Chương 53: Đại Hỏa Cầu

- Grao.

Những con zombie xác không còn nguyên vẹn chập chững chạy đến, còn có con mặc cảnh phục nữa, rõ ràng là cảnh sát. Thế nhưng bây giờ, họ đều trở thành những con zombie đầu có không tỉnh táo rồi.

- Gϊếŧ.

Vương Song hét lên một tiếng, thanh Đường Đao trong tay hắn biến thành ảo ảnh, lập tức phi về phía đám zombie. Những tiếng “phụt” vang lên liên tục, chỉ trong thời gian vài hơi thở thôi mà đã có khoảng năm, sáu con zombie đã chết dưới dao Vương Song.

Những người khác cũng không cam lòng, Chương Nghiệp huơ cây gậy bóng chày mà hắn mới đổi được, một cú đập thôi là có thể biến đầu zombie thành thịt băm.

Tốc độ của Lý Tân cực kỳ nhanh, thanh đao đó cứ như người đi thu hoạch vậy, cái bóng đó thay đổi liên tục, zombie chết dưới tay hắn chỉ kém hơn số lượng cua Vương Song một chút thôi.

Vương Hổ, Tạ Linh Ngọc, Lâm Du Nhiên và những người khác cũng cầm vũ khí chiến đấu với zombie. Rất nhanh thôi, zombie ở cửa đồn cảnh sát gần như đã bị gϊếŧ hết sạch.

- Cẩn thận.

Đột nhiên, mọi người nghe thấy tiếng Vương Song hét lên, họ đều giật mình quay ra thì thấy một cái bóng màu đen đang vồ về phía đám họ.

Nhưng mà chỉ trong cái chớp mắt đó thôi, mọi người đều đã nhìn thấy một con zombie đặc biệt. Nó mặc bộ vest màu đen, tuổi khoảng tầm ba mươi. Chỉ là lúc này mặt nó không có chút biểu cảm nào cả, ánh mắt trống rỗng, chỉ còn sự khát máu thôi. Móng tay ở hai bên bàn tay dài đến năm centimet, trông đáng sợ vô cùng.

- Nhị Cấp Tốc Độ Hình Zombie: Tốc độ nhanh hơn zombie bình thường khoảng năm lần, sức mạnh có thể so sánh được với hai người trưởng thành, nhược điểm là phòng ngự không đủ mạnh.

- Kỹ năng: Không.

- Mức độ uy hϊếp: Tầm trung.

- Cẩn thận, đây là Nhị Cấp Tốc Độ Hình Zombie, tốc độ nhanh gấp năm lần người bình thường.

Vương Song sốt ruột hét lớn, tốc độ của hắn được phát huy đến mức cao nhất, cứ như một cái bóng vậy. Nó vượt qua một khoảng cách lớn, đứng chắn trước mọi người.

- Keng.

Một tiếng động chói tai vang lên, Đường Đao của Vương Song chạm vào móng tay đối phương, tạo ra những tiếng rất vang và dứt khoát. Con zombie đặc biệt này bị sức mạnh bằng cả năm người trưởng thành cộng lại hất bay ra xa khoảng mười mét, chân nó chạm xuống đất liên tục, mãi mới dừng lại được.

- Grao.

Một tiếng hét nghe không giống tiếng của người vang lên, con zombie này không hề biết sợ là gì, nó lập tức hóa thành một cái bóng rồi biến mất.

- Nhanh quá.

Con ngươi của Vương Song đột nhiên nhiên thu nhỏ lại, cho dù là với tố chất cơ thể của hắn thì cũng chỉ nhìn mới thấy một cái bóng vụt qua thôi mà con zombie đó đã vượt qua khoảng cách cả chục mét để đến ngay bên cạnh hắn rồi.

Vương Song không sử dụng dị năng mà chỉ muốn gϊếŧ nó bằng kỹ năng chiến đấu của mình thôi. Mắt hắn híp lại rồi nhìn chằm chằm vào cái bóng đang chạy đến. Hai chân hắn khẽ nghiêng sang phải, dịch chuyển đi khoảng năm centimet. Soạt một cái, ngay sau đó, con zombie đi sượt qua người Vương Song rồi vồ không.

Đây là kỹ thuật chiến đấu mà Vương Song mới phát hiện ra mấy ngày gần đây sau khi trải qua vô số trận chiến. Hắn phát hiện khi chiến đấu, thực ra không nhất thiết phải làm gì nhiều, chỉ cần tính toán đủ giỏi, phản ứng nhanh hơn thì chỉ cần động đậy một chút thôi là có thể tránh được rất nhiều chiêu tấn công. Việc làm động tác có hiệu quả trong khoảng cách giới hạn thế này được Vương Song gọi là Vi Di Động. Tuy nghe thì rất lợi hại nhưng lại như đi trên dây thép vậy, không cẩn thận để bị thương thì còn chẳng có cơ hội mà hối hận. Cũng chỉ có Vương Song dám làm vậy vì có Hỏa Diễm Dị Năng thôi.

Tránh được cú đánh này, Vương Song cứ như biến thành một con mãnh hổ đang đi vồ đồ ăn vậy. Hắn dậm chân ra sau để lấy đà, hóa thành một thanh kiếm sắc rồi bắn ra ngoài. Thanh trường đao màu bạc trắng vẽ ra một tia sấm sét màu bạc trắng.

Xoẹt một tiếng, đầu của con zombie mặc vest kia lập tức rời khỏi cơ thể nó, máu màu đen bắn ra, cơ thể nó cũng đổ xuống ngay.

Trong một căn phòng trên tầng hai của sở cảnh sát, một cô gái và một chàng trai thầm thò đầu ra, bất ngờ nhìn biểu hiện đáng kinh ngạc của những người ở bên dưới. Đặc biệt là khi thấy Vương Song gϊếŧ con quái vật đã gϊếŧ gần hết người của sở cảnh sát họ một cách dễ dàng, họ lại càng thấy khó tin.

- Trên đời sao lại có người lợi hại như vậy được chứ, tốc độ và sức mạnh đều khiến người ta phải kinh ngạc.

Cô gái lẩm bẩm nói. Cô gái này chỉ mới khoảng hai lăm, hai sáu tuổi, gương mặt đầy vẻ chính nghĩa, ngũ quan sắc nét, dung mạo xinh đẹp. Hai lông mày lá liễu của nàng khẽ cong lên, đầy vẻ thích thú. Bộ cảnh phục trên người nàng lại càng làm nổi bật dáng người chỗ nào ra chỗ đó của cô.

- Bối Bối, chúng ta được cứu rồi, con zombie đáng sợ nhất đó bị gϊếŧ rồi, chúng ta ra ngoài được rồi.

Chàng trai bên cạnh mặc bộ đồ thường ngày đắt tiền, tay đeo đồng hồ Rolex vàng, trông không giống cảnh sát chút nào cả, giống một chàng công tử hơn. Hắn kích động nhìn cô gái bên cạnh. Đồng thời, ánh mắt trốn tránh nhìn lướt qua dáng người nuột nà của đối phương, hắn nóng bừng lên.