Nhìn thấy ánh mắt dần dần mất thiện cảm của Vương Song trong lòng Tô Vi lộp bộp một cái, biết được Vương Song phát hiện ra mánh khóe của mình, đầu nhanh chóng chuyển động, muốn hóa giải hành vi vừa rồi.
- Vương Song, ngươi đến tìm đến Tần Uyển đúng không! Ta biết nàng!
Rất nhanh Tô Vi đã nghĩ đến vẫn đề vừa rồi Vương Song tra hỏi, biết Vương Song muốn biết cái gì, lập tức tự tin mở miệng.
- Cái gì, ngươi biết, nói cho ta biết nàng đang ở đâu? Hiện tại thế nào?
Vương Song nghe vậy vẻ mặt nhất thời kích động, trước đó không vui cũng mắt bị ném sau ót, nắm lấy bả vai đối phương, không ngừng hỏi thăm.
Những người khác nhìn thấy bộ dáng lúc này của Vương Song, đều có chút khó tin, bọn họ đều chưa từng nhìn thấy Vương Song như vậy, đặc biệt là bởi vì một người, đặc biệt là Lý Tân, ở cùng Vương Song gần ba năm, có thể nói hiểu rất rõ về nhau, nhưng lại không biết rốt cuộc cái tên Tần này có ma lực gì, vậy mà có thể khiến một người luôn lạnh nhạt như hắn trở nên như vậy.
Nhất thời hắn nghĩ tới một tháng Vương Song biến mất, không khỏi có chút suy nghĩ.
- Nàng đi rồi, ngày thứ hai sau khi ngươi rời đi nàng đã từ chức, nghe nói là trở về quê nhà ở Huyện Hòa Thuận!
Tô Vi bị lắc đầu đến choáng váng vẫn nỗ lực mở miệng.
- Nhà, nhà...
Vương Song tự lẩm bẩm, thần sắc vô cùng cô đơn.
Tô Vi dường như nghĩ đến cái gì, nói với Vương Song:
- Đúng rồi, nàng nói với ta nếu sau này ngươi có đến nơi này thì nhờ ta chuyển đến ngươi mấy câu.
- Lần này gặp gỡ có thể cũng chỉ là một chuyện sai lầm, nàng gặp ngươi vào khoảng thời gian đáng lẽ không nên quen biết nhau, chỉ có thể tiếc nuối bỏ lỡ nhau, nhưng đây cũng là khoảng thời gian nàng vui vẻ nhất, nàng rất trân quý nó, sẽ luôn gìn giữ phần hồi ức tốt đẹp này!
Ánh mắt Vương Song sững sờ nhìn về phía xa, giống như nhìn thấy đối phương này nở nụ cười vô cùng ấm áp, xen lẫn một chút đắng cay.
Đám người Lý Tân cũng không quấy rầy, lẳng lặng nhìn Vương Song sững sờ, những người khác càng không dám lên tiếng, sợ chọc giận đám người Vương Song.
- Grào!
Đột nhiên từng tiếng Zombie gào thét truyền đến, mấy chục con Zombie vẫy tay vọt tới nơi này, còn có một con Lực lượng hình Zombie, dẫn đầu phía trước, khí thế hung hăng.
- A, Zombie, mau đóng cửa, đóng cửa!
- Xong rồi, vậy mà có loại quái vậy lực lượng lớn như thế! Chúng ta chết chắc rồi!
- Ta không muốn chết, ta là tinh anh xã hội, tại sao có thể chết ở chỗ này!
- Đều trách bọn họ, nếu không phải bọn họ phá hỏng cửa, sao Zombie có thể tiến đến đây!
...
Những người sống sót trong nhà bếp nhìn thấy Zombie, người nào người nấy sắc mặt trở nên trắng bệch, e ngại, sợ hãi, phẫn nộ, tuyệt vọng... đủ loại cảm xúc. Buồn cười là những lời nói này phát ra từ những người áo mũ chỉnh tề ngồi bên bàn ăn, những người Xương bọc da đều đã đánh mất niềm tin với cuộc sống, từng người chết lặng nhìn tất cả trước mắt, đối bọn hắn mà nói, chết đi, có lẽ là một lựa chọn tốt.
Những người áo mũ chỉnh tề kia gào thét, không ngừng nguyền rủa Vương Song, có người muốn chạy tới đóng cửa lại, đám người Lý Tân nhìn thấy vậy cũng dự định xuất thủ, lại bị một tiếng gầm thét của Vương Song cắt ngang.
- Tất cả dừng tay!
Mọi người nhìn qua, chỉ thấy vương ánh mắt phiếm hồng, một cỗ sát khí dường như khiến mọi người giật mình, gắt gao nhìn Zombie chạy tới, bảo đao trong tay bị siết chặt trong tay.
- Tất cả chớ động!
Lý Tân nhìn thấy dáng vẻ của Vương Song giật mình, vội vàng ngăn cả mọi ngườ muốn động thủ giải quyết Zombie. Nhưng mà những người sống sót trong khách sạn kia không nghe, tiếp tục chạy về phía ngoài cửa.
- Gϊếŧ!
Vương Song quát to một tiếng, giống như muốn phát tiết nội tâm đang kiềm chế trong lòng, sau đó, mọi người kinh hãi nhìn thấy Vương Song trực tiếp hóa thành một bóng dáng, đao quang khủng bố trực tiếp xé rách không khí, xuyên quan những người sống sót trước mặt không nghe lời hắn, vang lên âm thanh nổ tung.
- Vèo vèo!
Từng tia đao quang như tuyết giống như Lăng la nhảy múa a, khua tay tạo ra dáng múa đẹp nhất thế gian đẹp nhất, nếu như không phải nơi này cánh tay gãy bay đầy trời, cùng huyết vụ đỏ tươi, mọi người không ngần ngại cẩn thận thưởng thức mấy lần!
Vẻn vẹn vài giây đồng hồ, thân ảnh Vương Song lần nữa xuất hiện ở cửa ra vào, vẻ mặt bạo ngược dường như biến mất, đôi mắt không hề phiếm hồng, chỉ là sắc mặt dường như càng ngày càng lạnh lùng.
Tất cả mọi người lần nữa nhìn lại, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, thậm chí có người trực tiếp nhịn không được nôn mửa tại chỗ, nhìn thấy Vương Song giống như nhìn thấy ma quỷ, khuôn mặt hoảng sợ, lui lại.
Ngay cả đám người Lý Tân sắc mặt có chút khó coi nhìn sau lưng Vương Song, nguyên một đám Zombie biến mất, chỉ có tứ chi vỡ nát, giống như bị ngàn đao bầm, tứ chi vỡ nát không lớn bằng nắm đấm, máu tươi trực tiếp biến thành một dòng nước. Ngay cả Lực lượng hình Zombie kia cũng không thấy, kết cục chẳng khác gì những con Zombie khác!
Về phần người sống sót kia, bây giờ đã trở thành hai nửa, kết cục so với những con Zombie đó còn tốt hơn!
- Ma quỷ, ngươi không phải người, là ma quỷ!