Chương 22.2

Khi Tập Nhã xuống lầu. Tất cả các thành viên đã ăn xong. Tập Nhã bắt đầu từ từ thu dọn bát đĩa, đem đến bồn rửa sạch. Cô cũng không có gì để chuẩn bị trước khi xung trận mà chỉ lặng lẽ nghe Mâu Hành sắp xếp: "Sau khi ra khỏi quốc lộ, lúc đó không thích hợp để tiếp tục lái xe. Tống, đến lúc đó cậu sẽ phân phối một chút vật tư cần dùng. Giống như lúc trước. Cố An do thám. Tôi cùng Viêm Hiên mở đường. Cố Trạch cùng lão Ngụy hỗ trợ phía sau. Đúng rồi. Tống, cậu lúc thu thập vật tư chú ý đến Tập Nhã một chút. Tình trạng khẩn cấp thì giao em ấy cho tôi. Không cần quan tâm đến em ấy, tính mạng của em ấy do tôi phụ trách. Tôi nhấn mạnh một lần nữa. Nhiệm vụ lần này được thực hiện ở thành phố K, là nơi chưa được thăm dò, có nhiều biến cố không lường trước được. Làm gì cũng phải thật thận trọng! Mọi người! Phải sống sót…” Cuối cùng là một câu mà Mâu Hành vẫn nói mỗi lần trước khi thực hiện nhiệm vụ.

“Đã rõ!” Năm người còn lại trả lời Mâu Hành bằng một giọng hùng hồn. Tập Nhã lau nước trên tay, lặng lẽ nhìn theo Mâu Hành cùng mọi người. Anh ấy là một người lãnh đạo có sức hút. Không cần bất kỳ bầu không khí nào, giọng điệu nhiệt huyết của anh đã khiến cho mọi thứ trở nên thật sôi nổi. Lời nói và việc làm của anh ấy đều mang hơi thở chân thành nhất.

Nhưng lại khiến người khác không thể không tuân theo. Về thái độ của Mâu Hành đối với cô, Tập Nhã cũng không hề có ý kiến

gì, anh ấy đã chăm sóc cô rất tốt rồi. Này là thái độ nên có của một đội trưởng. Nếu anh ấy thay đổi thái độ của mình, có lẽ điều đó còn khiến Tập Nhã cảm thấy ngạc nhiên hơn.

Tiếp theo, mọi người nhận được trang bị chi tiết từ vũ khí hạn nặng mà Vạn Tống cấp cho. Những thứ này có thể nói là không quan trọng hoặc không quan trọng đối với vai trò dị năng giả của họ. Lý do tại sao nó không quan trọng là họ thường không cần phải mặc những thứ này. Đây chỉ là những thứ phụ họa. Rốt cuộc chỉ cần thực lực không tầm thường, thì đến tang thi bậc ba cũng có thể tránh thoát, thậm chí bắt được viên đạn năng lực, cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Lý do tại sao nói quan trọng là ở chỗ. Khi phía trước không nhìn thấy tang thi bậc ba, thì việc sử dụng vũ khí là cách tốt nhất để không hao phí dị năng. Ngay cả khi gặp phải tang thi bậc ba, miễn là có thể sử dụng tốt vũ khí, cũng có thể phối hợp với dị năng để tăng thêm sức mạnh. Đồng thời cũng giảm bớt việc hao phí dị năng. Vì vậy việc sử dụng các vũ khí hạng nặng này đương nhiên quan trọng! Rốt cuộc, nếu tùy ý sử dụng dị năng trong lúc thực hiện nhiệm vụ, thì lúc dị năng cạn kiệt chính là lúc nhìn thấy cái chết, không có gì nghi ngờ về chuyện đó.

“Em sợ lắm nhỉ!” Vạn Tống vừa nói vừa đưa cho Tập Nhã hai hộp đạn.

Câu nói như cảm thán của Vạn Tống khiến Tập Nhã không biết trả lời thế nào. Nhưng có vẻ người kia cũng không cần cô trả lời.

"Em không cần quá sợ hãi. Thành viên đội chúng ta rất lợi hại. Bọn họ sẽ không để em gặp chuyện. Những viên đạn này là để em có thêm can đảm. Em không cần làm gì, chỉ cần đứng ngốc bên cạnh anh, anh cũng sẽ không để em xảy ra chuyện.” Vạn Tống không thích cười. Nhưng Tập Nhã vẫn có thể nhìn thấy một chút dịu dàng trong mắt anh.

Tập Nhã thực sự đã bị vài tia ấm áp đó chiếu tới rồi. Cô mỉm cười đáp lại Vạn Tống, đôi môi nhỏ nhắn nhếch lên một vòng cung xinh đẹp.

Nhưng dù vậy, tay phải của Tập Nhã như cũ vẫn nắm chặt thanh Beretta 92f. Đây là loại trạng thái bất an cực độ. Trong mắt của Vạn Tống, cô giống như một con nhím nhỏ, lộ nguyên hình. Nhưng anh không nói gì, tùy ý cô vậy.

---

Tâp Nhã là một cô gái luôn cảm thấy cực kỳ thiếu an toàn. Cô ở mạt thế này rất thận trọng. Cho đến nay, người duy nhất trên thế giới này có thể cho cô cảm giác an toàn chỉ có chị gái Tập Lam. Mặc dù cô rất biết ơn đội đã đưa cô vào, nhưng trong lòng vẫn tràn đầy nghi hoặc. Nhưng xét cho cùng thì cả đội không thực sự coi cô là một thành viên. Nhiều lúc chỉ coi cô là một sủng vật, cũng có lúc chính là không tồn tại. Cho nên hành động của cô cũng chỉ là nhạy cảm tự bảo vệ chính mình, cũng vì những người đàn ông trước mặt đối với cô có thể vừa yêu vừa chôn đi sự ghét bỏ lúc đầu…

P/s: Chúc m.n năm mới vui vẻ 🥰