Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạt Thế Chi Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 87: Rời đi

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Giác Tỉnh Giả, đây chính là sự cường đại của Giác Tỉnh Giả!

Vương Song vô cùng hưng phấn, nhưng mà nghĩ đến lúc hôn mô trong đầu mình đột nhiên xuất hiện âm thanh cổ lão, Vương Song không khỏi nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng, hắn cảm thấy mình giống như một con cờ không biết gì cả, đi theo một phương hướng đặc biệy, Vương Song rất không thích loại cảm giác này, nhưng mà hắn biết rõ thực lực của mình bây giờ căn bản không đủ cường đại, cho dù hữu tâm khai quật chân tướng, cũng sẽ không có kết quả, lỡ như trêu chọc trúng một số nhân vật kinh khủng, cbản thân cũng không có năng lực ngăn cản, bởi vậy, hắn chỉ có thể để tất cả ở trong lòng, đợi sau khi thực lực cường đại lại đi tìm kiếm.

Tất cả nói ra thì rất dài dòng, nhưng mà chỉ là ý nghĩ nháy mắt xuất hiện trong đầu Vương Song, Vương Song buông xuống suy nghĩ lộn xộn, nhìn đối diện, chưa lúc nào, Vương Song cảm thấy bản thân mạnh mẽ như hiện tại!

Bên ngoài một số Zombie cũng phát hiện tình huống nơi này, gào thét vọt tới nơi này, sắc mặt Vương Song bất biến, chỉ nhàn nhạt nhìn Lực lượng hình Zombie trước mặt bị mình gắt gao tóm chặt.

- Grào!

Zombie cảm thấy vô cùng phẫn nộ, muốn rút cánh tay mình ra nhưng mà dường như bị khóa lại làm thế nào cũng không thể rút ra, không khỏi nổi giận gầm lên một tiếng, bỗng nhiên nhào về phía trước, muốn cắn cổ đối phương!

- A.

Vương Song cười lạnh một tiếng, không sử dụng vũ khí của mình, hắn muốn thử năng lực mà mình mới thu hoạch được, tâm niệm nhất động, một Cốt Thứ trắng như tuyết trực tiếp từ trong cơ thể hắn bỗng nhiên xuất hiện, giống như Biến Dị Giả trước đó, thẳng tắp xuyên qua đầu lâu của đối phương!

- Ầm.

Con Zombie này lúc trước thiếu chút nữa đẩy Chương Nghiệp vào chỗ chết lại bị Vương Song dễ dàng giải quyết như vậy, thân thể thẳng tắp nằm trên mặt đất, không có kỹ xảo chiến đấu khiến người ta hoa mắt, cũng không có lực phá hoại kinh người chỉ có một Cốt Thứ, đã trực tiếp giải quyết con Zombie này, giống như Vương Song tùy tiện đánh một quyền đã trực tiếp đánh chết đối phương!

Đám người Chương Nghiệp ngây ngốc nhìn, nhìn Zombie ngã xuống đất không dậy nổi, lại nhìn Vương Song dường như cũng không có việc gì, trong mắt đồng thời xuất hiện sự kinh hãi, bọn họ biết Vương Song không chỉ khôi phục, mà còn mạnh lên, không phải mạnh lên một chút, mà là rất mạnh!

Đồng thời bọn họ cũng nhìn thấy Cốt Thứ màu trắng kia, trước đó là do Biến Dị Giả kia thi triển, bọn họ không hiểu vì sao Vương Song có thể sử dụng, nhưng bọn hắn thông minh không hỏi, dù sao mỗi người đều có bí mật riêng, không nhất định phải cho người khác biết.

- Tiểu Song, ngươi cắn thuốc, hay là ăn rau cải xôi vậy?

Lúc này, thanh âm Lý Tân có chút cổ quái truyền đến, đi đến trước mặt Vương Song, vươn tay muốn sờ xem đây có phải là Vương Song mà mình quen biết lại bị Vương Song đẩy ra, cười mắng:

- Lăn, lão tử không Gay!

Nghe được tiếng cười của Vương Song, trong lòng mọi người buông bỏ gánh nặng, giống như lập tức có người đáng tin cậy, trong nháy mắt có lòng tin cự đại, cả đám đều lộ ra ý cười.

Chương Nghiệp thấy cảnh này, bỗng nhiên hiểu rõ tại sao Vương Song là tâm phúc của mọi người, hắn không có chỉ vũ lực cường hãn, còn có nhân cách mị lực đặc biệt, mặc dù có đôi khi rất vô tình, nhưng đôi khi lại cực có tình, con hàng này có nhân cách mị lực như vậy mới có thể làm bọn hắn vô cùng tin tưởng hắn.

Vương Song nhìn tình huống của mọi người, phát hiện không có tổn thất gì, không khỏi thở phào, nếu lúc mình hôn mê, bọn họ ngoài ý muốn xảy ra chuyện, như vậy bản thân sẽ cảm thấy rất tội lỗi, đặc biệt là Lý Tân, nếu hắn có chuyện gì ngoài ý muốn, bản thân thật sự không biết nên đối mặt với hảo huynh đệ tốt nhất của mình như thế nào.

May mắn tất cả đều không xảy ra, Zombie bên ngoài đã dần dần tiếp cận, Vương Song không dám trì hoãn, còn tiếp tục trì hoãn, chỉ sợ cũng sẽ dẫn tới Zombie càng cường đại, vội vàng mang theo mọi người định rời khỏi nơi này!

- Tiểu Song, chờ chút. .

Lý Tân đột nhiên gọi Vương Song, trong ánh mắt nghi ngờ của hắn, Lý Tân nói đơn giản về tình huống nam tử đưa hòm thuốc chữa bệnh trước đó, Vương Song nghe xong, vẻ mặt lạnh lùng nhìn về phía hắn, đối phương hoảng sợ không ngừng né tránh.

- Được, vậy cùng đi đi!

Vương Song nói xong, nhanh chân đi ra, trực tiếp đánh về phía đám Zombie tụ tập ngoài cửa! Về phần những người khác ở nơi này, hắn cũng không muốn quản, dù sao toàn bộ thành phố Giang Nam nhiều người sống sót như vậy, bản thân không có khả năng cứu sống toàn bộ!

Nam tử nghe thấy lời của Vương Song, trong nháy mắt cuồng hỉ, không mang gì cả trực tiếp đi sau cùng, chủ động giúp Tạ Linh Ngọc cùng Lâm Du Nhiên mang một số vật tư trên lương, dường như cho thấy bản thân vẫn hữu dụng.

Những người khác vẻ mặt tuyệt vọng nhìn đám người Vương Song dần dần đi ra ngoài, cửa lớn đã bị phá, bọn họ cũng không thể trốn đi, chỉ sợ sau khi đám người Vương Song rời đi không đến một ngày sẽ bị Zombie phát hiện sau đó ăn đến xương vụn cũng không thừa.

- Ngươi không thể đối với chúng ta như vậy, ngươi phá hủy chỗ ẩn thân của chúng ta, chúng ta làm sao sống sót được chứ!
« Chương TrướcChương Tiếp »