng @ Diệp Lăng

[Lâm Mỹ Kỳ: Tiểu Diệp Tiểu Diệp, phải làm sao bây giờ. Hàng xóm vẫn không ngừng lắc lư ở hành lang. Dọa tôi sợ không dám thở mạnh.]

[Dì Phạm: Đáng sợ quá, hai nhà chúng ta đối diện nhau.]

[Tiểu Phạm: Chúng ta… có nên nghĩ cách gϊếŧ chúng không?]

[Diệp Lăng: Làm như thế nào? Có kế hoạch cụ thể không?]

Thấy Diệp Lăng trả lời, bọn họ lập tức cảm ơn trời đất. Mọi người đều lo lắng Diệp Lăng biến thành quái vật.

Bọn họ đưa ra vài ý kiến nhưng DIệp Lăng đều cảm thấy không được.

Lâm Mỹ Kỳ liên tục gửi đến mấy biểu tượng khóc ròng và rơi lệ, tỏ ra mình sắp phát điên cùng tuyệt vọng cùng cực.

Cô ấy vốn sống rất hạnh phúc cùng chồng, gần đây không hiểu tại sao luôn cãi nhau vì mấy chuyện lông gà vỏ tỏi. Tối hôm qua lại cãi nhau, chồng cô sập cửa đi ra ngoài đến bây giờ vẫn chưa thấy trở về. Trong nhà dì Phạm cũng không tích trữ nhiều đồ ăn, lo rằng sẽ không chịu được lâu.

[Dì Phạm: Tiểu Diệp, con có tích trữ nhiều đồ ăn không? Có thể cho chúng ta một ít không?]

Bình thường Diệp Lăng luôn mua chuyển phát nhanh, ở cửa thường xuyên chất một đống đồ.

[Diệp Lăng: Đồ ăn cháu có cũng không vượt qua nổi ngày thứ ba, chúng ta vẫn nên nghĩ cách ra ngoài tìm vật tư.]

[Tiểu Phạm: Việc khẩn cấp bây giờ là phải gϊếŧ chết lũ thây ma ở bên ngoài hành lang, nếu không chúng ta căn bản không đi được]

Dì Phạm vẫn một lòng trông chờ viện trợ gì đó đến, Diệp Lăng cũng không quản nhiều, cô nghĩ cách làm sao có thể gϊếŧ chết lũ quái vật này

Có thể nhân lúc nó không chú ý mà đẩy chúng xuống cầu thang thoát hiểm không?

Cửa thoát hiểm mặc dù không khoá nhưng lại rất nặng, chắc là chúng chỉ biết đẩy ra chứ không biết kéo vào bên trong… Nhưng khoan đã, buổi tối mọi người đều khoá trái cửa, làm sao nữ hàng xóm phòng 1204 chạy ra được?

Diệp Lăng nhìn thoáng qua mắt mèo liền biết nguyên nhân.

Nữ hàng xóm phòng 1204 xuất hiện ở ngay trong tầm mắt, khả năng phát hiện chồng biến thành thây ma liền muốn chạy trốn, kết quả vừa mở cửa liền bị chúng vồ lấy.

Cô ấy bị cắn một cách khủng khϊếp, đầu gần như lìa khỏi cổ, ngửa sang vai trái, căn bản không thể thẳng lên được.

Có thể đoán máu trong cơ thể đã bị rút khô, cơ thể khô quắt lại nhìn rất kinh dị

Không ai trong bọn họ nghĩ được thêm cách gì, hết cái này đến cái khác đều không thể giải quyết

Rất nhanh sau đó, cô ấy đã nghĩ ra một cách.