Hệ thống thấy có biến nên chạy nhanh khuyên nhủ:
[Ký chủ bình tĩnh, bình tĩnh, cậu không thể chủ động tấn công người trong thế giới bản thân đang làm nhiệm vụ, nếu không sẽ bị sét đánh chết đấy!]
Đây là luật lệ cơ bản mà người xuyên tới các thế giới khác nhau phải nhớ kĩ và tuân theo.
Nghe nói từng có một nhân viên thời không xuyên tới thế giới nam tôn nữ ti, bởi vì chịu không nổi những người đàn ông ghê tởm vô sỉ nên đã vung tay đánh chúng.
Tâm tình thoải mái nhưng đổi lại là phải chịu sự trừng phạt rất nặng, khen thưởng của tất cả các nhiệm vụ trước đấy cùng với tài sản trong tài khoản đều bị xóa bỏ, không những thế người ấy còn bị nhốt trong ngục tối mười năm.
Khương Hòa hít sâu một hơi, nỗ lực bình tĩnh lại, vì loại người này táng gia bại sản, một chút cũng không đáng.
Loại người này không đáng để cô hủy hoại tất cả những nỗ lực của bản thân.
Không sao cả, cô có thể chờ, chỉ cần đối phương tấn công trước thì cô tấn công lại sẽ không bị trừng phạt.
"Tôi không muốn, mấy người có thể khiến tôi như thế nào? Tôi đánh cược là mấy người cùng xông lên cũng không phải đối thủ của tôi!"
Gã xăm xổ vỗ chiếc súng bên hông, lạnh lùng nói:
"Ông đây đánh phụ nữ làm gì, trực tiếp bắn một phát súng là được, chết là bớt chuyện nhất."
Khương Hòa kinh ngạc che ngực, biểu cảm sợ hãi lố không chịu được:
"Wow, tôi sẽ quá đi..."
Có thể giữ súng ở tận thế chứng tỏ địa vị của người ấy không tầm thường, ít nhất cũng đứng ở mấy đoạn tầng trên cùng.
Bọn chúng cũng không ngu, nhìn thấy Khương Hòa ngoài miệng nói sợ nhưng thực chất ánh mắt vẫn thẳng đăm đăm không hề trốn tránh hay hốt hoảng.
Người đàn ông cầm súng ngắm vào đầu cô gái, khản giọng quát lớn:
"Con đàn bà thối, sau lưng mày có người đúng không?"
Khương Hòa giả bộ không hiểu, ngây thơ nhìn sau lưng mình, khi quay đầu lại thì vẻ mặt hoảng sợ:
"Đâu có ai ở phía sau, anh đừng làm tôi sợ!"
Thấy sự trấn định của cô, gã xăm xổ cảm thấy không thích hợp, việc dùng phụ nữ làm mồi nhử để gϊếŧ người chiếm đoạt hàng hóa không phải chưa xảy ra bao giờ.
Những tên thuộc hạ cũng ý thức được Khương Hòa không bình thường, tất cả đề phòng nhìn cô chằm chằm.
"Đại ca, nếu không hôm nay dừng lại ở đây đi, một con đàn bà không bao giờ dám trắng trợn tiến vào nơi toàn đàn ông, khẳng định bên ngoài đang có rất nhiều kẻ chờ cô hội chúng ta trúng kế rồi nhảy vào đoạt vật tư..."
Cả đám cứ liếc nhau, tạm thời rời khỏi trạm xăng dầu là lựa chọn tốt nhất.
Hôm nay bọn họ dẫn theo ít người, không thể quyết liệt với đám xa lạ.
Sợ bị đuổi theo ở đằng sau nên xe máy vù đi với tốc độ bàn thờ, khói xe đen xì bay đầy trời.