Chương 21: Cưỡng ép phụ nữ ở trạm xăng dầu

Xe ba bánh màu hồng nhạt dừng ở cửa, cô vừa nhấc chân định đi vào trạm xăng dầu lại chợt nghe thấy âm thanh ngả ngớn dầu mỡ của người đàn ông.

"Giả bộ thanh cao cái gì, ông đây đi theo chúng mày một đoạn đường rồi, đang tìm thực vật đúng không? Mày với đứa em gái ngu ngốc của mày chỉ cần hầu hạ tao cả đêm nay là khối bánh quy này thuộc về chúng mày.

Nghe lời vào, tao không muốn giải tỏa với xác chết đâu..."

Khương Hòa ngạc nhiên đứng ở bên ngoài, tai vểnh lên chú ý tới diễn biến tiếp theo của chuyện này.

Bây giờ biếи ŧɦái đã hoành như đến thế rồi à?

Lúc trước chúng vẫn cần chui vào góc tối ít người để đùa giỡn ép buộc phụ nữ mà mới mấy tháng trôi qua kẻ xấu đã không sợ trời không sợ đất như vậy ư?

Có lẽ mấy người bên trong không phải người bình thường, vì cô đứng tại chỗ một phút là bị phát hiện.

"Đại ca, bên ngoài lại đến một cô gái xinh đẹp nữa, để em bắt cô ta tới hầu hạ đại ca!"

Lúc này mặt Khương Hòa chưa rửa sạch, vừa bẩn vừa đen, phải nhìn thật kĩ mới thấy rõ đường nét tinh xảo.

Đối phương cách cô một khoảng hơn chục mét nhưng vẫn có thể dối lòng gọi cô là người đẹp, quả thật quá làm khó anh ta.

Đám này chắc là thành phần đói bụng ăn quàng trong truyền thuyết.

Không đợi anh ta ra bắt người, cô chủ động mở cửa đi vào.

Quét mắt nhìn một vòng xung quanh, hai cô gái tầm hai mươi tuổi đang cuộn tròn trong góc vì sợ hãi, có một người còn bị người đàn ông xăm xổ đầy mình đè ở trên mặt đất, tóc và quần áo xộc xệch rách nát.

Sự xuất hiện của Khương Hòa làm người đàn ông giữ nguyên tư thế gập lưng nhưng tay giữ cô gái kia lại buông lỏng.

Chớp cơ hội đối phương lơ đãng, cô gái nhanh chóng giãy giụa trốn sang một bên, toàn thân run rẩy ôm chầm lấy em gái bên cạnh.

Không cần giới thiệu cô cũng nhận ra hai người này là chị em, khuôn mặt khá giống nhau, mỗi tội người được ôm có biểu cảm sợ hãi nhưng đôi mắt ngây thơ trong vắt không rành sự đời.

Với đôi mắt như thế, chắc chắn đây là đứa em gái ngu ngốc trong lời của gã ta.

Đối mặt với tầm mắt tham lam thèm thuồng như thú dữ đói lâu ngày của bốn người đàn ông, Khương Hòa bình tĩnh mở miệng:

"Trạm xăng dầu này có diện tích rất lớn, đêm nay tôi không có địa phương nào ở tạm nên tính toán ở đây đến sáng mai.

Mấy người... chắc không để ý đâu nhỉ?"