Chương 17: Không thể phá lệ.

Cùng ở trong đội ngũ với nhau nửa năm, Khương Hòa tất nhiên biết đến hai mẹ con họ.

Ban đầu họ là một gia đình ba người, là hàng xóm của nhà họ Khương, điều kiện nhà họ không tệ, ngày thường rất hiền lành tốt bụng, là bạn bè thân thiết của bố mẹ nguyên chủ.

Bố của đứa trẻ này vì đi ra ngoài tìm kiếm đồ ăn nên đã bị nước lũ cuốn trôi khi mạt thế mới tiến tới tháng đầu tiên.

Giờ mạt thế khó khăn chồng chất mà chỉ có mẹ và một đứa con nhỏ cũng rất đáng thương.

Nhưng thời buổi này có vô số người đáng thương, nếu ai tới Khương Hòa cũng đưa đồ ăn miễn phí thì cô còn buôn bán được nữa không?

"Xin lỗi, vật phẩm trong siêu thị ánh rạng đông chỉ có thể dùng tích phân để mua sắm, không thể đưa tặng bất cứ ai."

Ánh sáng trong mắt Lý Ngọc Hoa dần biến mất.

Trước mạt thế bà rất thích tích trữ vàng, trong nhà có bốn tủ đựng các loại trang sức châu báu.

Nếu biết có ngày này thì mặc kệ trên đường có bao nhiêu gian nan bà đều sẽ mang những của quý ấy theo.

Năng lực khủng bố của Khương Hòa còn hiện rõ trong đầu, Lý Ngọc Hoa cũng sợ lắm, nhưng vì để con trai có thể uống một ngụm nước, bà vẫn thử mạo hiểm tiến đến quỳ xuống cầu xin.

Chuyện cô không thể cho bọn họ đồ ăn cũng nằm trong dự đoán.

Còn khăng khăng quỳ xuống có lẽ sẽ khiến Khương Hòa tức giận, bà không thể gánh vác hậu quả ấy.

Vì thế Lý Ngọc Hoa cắn răng cố gắng đứng lên, giữ chặt tay con trai chuẩn bị rời đi.

“Từ từ.”

Khương Hòa đột nhiên gọi lại hai người, bà bị dọa sợ hú vía, theo bản năng kéo con trai về phía sau.

"Chúng tôi không muốn cái gì cả, thật sự xin lỗi..."

Lý Ngọc Hoa khẩn trương nhắm chặt mắt, lo sợ một giây sau người trước mặt sẽ trừng phạt bọn họ.

Khương Hòa:……

Cô không hề biết bản thân hung tàn như vậy đấy.

"Nhắc nhở nho nhỏ, ngoại trừ tiền mặt, tất cả đồ vật đều có giá trị đều có thể đổi lấy tích phân, không chỉ giới hạn ở vàng bạc châu báu."

Lý Ngọc Hoa mở to mắt, chú ý tới hướng nhìn của cô gái trẻ, bà quay đầu thấy bùa hộ mệnh trên ngực con trai mình.

Đây là lá phù bố mẹ bà cầu ở trong miếu trước khi bà vào bệnh viện sinh sản, không tốn mấy đồng tiền nhưng lại mang theo tình cảm đặc thù của cả gia đình.

Chẳng lẽ, cái này cũng có thể đổi tích phân?

Suy nghĩ này làm cho bà vô cùng kích động, bàn tay khô ráp tháo nó xuống thật cẩn thận.