"Hahaha tốt! Tôi nghĩ anh là người mạnh nhất trong đội này. Trông cũng rất đẹp. Chồng tôi vừa mới chết. Nếu anh gϊếŧ bọn họ, tôi liền tha cho anh một mạng, để anh làm chồng mới của tôi, thế nào?" Tang thi váy đỏ không bị lời nói của Mâu Hành khıêυ khí©h. Ngược lại còn bình tĩnh nói.
"Là tôi cùng một đống thịt thối dòi bọ bò nhúc nhích ở bên nhau sao? Xin lỗi. Khẩu vị của tôi không mặn đến vậy.”
Hiện giờ căn bản tất yếu là không kéo dài thời gian. Sinh tử chỉ có thể tự mình liều một phen. Ít nhất phải đánh lui con tang thi này. Sau đó mới có cơ hội để đổi rút lui. Mâu Hành làm đầu tàu lao tới con tang thi váy đỏ. Du Viêm Hiên đương nhiên đi theo phía sau đội trưởng hỗ trợ tấn công. Cố An từ xa sử dụng dị năng vừa được hồi phục để thực hiện một cú đánh vào linh hồn. Cố Trạch bất chấp hao phí dị năng để mở ra một thế giới băng, tạo ra một môi trường thích hợp nhất cho anh. Đối với hành động của đối thủ tạo ra một gông cùm xiềng xích. Cánh tay không ngừng phóng ra vô vàn kiếm băng hướng về phía con tang thi váy đỏ hệt như mưa phùn. Dây leo và gai của Ngụy Chính Thanh đã khép kín không gian, tránh để con tang thi tóc đỏ thoát lui nhiều nhất có thể.
Đối với một tang thi bậc năm, kiểu tấn công này cũng thật là tàn bạo quá mức. Khi chạy thoát vòng vây của đám người Mâu Hành, con tang thi ma váy đỏ đầu tóc bù xù, váy cũng tổn hại không ít, cánh tay của nó bị xé rách. Mặc dù chỉ là vết thương rất nhỏ, nhưng cũng là mùi vị mà từ khi lên đến bậc năm nó chưa từng trải qua.
Tang thi váy đỏ nở nụ cười: “Tốt. Tốt lắm. Đã lâu không cảm thấy thú vị như vậy!” Sau đó bộ dáng tức giận của nó phình to. Váy đỏ xinh đẹp bị gai sau lưng xé rách. Một vóc dáng mét sáu nháy mắt biến thành thể trạng gần hai mét. Da thịt của con người cũng biến thành các hoa văn xấu xí. Bụng của nó mở ra như cái miệng, hệt như con ếch đang há miệng vươn chiếc lưỡi dài, không ngừng vùng vẫy trong không khí.
Sau khi tang thi nữ bị đẩy lùi. Tất cả bọn họ đều rút lui. Sức mạnh của tang thi bậc năm,
Số lượng có thể đếm trên đầu ngón tay. Căn bản không thể thu thập đủ dữ liệu. Hơn nữa ở bệnh viện chật hẹp còn dễ bề chiến đấu. Nhưng sau khi nghe tiếng gầm thét gần như là sóng âm của tang thi bậc năm. Tập Nhã là người đầu tiên chịu trận, phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng ngay cả khi như vậy, cô cũng không dám dừng chạy, dừng lại lúc này chính là chết! Rốt cuộc, lần này là một cuộc khủng hoảng sinh tử đối với tất cả mọi người ...
Trí thông minh của con tang thi nữ này không khác gì con người. Khi nhìn thấy phương hướng của bọn họ liền biết họ sắp chạy thoát. Làm sao nó có thể để thức ăn đã đến miệng chạy thoát?
Miệng nó bắt đầu thu ánh sáng, lại có thể phát ra một nhóm năng lượng tương tự như sóng ánh sáng. Tốc độ rất nhanh, mọi thứ diễn ra trong nháy mắt. Nếu bọn họ nhất quyết đi xuống cầu thang, sẽ gặp phải đòn kinh hoàng của làn sóng xung kích này. Mà để cho họ lựa chọn thì cũng chỉ có một cái.
“Tăng tốc! Lên lầu!” Mâu Hành cắn răng một cái, nhanh chóng quyết định.
Anh là người có bậc cao nhất, cũng có tốc độ nhanh nhất. Nhưng anh vẫn lựa chọn đi ở phía sau, lướt qua làn sóng xung kích với sức mạnh hủy diệt, đồng thời anh ôm Tập Nhã trong tay: "Tầng trên là hội trường y tế, nơi đó cản trở sẽ nhỏ hơn rất nhiều.” Nói xong, trực tiếp ôm Tập Nhã, theo trí nhớ chạy đến chiến trường dự kiến
theo hướng bảng hiệu cũ ở lầu một. Rõ ràng, con tang thi nữ này rất thích năng lượng dị năng trên người những đàn ông này. Nó chắc chắn sẽ không từ bỏ nếu chưa được cắn một miếng. Nếu đã trong trường hợp đó! Vậy thì chiến!
Trong cơn mê, Tập Nhã dường như nhìn thấy sét đánh lôi đình trong mắt của Mâu Hành ...-