Chương 74: Gϊếŧ mở ra một con đường

Khi áp lực nhóm cảnh sát đặc nhiệm và đám vệ sĩ được giảm bớt thì năm tử mặc đồng phục cảnh sát đứng trong đám Zombie không ngừng thúc đẩy tinh thần dĩ khí.

Hắn có dáng người cường tráng và sắc mặt lạnh lùng, tay cầm một con dao găm trực tiếp ném ra, con dao lóe lên như tia chớp sau đó rơi xuống trực tiếp đâm thẳng vào đầu đối thủ. Sau đó, con dao găm xoay vòng và lần nữa trở lại tay nam tử.

- Đại đội trưởng Tống, còn chủ tịch của chúng ta, các người không thể chỉ chiếu cố đám người bí thư Tào!

Một nam tử vạm vỡ cao gần hai mét trông giống như một tòa tháp sắt, đứng bên cạnh, hắn lớn tiếng nói. Thân thể của hắn dường như làm bằng thép, lập lòe một lớp ánh sáng đen thẫm, móng vuốt và răng nanh của lũ Zombie rơi vào đó, ngay cả một dấu vết cũng không thể xuất hiện.

Nam tử cường tráng thuận tay xuất quyền đánh ra, bầu không khí rung lên, lực lượng khủng bố truyền ra, một con Zombie trực tiếp bị đánh làm đôi.

- Này, Đường Long, chúng ta đều là những con châu chấu đang ở cùng một sợi dây, không ai có thể chạy!

Bên kia, một nam nhân gầy guộc như khỉ khô, từ trong hư không xuất hiện một Cốt Thứ màu trắng, hắn dùng nó như một ngọn giáo, đâm xuyên qua một con Zombie đặc biệt! Hắn là đã từng là lính đánh thuê nổi tiếng trên thế giới——Tùy Thành. Mệt mỏi vì chiến tranh cho nên nguyện ý làm cận vệ cho Khang Bình. Bây giờ năng lực của hắn cực kỳ kỳ dị, xương cốt trong cơ thể có thể tùy ý khống chế, xuất hiện ở bất cứ nơi nào đều có thể hình thành Cốt thứ, hơn nữa sắc bén vô cùng!

- Cũng không biết đối phương là ai mà lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn có súng ống, ngược lại còn giúp chúng ta chịu một phần áp lực!

Ánh mắt Tống Quang Minh t kiên định, nhìn đám người Vương Song đột nhiên xuất hiện đang đánh nhau với Zombie.

- Hừ, ai thèm quan tâm, dù sao cuối cùng cũng sẽ chết, không cần để ý tới. Hiện tại vẫn nên nghĩ cách làm thế nào để dẫn lão đại ra ngoài đi!

Tùy Thành có chút khinh thường nhìn đám người Vương Song.

Ở trong mắt hắn, chỉ có Tiến hóa giả mới có thể khiến hắn coi trọng, thậm chí trong lòng hắn lâm râm cảm thấy hơi phấn khích, vốn dĩ bản thân cũng được xem như chậu vàng rửa tay, tiền cũng kiếm đủ rồi. Vốn dĩ vẫn cho rằng cứ sống cuộc sống của mình như thế này đi, không ngờ rằng thế mà xảy ra sự việc này, trái tim vốn im lặng đã lâu nay dần hoạt động trở lại, đều đó cảm giác như trước đây đã từng nhảy vào sinh tử trên chiến trường giờ lại quay trở lại.

Vì vậy, nhìn tình cảnh của đám người Vương Song, hắn cũng không chút đồng tình nào, chỉ nghĩ cách tối đa hóa lợi ích, muốn tìm đường sống đưa những lão đại này ra ngoài. Đến lúc đó địa vị của hắn tuyệt đối có sự nâng cấp cực kì lớn, việc trở thành một cấp cao cả nhân loại cũng không còn là điều xa xỉ nữa.

- Bọn họ cứu chúng ta còn giúp chúng ta giảm bớt một chút áp lực, chúng ta cứ như vậy mặc kệ bọn họ, không phải là có chút...

Đường Long có chút do dự, dường như không đành lòng nhìn kết cục của đám người Vương Song.

- Chẳng lẽ còn có thể cứu bọn họ sao, bây giờ chúng ta còn khó tự vệ nữa là, nghĩ cho bản thân chút đi, nếu sử dụng năng lực của mình trong thời gian dài, tốc độ khôi phục không theo kịp tốc độ tiêu hao năng lượng. Các ngươi còn có bao nhiêu năng lượng có sẵn chứ!

- Hơn nữa, bây giờ bọn hắn nổ súng, Zombie trong vòng vài dặm nghe thấy âm thanh này sẽ chạy đến, nếu không chạy ra ngoài, mọi người thật sự chỉ có thể chờ chết!

Lời nói của Tùy Thành khiến họ có chút trầm mặc, họ đều biết rằng lời nói tuy khó nghe, nhưng đang nói sự thật, để bảo vệ những lão đại lớn này, họ đã kiệt sức vì sử dụng năng lực của mình trong một thời gian dài, hiện tại rất khó để có lại năng lượng giúp đỡ người khác, chỉ có thể có chút áy náy liếc nhìn nhau.

Đám người Tào Quân nhíu mày, giữa đám đông nhìn thấy đám người Vương Song trực tiếp nổ súng vào đám Zombie, bọn họ mở miệng, muốn nói gì đó nhưng lại không nói ra lời, Vương Lệ bên cạnh liếc nhìn lão bằng hữu của mình, thở dài một hơi. Không biết đối phương đang nghĩ gì chỉ có thể bất lực vỗ vai.

- Muốn sống sót chắc chắn sẽ có người hi sinh, hoặc là bọn họ hoặc là chúng ta, hiện tại cái nào quan trọng hơn. Chúng ta chỉ có thể hi sinh bọn họ để tìm cho mình một mạng sống!

- Ôi, cái nào quan trọng hơn, lão Vương, lẽ nào ngươi cho rằng hắn còn quan trọng hơn chúng ta sao!

Tào Quân lắc đầu, không biết nên khóc hay cười

Đám người Vương Song chỉ có một hoặc hai nghìn viên đạn, trận chiến trước đã tiêu tốn hết một phần ba. Bây giờ lại điên cuồng sử dụng, nhưng chỉ trong một hoặc hai phút, đạn đã cạn kiệt.

“Pằng phằng pằng” súng tiểu liên phát ra âm thanh, đám người Vương Song tiện tay để lại khẩu súng trên mặt đất và nhặt vũ khí lạnh. Súng không có đạn, còn tệ hơn cả gậy lửa.

Tuy nhiên, làn sóng hỏa lực điên cuồng này cũng đã đạt được những kết quả thú vị, hàng trăm con Zombie đã bị gϊếŧ chết và một không gian rộng lớn trước mặt họ đã được dọn sạch Ngay cả những con Zombie đặc thù cũng bị hỏa lực mạnh như vậy trực tiếp gϊếŧ một nửa.

- Gϊếŧ!