Chương 16.1: Gậy ông đập lưng ông

Cho đến khi theo cả đội vào xe. Sau lưng Tập Nhã vẫn còn cảm giác ớn lạnh. Nhưng Tập Nhã đã quen với việc nhìn thấy sự xấu xa của mạt thế này, vì vậy cô không để tâm. Nhóm người Mâu Hành nhẫn tâm giành lấy nguồn tài nguyên mà họ xứng đáng có. Điều này quả thực sẽ gián tiếp gây ra cái chết của rất nhiều người. Nhưng vậy thì sao? Quyết định của Mâu Hành vẫn là không sai. Đương nhiên khi đối mặt với bóng ma của những người đã khuất họ càng không sai. Sai ở đây chính là cái thế giới này.

Mâu Hành là người lên xe buýt đầu tiên. Anh thoáng chú ý đến sự thay đổi cảm xúc của Tập Nhã. Gật đầu hài lòng khi nhìn thấy khuôn mặt của cô không hề biểu hiện sự mềm lòng hay khó chịu. Thật là một cô gái thực tế. Sau khi chất lượng cuộc sống xung quanh cô được cải thiện. Cô cũng không trở thành thánh mẫu ban phát lòng từ bi. Vẫn bình tĩnh và tự chủ. Thật tốt.

Sau khi có được câu trả lời rất tốt từ Tập Nhã. Mâu Hành bước vào cabin với tâm trạng vui vẻ, nổ máy, khởi động xe. Anh nhìn những cái đuôi phía sau bọn họ trong gương chiếu hậu. Tâm trạng một chút cũng không bị ảnh hưởng. Suy nghĩ về những người đó nhiều bao nhiêu, cuối cùng không phải tất cả đều trở thành bàn đạp trong quá trình sinh tồn của bọn họ hay sao. Cứ việc tới. Bọn họ đều sẽ như vậy mà tiếp tục!

“Đừng ủ rũ như vậy. Mặt mũi sắp rớt xuống cả rồi. Chín bao gạo cùng những tinh hạch đó tuy rằng quý. Nhưng thứ tôi đang tìm còn quý hơn gấp trăm lần! " Hà Yến ngồi trên ghế phụ khẽ cười. Thanh âm như lấy mất của người khác ba phần hồn, ma mị vô cùng.

“Tôi thừa biết đội trưởng đã có tính toán của riêng mình. Nhưng nghĩ đến bộ dạng kiêu ngạo của những tên đàn ông hôi hám kia. Tôi rất khó chịu.” Dương Nghệ tuy nói vậy. Nhưng sau khi nghe được lời của Hà yến cũng vui vẻ ra mặt.

" Kiêu ngạo? Đúng thực bọn họ vốn đã rất kiêu ngạo.”

"Đội trưởng? Không lẽ cô đã nhìn thấy thứ gì đó lợi hại trong đội bọn họ?" Dương Nghệ biết rằng dị năng của đội trưởng nhà mình rất đáng sợ. Cô ấy là người có song dị năng thức tỉnh bậc ba hiếm hoi. Người có thể cùng lúc đánh thức ảo giác và do thám tinh thần. Khi chiến đấu với tang thi, dị năng sẽ bị yếu đi hơn nửa. Nhưng khi đối phó với con người, nó lại vô cùng mạnh mẽ. Dương Nghệ biết một khi Hà Yến xuất chiêu, nhất định sẽ là một chiêu đánh bại kẻ địch, cái chết vô cùng thảm thiết. Từ trước đến nay, cô ấy chưa từng đánh trượt. Đó cũng chính là lý do cô ấy có thể ngồi vững ở vị trí đội trưởng này mà không ai bị lay chuyển.

"Lợi hại? Ngoại trừ tên đội trưởng kia là dị năng đỉnh bậc ba. Những người khác đều chưa đạt tới bậc ba. Tuy đều là đỉnh cấp bậc hai, nhưng cũng không có gì đáng lo." Hà Yến lúc này ánh mắt tràn đầy tự tin cùng thờ ơ. Đây là dáng vẻ cô đã dùng vô số máu tươi chồng chất lên nhau mà có được. Một cô gái ngây thơ cùng thiếu hiểu biết đã phải trả cái giá quá đắt trước khi trở thành một người phụ nữ tàn nhẫn và quyến rũ. Trải nghiệm từ lúc mạt thế bắt đầu cho đến giờ, Hà Yến khi nhớ lại cũng không khỏi run rẩy, đó là sự tra tấn về thể xác và sự sỉ nhục về tâm hồn ...

"Tuy nhiên ... Những thiết bị sang trọng như chiếc xe này đúng là thứ tượng trưng cho những người dọn dẹp. Những người này sẵn sàng chi số tiền tiết kiệm đáng sợ của họ ở Liên Bang để mua những chiếc xe, trang bị lại nó để phòng chống nguy cơ đại sát ở xung quanh. Nhưng cũng không muốn hưởng thụ một cuộc sống an nhàn. Trong miệng la hét cái gì là tìm kiếm sự thật của thế giới. Thật buồn cười. Nếu không vì mục đích đóng góp điểm, ai sẵn sàng ra khỏi khu vực an toàn để thực hiện nhiệm vụ. Bất quá bọn họ chỉ là những kẻ cực đoan đã chém gϊếŧ đến đỏ cả mắt, tôi gọi họ là những tên điên... Những người như vậy đều là những tên tàn nhẫn. Tôi rất khó có thể đối phó với tên dị năng bậc ba đó. Lần này phải nhờ đến sự trợ giúp của cô.”